ANH MUỐN VỀ ĐỂ CƯỚP DÂU Ư??? - Chương 57: Em Từng Nói Sẽ Bảo Vệ Anh
Cập nhật lúc: 2024-11-20 13:39:45
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dự đoán của Thư Minh Yên đúng, Du Uyển Ngưng cuối cùng tìm đến Mộ Du Trầm để giúp đỡ.
Khi bữa tối gần như sẵn sàng, Mộ Du Trầm lên lầu gọi xuống ăn tối.
Mộ Du Trầm giúp Du Vĩnh Tiến đẩy xe lăn, hai chuẩn bước thang máy thì Du Uyển Ngưng từ xuất hiện, mặt Mộ Du Trầm: "Anh!"
Du Vĩnh Tiến giật , liếc con gái: "Sao con tiếng động gì hết ?"
Du Uyển Ngưng cong môi: "Rõ ràng là hai đang chuyện nên để ý đến con."
Cô Mộ Du Trầm, thận trọng : "Anh, em nhờ một chuyện ?"
Mộ Du Trầm cô một cái, ánh mắt hề d.a.o động.
Du Uyển Ngưng một tiếp: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi, thể giúp em lựa lời mặt chị dâu, nhờ chị giúp em một việc nhỏ thôi."
Mộ Du Trầm giả vờ : "Chuyện gì?"
Du Uyển Ngưng về việc yêu đương đá, ba và họ của cô mà sẽ mắng cô c.h.ế.t mất.
Du Uyển Ngưng hàm hồ : "Dù cũng chuyện gì to tát, em khẩu khí của chị dâu, chị nhất định thể giúp em, nhưng chị ý kiến với em, giúp em thuyết phục chị mà."
Mộ Du Trầm nhướng mi: "Tại cô ý kiến với em?"
Du Uyển Ngưng hỏi nghẹn lời, thể trả lời.
Do dự một hồi, cô cắn răng : "Trước đây quan hệ tụi em , chút mâu thuẫn, chị lẽ sẽ thích em lắm."
Lần Du Vĩnh Tiến là đầu tiên lên tiếng: "Biết từng mâu thuẫn mà còn nhờ khác giúp, chị dâu con dựa cái gì mà giúp con? Con nhờ chị dâu, ngược nhờ họ con, một chút thành ý cũng , chị dâu thể giúp con mới là lạ."
Du Uyển Ngưng: "..."
Mộ Du Trầm đẩy xe lăn cùng Du Vĩnh Tiến thang máy.
Nhìn thấy Du Uyển Ngưng , Mộ Du Trầm liếc cô một cái, hỏi ngược : "Nếu chị dâu cần em giúp một việc, em sẽ giúp chứ?"
"Dĩ nhiên em sẽ!"
Cảm thấy ba và họ tin, Du Uyển Ngưng suy nghĩ một chút : "Tuy tụi em tiếp xúc với , nhưng cũng hận thù sâu sắc, em là lạnh nhạt vô tình ? chị em giúp, dù cũng điều gì đó với em đúng ?"
Vừa dứt lời, Du Uyển Ngưng nhận ý của Mộ Du Trầm.
Cô đến gặp Thư Minh Yên điều .
Thang máy xuống lầu một, cửa mở .
Khi Mộ Du Trầm đẩy xe lăn của Du Vĩnh Tiến , nhàn nhạt : "Trong nhà chị dâu em là quyền định đoạt, em cầu xin cũng vô dụng."
Bỏ Du Uyển Ngưng phía , Mộ Du Trầm cùng đến phòng khách.
Sau đó Du Vĩnh Tiến mới và hỏi: "Con bé nhờ Minh Yên giúp gì thế?"
Mộ Du Trầm trấn an: "Không gì nghiêm trọng, đừng lo lắng."
Du Vĩnh Tiến đó mới gật đầu yên tâm, xúc động thở dài: "Minh Yên nhỏ tuổi hơn con bé, nhưng trọng hơn con bé nhiều.
Uyển Ngưng theo Tô Bối San, học gì nghiêm túc, chỉ học ít suy nghĩ quanh co, bây giờ hai đứa nó hợp cũng là chuyện .
Nếu Minh Yên thể dạy dỗ con bé nhiều hơn thì ."
...
Trong bữa tối, Thư Minh Yên cảm nhận sự nhiệt tình hiếm của Du Uyển Ngưng, bàn cơm ngừng gắp thức ăn cho cô, còn ngừng những điều .
Thư Minh Yên thực luôn bình tĩnh, cho đến khi cô và Mộ Du Trầm rời bữa ăn, cô cũng đồng ý rõ ràng giúp Du Uyển Ngưng trút giận.
Khi lên xe và rời khỏi Du gia, Thư Minh Yên thấy bóng dáng cô đơn của Du Uyển Ngưng qua kính chiếu hậu.
Trên đường trở về căn hộ, Thư Minh Yên ở ghế phụ, đầu tiên hỏi chuyện Du gia: "Chân thương?"
Mộ Du Trầm khựng một lúc, môi mím , các đốt ngón tay đang cầm vô lăng của trắng bệch rõ ràng.
Trong xe im lặng hai giây, vẫn chuyện.
Xét từ thái độ đây của Tô Anh Lam và Du Uyển Ngưng, đôi chân của Du Vĩnh Tiến liên quan đến chị em Mộ Du Trầm và Mộ Du Vãn, đây thể là điều mà Mộ Du Trầm đề cập đến.
Thư Minh Yên nhất thời hối hận, lẽ cô nên hỏi thẳng như .
Một lúc , cô mới mở miệng dịu bầu khí: "Em chỉ nhất thời tò mò thôi, cũng ."
Mộ Du Trầm dành thời gian cô: "Anh chỉ đang nghĩ xem nên với em như thế nào."
Suốt quãng đường trong xe yên tĩnh như cũ, cho đến khi xe chạy căn hộ, dừng ở tầng hầm tắt máy, Mộ Du Trầm về phía xa xăm mới chậm rãi : "Khi qua đời, và Mộ Du Vãn đều còn nhỏ, ba bận công việc, từng đưa tụi đến sống ở nhà ông một thời gian."
"Lúc đó mới ba bốn tuổi, chị em mất ý nghĩa gì, chỉ cho rằng cần tụi nữa.
Giữa trưa một ngày từ trong mơ tỉnh dậy, lóc đòi tìm , chị từ nhà chạy một , cố gắng giúp tìm .
Hậu quả là chị suýt ô tô đ.â.m đường nhưng may mắn cứu, cũng bởi mới tàn phế hai chân."
"Khi đó mợ đang mang thai Du Uyển Ngưng, kích động bởi những gì xảy với , ngoài ý sinh non, đứa bé suýt chút nữa giữ .
Uyển Ngưng cuối cùng cũng sinh , gầy gò nhỏ bé, từ đó yếu ớt bệnh tật, mấy năm nay mới đỡ hơn một chút."
Trong xe im lặng, chỉ giọng của Mộ Du Trầm vẫn vang lên.
Cho dù nhiều năm, bây giờ nhắc chuyện , Thư Minh Yên vẫn thể thấy trong giọng khàn khàn của tràn ngập sự tự trách bản : "Tất cả những chuyện là do gây , nếu lúc nào cũng thì chị chạy ngoài, cũng sẽ xảy tai nạn lớn như , còn liên lụy đến mợ và Uyển Ngưng."
"Sau khi trưởng thành, mấy năm nay đều cố gắng hết sức đối xử với Uyển Ngưng và Du gia, đáp ứng tất cả các yêu cầu của Du gia, đây là nợ bọn họ.
Anh chỉ thích nhà đẻ của mợ lợi dụng niềm hối hận của đối với mà mưu lợi cho , lúc gặp nhà đẻ là mợ sẽ mất lý trí."
Đến bây giờ Thư Minh Yên mới tại đến nhà Mộ Du Trầm tỏ yếu ớt và bất lực như khi Tô Anh Lam vì Tô Bối San lóc những lời .
Anh tự trách gây tất cả lầm, mang đầy nợ nần với Du gia nên thể chịu Tô Anh Lam lóc kể khổ.
Cho nên Tô Anh Lam sử dụng mánh khóe để đối phó với , đều sẽ thỏa hiệp, Tô Anh Lam nào cũng đúng.
Thư Minh Yên còn đang ngây , nhưng tâm trạng Mộ Du Trầm bình tĩnh , tháo dây an xuống xe, giúp cô mở cửa phụ: "Về nhà ."
Thư Minh Yên trao đổi ánh mắt với và xuống xe.
Mộ Du Trầm lấy hành lý từ cốp xe, hai thang máy về nhà.
Dọc đường yên tĩnh ai gì.
Sau khi nhà và giày, Mộ Du Trầm một cuộc họp video nên đến phòng việc , Thư Minh Yên một trở phòng ngủ.
Sau khi tắm , cô xuống giường, nghĩ về những gì Mộ Du Trầm , chắc hẳn cảm thấy tội sâu sắc trong mấy năm nay.
Thư Minh Yên đột nhiên cảm thấy Mộ Du Trầm thật vất vả, chịu trách nhiệm về các vấn đề của Mộ gia, Du gia những ân oán và vướng mắc như , luôn ràng buộc trong một cái khung, căn bản thời gian để thở.
Điện thoại rung lên, suy nghĩ của cô kéo trở , khi cô cầm điện thoại lên thì thấy Du Uyển Ngưng gửi cho cô một tin nhắn WeChat.
Thư Minh Yên và Du Uyển Ngưng quá ít tương tác riêng tư, thậm chí cô còn nhớ và Du Uyển Ngưng thêm WeChat khi nào.
Hơn nữa cô còn ghi chú cho Du Uyển Ngưng là: Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây.
Thấy ghi chú , Thư Minh Yên thể nhịn .
Có lẽ cô đưa ghi chú như khi Du Uyển Ngưng chọc tức cô.
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây:【 Chị dâu~】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây:【 Chị và em về đến nhà ~】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây: 【 Nghe hôm nay chị mới từ Trường Hoàn trở về, tới nhà em thật sự vất vả, đêm nay chị nghỉ ngơi sớm ~】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây:【 Chị dâu ngủ ngon~】
Thư Minh Yên đang suy nghĩ điều gì đó, đầu ngón tay gõ khung nhập: 【 Du Uyển Ngưng.
】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây: 【 Mèo con hỏa tốc tới đây.jpg 】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây: 【 Chị dâu chuyện gì cứ ! 】
Thư Minh Yên: 【 Cô giúp cô trút giận, thể giúp cô, nhưng cô đáp ứng một điều kiện.
】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây:【 Không thành vấn đề! 】
Thư Minh Yên: 【 còn điều kiện mà.
】
Đừng nóng giận, em quỳ xuống cho chị đây: 【 Cái gì cũng thành vấn đề! 】
Thư Minh Yên: "..."
...
Phải mất vài ngày Thư Minh Yên mới hẹn Du Uyển Ngưng ngoài.
Chiều hôm đó, Du Uyển Ngưng đến căn hộ để tìm cô.
Sau khi nhà, cô đặt trái cây trong tay lên quầy bar, xung quanh hỏi Thư Minh Yên đang ghế sô pha: "Anh em ạ?"
"Ở công ty còn về." Thư Minh Yên tùy ý uống một hớp nước, khóe mắt Du Uyển Ngưng, "Cô hẹn Triệu Nguyên Hàn ?"
Triệu Nguyên Hàn là bạn trai cũ của Du Uyển Ngưng.
Du Uyển Ngưng tới bên cạnh cô: "Em với dù cho rõ ràng, đồng ý , hẹn gặp ở quán cà phê đầu phố một giờ nữa."
Khi sắp đến giờ, Du Uyển Ngưng tự tin, "Chị thực sự thể dọa ? Anh cao, là vận động viên thể thao, một chống hai chúng cũng vấn đề gì."
Thư Minh Yên gì cô : "Đại tiểu thư , cô thật đúng là ức h.i.ế.p nhà, ngày thường kiêu căng ngạo mạn bây giờ còn cái gì hết ?"
Du Uyển Ngưng: "..."
"Không sử dụng tài nguyên." Thư Minh Yên hỏi cô , "Đây là ?"
"Nhà của chị."
"...! Nơi là An Cầm, là địa bàn của Mộ gia, chúng khi dễ khác, cũng sẽ để khác khi dễ , hiểu ?"
"Ồ."
Du Uyển Ngưng bối rối một lúc: "Cho nên, nếu chúng mượn thế lực của Mộ gia, sẽ dám đắc tội chúng ?"
Thư Minh Yên đặt ly nước xuống: "Tên khốn đó cô là em họ của Mộ Du Trầm đúng ? Cô nghĩ dám gì cô ?"
Du Uyển Ngưng ngẫm cũng đúng, Triệu Nguyên Hàn dám, chỉ dám những lời tàn nhẫn trong điện thoại.
Hai giờ , Thư Minh Yên và Du Uyển Ngưng khoan thai tới muộn, xuất hiện cửa quán cà phê.
Sau khi xuống xe, Du Uyển Ngưng đồng hồ, chút lo lắng: "Đã muộn như , Triệu Nguyên Hàn kiên nhẫn chờ em, nhất định sẽ ."
Hẹn hò bình thường, Du Uyển Ngưng trễ năm phút sẽ đợi, nhưng bây giờ Triệu Nguyên Hàn còn thích cô , càng kiên nhẫn.
"Anh sẽ đợi." Thư Minh Yên kiên định : "Anh phận của cô, cũng dám cứng rắn với cô, nhất định hy vọng cô đồng ý chia tay với , lúc là kiên nhẫn nhất với cô."
Lời giải thích của Thư Minh Yên lý, nhưng Du Uyển Ngưng , cảm thấy cô quá thảm, chỉ sẵn sàng cho cô sự kiên nhẫn khi họ chia tay.
"Chị dâu, chị chuyện giữ thể diện cho em chút ."
"..."
Có một chiếc ô tô dừng đó, theo là bốn đàn ông lực lưỡng, mặc vest và đeo kính râm.
Nhìn thấy Thư Minh Yên, bốn tới mặt cô, lễ phép gật đầu: "Phu nhân."
Du Uyển Ngưng tình huống giật , Thư Minh Yên giải thích: "Vệ sĩ tìm cho cô, lát nữa hù dọa ."
Du Uyển Ngưng: "..."
...
Triệu Nguyên Hàn trong một góc quán cà phê, thỉnh thoảng đồng hồ cổ tay.
Hôm nay quán cà phê vắng vẻ, một bóng , vô cùng đột ngột ở chỗ , kiên nhẫn cạn kiệt từng chút một, lông mày nhíu chặt.
Cửa kính đẩy , thấy Du Uyển Ngưng , liền cả kinh nhảy dựng lên, dậy tới: "Đã hẹn một tiếng nữa sẽ gặp , hai tiếng , cô bận lắm ..."
Lời còn dứt, Triệu Nguyên Hàn chú ý tới Thư Minh Yên ở bên cạnh cô .
Cô gái mặc một chiếc váy dài màu trắng và áo khoác màu be, hai tay đút túi quần, dáng vẻ dịu dàng ít , nhưng ánh mắt trong sạch, thậm chí còn lộ một tia khinh thường.
Đánh giá từ quần áo và thái độ của cô, trông giống một cô gái bình thường.
Triệu Nguyên Hàn Du Uyển Ngưng: "Đây là ai?"
"Chị là chị dâu của ."
Triệu Nguyên Hàn trai trong miệng Du Uyển Ngưng ám chỉ Mộ Du Trầm, vì lập tức đoán danh tính của đối phương, thể hiện nhiều sự tôn trọng: "Thì là Mộ phu nhân."
Thư Minh Yên chuyện, kéo Du Uyển Ngưng xuống bên cửa sổ, Triệu Nguyên Hàn theo đối diện, : "Đây là chuyện riêng tư giữa và Uyển Ngưng, phiền cô đích tới đây, xin .
Hơn nữa tình cảm thể miễn cưỡng, Mộ phu nhân chắc cũng đạo lý ."
Thư Minh Yên : "Nếu như mối quan hệ ngay từ đầu là lừa gạt thì ?"
Triệu Nguyên Hàn dừng một chút: "Mộ phu nhân, mặc dù bây giờ tình cảm với Uyển Ngưng, nhưng lúc đuổi theo cô là thật lòng, xin cô đừng vu khống."
" là thích nhất là dùng chứng cứ chuyện." Thư Minh Yên từ trong túi móc mấy bản , mở đẩy cho Triệu Nguyên Hàn, "Đây là lịch sử trò chuyện WeChat của với mấy em trong lúc ở bên với Du Uyển Ngưng."
"Anh tiền còn lười biếng.
Khi ở cùng với mối tình đầu của , nghĩ sống cuộc sống của một giàu , tình cờ gặp Du Uyển Ngưng, vì chia tay mối tình đầu của và theo đuổi cô .
Tất cả những gì là tiền và quyền lực của Mộ gia."
"Bây giờ kiếm ít tiền, còn một công việc , nhớ thương về mối tình đầu của , bỏ Du Uyển Ngưng để với mối tình đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-muon-ve-de-cuop-dau-u/chuong-57-em-tung-noi-se-bao-ve-anh.html.]
bịa những điều , trong lịch sử trò chuyện của với khác, mỗi câu chữ đều ghi rõ ràng."
Triệu Nguyên Hàn thể tin những ghi chép trò chuyện đó, cằm bạnh , nắm chặt tay.
Không Mộ gia trả bao nhiêu, đám con cháu đó thực sự phản bội !
Du Uyển Ngưng Thư Minh Yên chuẩn những thứ , khi cô đột nhiên sự thật, cô cũng sững sờ.
Một lúc , cô chộp lấy những đoạn lịch sử trò chuyện đó để , chẳng mấy chốc hai mắt cô đỏ hoe, nước mắt lã chã rơi xuống.
Triệu Nguyên Hàn bao giờ thích cô .
Thư Minh Yên Triệu Nguyên Hàn: "Anh với nhân viên tuyển dụng rằng là em rể họ của Mộ Du Trầm, do đó nhận Tập đoàn Mộ thị và ở vị trí mà đủ tiêu chuẩn, thực sự xứng đáng.
Vừa bận, phàn nàn Uyển Ngưng khiến chờ đợi lâu như , vì chúc mừng , từ ngày mai sẽ bận nữa , bởi vì sẽ nhận thư sa thải của tập đoàn."
Sắc mặt Triệu Nguyên Hàn đột nhiên đổi.
Thư Minh Yên từng bước ép sát, lấy một phần giấy tờ khác và một biên lai ghi nợ: "Đây là tiền mà Uyển Ngưng tiêu cho kể từ khi hai ở bên , liệt kê cho đến tiền nguyên gốc và tiền lãi, đây là tiền mượn, ký tên và ấn dấu vân tay, phần còn hàng tháng thu nhập của ngoài chi phí sinh hoạt thì sẽ sử dụng để trả tiền nợ cho đến khi trả hết."
Triệu Nguyên Hàn tiền đó, khuôn mặt vẫn đang căng thẳng của tái nhợt.
Anh cúi đầu, trầm mặc một lúc đột nhiên dậy, mặt tràn đầy tức giận: "Du Uyển Ngưng, vốn tưởng cô là một cô gái trong sáng lương thiện, ngờ cô vật chất như , trong thời gian yêu đương tiêu một tiền nhỏ cũng đòi cho , xem cô từng tình cảm thực sự với , thấy chia tay với cô là một lựa chọn sáng suốt!"
Nói xong, tức giận dậy ngoài.
Vừa đến cửa, bốn vệ sĩ cường tráng áp sát, ép Triệu Nguyên Hàn lui nhiều .
"Ở chỗ đừng cả v.ú lấp miệng, tự vả thôi." Vẻ mặt Thư Minh Yên nhàn nhã nhấp một ngụm cà phê, uể oải : "Nếu như ký tên, chỉ sợ hôm nay sẽ khỏi cánh cửa ."
Cô đặt cà phê xuống, Triệu Nguyên Hàn, "Cô là vô tội, nếu trêu chọc? của Mộ gia dễ bắt nạt như .
Những ghi chép trò chuyện là bằng chứng lừa dối tình cảm của con gái , nghiêm túc, là một kẻ lừa đảo.
Thực sự khó để sẽ kết án bao nhiêu năm cho tiền lừa đảo lớn như .
Cố Diệp Phi
Nếu giữ bí mật, chúng liền tòa, đến lúc đó khó coi chính là !"
Nói đến lúc , giọng Thư Minh Yên trở nên sắc bén hơn một chút, Du Uyển Ngưng nhất thời sửng sốt.
Đột nhiên, cô thấy hình bóng của Mộ Du Trầm từ Thư Minh Yên.
Triệu Nguyên Hàn cũng chút khiếp sợ: "Cô nguyện ý vì tiêu tiền, cớ lừa gạt?"
Thư Minh Yên đặt các bản khác bàn: "Nếu như thể giữ để tranh luận với thẩm phán tại tòa án.
Để ."
Thư Minh Yên xong, vệ sĩ ở cửa tránh sang một bên.
Triệu Nguyên Hàn đang lúng túng nên thế nào, liền Thư Minh Yên khẽ : "Ra khỏi cửa , hối hận cũng chỗ, nhất nên suy nghĩ cho rõ ràng."
Triệu Nguyên Hàn ở cửa do dự.
Anh liệu tiền mà Du Uyển Ngưng chi cho thể coi là lừa đảo theo luật , nhưng dám mạo hiểm cứ thế bỏ .
Trước bàn cà phê, Thư Minh Yên cầm điện thoại di động gọi điện: "A lô, ông xã, đạt thỏa thuận, tìm một đoàn luật sư đến đây ."
Sống lưng Triệu Nguyên Hàn phát run, dứt khoát đầu , nghiến răng trừng Thư Minh Yên: "Không chỉ là trả tiền thôi , sẽ trả!"
Anh cầm bút lên và ký biên lai.
Thư Minh Yên cất điện thoại di động, đẩy hộp mực qua và yêu cầu ấn dấu vân tay.
Sau khi việc xong xuôi, Thư Minh Yên cất biên lai , vội thêm: "Vừa quên , cũng gửi một bản những đoạn lịch sử trò chuyện đó cho bạn gái mối tình đầu của .
Khi nghèo vì trèo cao mà đá cô , hiện tại nghèo, khó bảo đảm sẽ bỏ rơi cô thứ hai, cô nhờ cho , hai kết thúc , đừng quấy rầy cô nữa.
Chúc mừng , mất cả lẫn của, hai bàn tay trắng."
Một phụ nữ vẻ dịu dàng và vô hại cắt đứt đường lui của một cách nhẹ nhàng.
Triệu Nguyên Hàn tức giận đến nắm chặt tay, đốt ngón tay kêu răng rắc: "Cô khinh quá đáng!"
Thấy , vệ sĩ tới, nắm lấy hai tay , ấn đầu xuống bàn.
Khuôn mặt Triệu Nguyên Hàn đỏ bừng, mấy giãy giụa đều thoát , chật vật.
Thư Minh Yên để mắt: "Du Uyển Ngưng là một đơn thuần, thể dễ dàng dụ dỗ, nhưng cô là máy rút tiền của .
Khi tiêu tiền của cô , bao giờ nghĩ xem tiền của Du Uyển Ngưng là từ ? Cô dễ bắt nạt, nhưng nghĩa Mộ gia dễ bắt nạt.
Hàng tháng sẽ phái đến tìm lấy tiền, nhất nên trả càng sớm càng , thoát cũng thoát ."
Không lời vô nghĩa với Triệu Nguyên Hàn nữa, Thư Minh Yên túm Du Uyển Ngưng thất hồn lạc phách bên cạnh .
Vừa đến cửa, Du Uyển Ngưng dừng , đầu : "Hôm nay quần áo mặc cũng là em mua, lúc đó em dùng thẻ tín dụng, hóa đơn em quên ghi, hóa đơn nợ tiền cũng ghi."
Thư Minh Yên : "Tiện nghi thể để chiếm ."
Cô với vệ sĩ: "Mang nhà vệ sinh, cởi hết ."
Triệu Nguyên Hàn: "???"
Trước khi cầu xin sự tha thứ, vệ sĩ kéo phòng nhà vệ sinh, thứ duy nhất còn là một chiếc áo cộc và quần đùi.
Khi vệ sĩ mang quần áo, đồng hồ, thắt lưng, cà vạt và các vật dụng khác đến, Thư Minh Yên cau mày ghét bỏ.
Du Uyển Ngưng cũng tránh xa một chút, từ chối nhận.
"Các giải quyết ." Thư Minh Yên với vệ sĩ, mở cửa ngoài.
Du Uyển Ngưng vội vàng theo.
Trên đường trở về, Thư Minh Yên và Du Uyển Ngưng ở ghế , Du Uyển Ngưng thỉnh thoảng lau nước mắt.
Thư Minh Yên liếc cô một cái: "Sự thật tuy rằng tàn khốc, nhưng sẽ dạy cho cô một bài học, cẩn thận một chút."
Du Uyển Ngưng đỏ mắt im lặng.
Thư Minh Yên nghĩ về ngoại hình của Triệu Nguyên Hàn, ngoại trừ cao, cũng trai, còn đen, còn tiêu tiền của phụ nữ.
Cô nghi ngờ thẩm mỹ của Du Uyển Ngưng: "Cô thích điểm nào ở ?"
Du Uyển Ngưng lấy khăn giấy từ Thư Minh Yên và xì mũi: "Em tính, vẻ, khó ưa, yêu thích, bạn bè, bạn trai cũng tìm .
Anh ân cần và dịu dàng khi theo đuổi em, dỗ em vui."
Vừa cô , khó đối xử cẩn thận tỉ mỉ với cô nhưng tất cả sự dịu dàng của đều vì tiền.
Hai mắt Du Uyển Ngưng rưng rưng: "Chị dâu, em như chẳng lẽ thích ?"
Thư Minh Yên nên lời, hồi lâu mới bình luận: "Cô cũng tự giác."
Du Uyển Ngưng: "..."
Thấy nước mắt cô sắp rơi xuống, Thư Minh Yên đau đầu bổ sung: "Bỏ tính cách điêu ngoa ương ngạnh của cô , cảm thấy còn hi vọng."
"Thật ?" Du Uyển Ngưng sốt sắng Thư Minh Yên, "Gần đây em mất bình tĩnh, khác ?"
Thư Minh Yên suy nghĩ một chút, đó gật đầu: "Có."
Ánh mắt Du Uyển Ngưng sáng lên: "Có gì khác biệt? Chị mau cho em ."
Thư Minh Yên mắt cô hiếu học, cố nén : "Trước ngốc, hiện tại ngốc đáng yêu."
Du Uyển Ngưng: "..."
Trên đường , Du Uyển Ngưng Thư Minh Yên trêu chọc đến dở dở , mối quan hệ giữa hai dịu nhiều.
Đưa Du Uyển Ngưng đến Du gia, khi xuống xe, Du Uyển Ngưng bảo cô nhà .
Thư Minh Yên đồng hồ: "Mộ Du Trầm sắp tan , đến công ty đón ."
Tâm tình Du Uyển Ngưng hơn nhiều, cô mập mờ: "Chị cũng quá dính ?"
Thư Minh Yên sửng sốt một chút, cố nén tôn nghiêm: "Là tương đối dính , đón , cho một bất ngờ."
"Được, em về ." Du Uyển Ngưng xua tay, ý bảo tài xế lái xe chậm một chút.
...
Xe chạy một mạch đến trung tâm thành phố, đến khu thương mại, cuối cùng dừng tòa nhà tập đoàn Mộ thị.
Sắc trời tối, Thư Minh Yên xuống xe, bước , một phụ nữ ăn mặc rực rỡ từ trong xe bước .
Người phụ nữ mặc một chiếc váy màu đỏ, khoác vai một chiếc áo khoác da màu đen, tay xách một chiếc túi xách, bước ngoài, một tay đeo kính râm, đôi môi đỏ nóng bỏng như lửa.
Khi ngang qua Thư Minh Yên, cô đeo kính râm dừng , liếc cô từ khóe mắt, đó giẫm lên giày cao gót, ưu nhã bước .
Thư Minh Yên khuôn mặt , cô là nghệ sĩ ký hợp đồng với Diệu Khởi, nữ diễn viên hạng nhất Diêu Di Tình, và là nữ chính của bộ phim truyền hình 《 Quan Ải Nguyệt 》.
Đây là tổng bộ của tập đoàn Mộ thị, Diệu Khởi ở đây, tại cô xuất hiện ở đây.
Thư Minh Yên chút nghi hoặc, nhưng chút nghĩ ngợi thẳng trong.
Nhân viên ở quầy lễ tân vẫn là , thấy Thư Minh Yên liền chủ động chài đón: "Chị Minh Yên, chị tới tìm Mộ tổng ạ?"
Thư Minh Yên khẽ gật đầu: "Anh ở đây ?"
"Ở đây ạ." Nhân viên tiếp tân xong tới giúp cô quẹt thẻ, Thư Minh Yên chỉ thẻ kiểm soát trong tay, " , cô việc ."
Sau khi đến đây , Mộ Du Trầm đưa cho cô thẻ kiểm soát để cô thể tự do.
Thư Minh Yên dễ dàng bước thang máy đặc biệt của tổng giám đốc.
Cửa thang máy mở , tình cờ thư ký Khâu từ văn phòng tổng giám đốc bước với cốc cà phê tay.
Sau khi đưa chiếc cốc cho trợ lý ở cửa, thư ký Khâu chào đón cô: "Phu nhân, cô tới đây?"
Thư Minh Yên chỉ bên trong: "Anh đang bận ?"
Thư ký Khâu: "Đã đến giờ tan , hiện tại bận."
Thư Minh Yên đẩy cửa .
Mộ Du Trầm đang bàn việc, gọi điện xong thấy động tĩnh liền ngước mắt lên, thấy cô sửng sốt một chút, : "Sao em ở đây?"
Thư Minh Ngôn đóng cửa , tới: "Mấy ngày nữa em sẽ gia nhập đoàn , quý trọng thời gian , đến đón tan ."
Khi đến việc cô gia nhập đoàn phim, Mộ Du Trầm nắm lấy tay cô, kéo cô gần: "Tối nay sẽ đưa em xem biệt thự ở Tinh Loan.
Nếu điều gì em thích, vẫn còn thời gian để đổi."
Thư Minh Yên suy nghĩ một chút, đó : "Được."
"Chuyện của Du Uyển Ngưng giải quyết xong ?"
"Ừm, đều giải quyết."
Còn hết lời, điện thoại của Thư Minh Yên rung lên.
Cô chạm , thấy Du Uyển Ngưng gửi một tin nhắn bằng giọng WeChat, click , giọng phát trực tiếp: "Em quên , cảm ơn chị vì chuyện ngày hôm nay, dáng vẻ của chị khi ở mặt Triệu Nguyên Hàn ngầu, doạ ngây luôn! Ngoài chuyện em hứa với chị cũng chắc chắn sẽ thực hiện, chị yên tâm."
Thư Minh Yên bình tĩnh cất điện thoại , khi thấy Mộ Du Trầm sang, cô : "Anh em gì , em với cô quan hệ như , thương lượng các điều kiện mới giúp cô ."
Mộ Du Trầm đặt cô đùi, ngón tay nâng cằm cô, ép cô lên: "Có việc tìm con bé mà tìm , Du Uyển Ngưng thể giúp gì cho em, xem?"
Thư Minh Yên lấy tay : "Không gì, em chỉ với cô , giúp cô áy trút giận, nhưng cô công tác tư tưởng cho cô , từ nay về , cô và cô đề cập chuyện năm đó mặt nữa."
Trong đôi mắt sâu thẳm của Mộ Du Trầm hiện lên một tia kinh ngạc.
Bây giờ chuyện khơi , Thư Minh Yên thẳng thắn : "Cậu thương, mợ và Du Uyển Ngưng cũng chịu khổ, nhưng lúc đó còn nhỏ, mất .
Bi kịch của Du gia thể đổ cho ."
"Hơn nữa, mấy năm nay chu cấp cho Du gia, đáp ứng yêu cầu của Du Uyển Ngưng, cho Du gia nhiều, mợ lấy chuyện cũ khống chế, như là đúng."
"Có lẽ bây giờ bà tỉnh táo một chút, nhưng em bà lặp những gì với đây, vì thông qua việc Du Uyển Ngưng nhờ em giúp đỡ, em thỏa thuận với cô rằng giữa giúp đỡ cũng , nhưng họ thể dùng ân tình của năm đó để ép buộc bất cứ điều gì."
Vẻ mặt Mộ Du Trầm chút khựng .
Thư Minh Yên : "Hàng Lệ Cầm từng về việc Mộ gia nuôi nấng em, thế của em, nếu Mộ gia, em sẽ là một đứa trẻ mồ côi ai cần, sẽ một cuộc sống bây giờ.
Đó giờ em thật sự , em ơn, cần bà hết đến khác lấy mục tiêu, dùng ân tình để đạt mục đích của chính ."
"Em cũng từng trải qua, loại cảm giác khó chịu.
Trước em luôn nghĩ, một ngày nào đó Hàng Lệ Cầm sẽ bao giờ những điều như với em nữa thì thật .
Sau chúng kết hôn, ngay cả khi bà thích em cũng động đến em nữa.
Thực em hả giận."
Thư Minh Yên nghiêm túc Mộ Du Trầm: "Anh chính là quá nặng tình nghĩa, giúp họ nhiều như mà nghĩ đến việc thương lượng điều kiện với họ.
Sau em sẽ cho phép khác bắt nạt như ."
Cổ họng Mộ Du Trầm khô khốc, mắt nóng ran.
Bây giờ mới nhận tại nhà ngày hôm đó, Du Uyển Ngưng ân cần, Thư Minh Yên cuối cùng vội đồng ý.
Trên đường về, cô chợt hỏi chuyện chân của .
Hóa ngay từ đầu, cô nghĩ cách lợi dụng sự nhờ vả của Du Uyển Ngưng để giúp .
Một cảm giác ấm áp xẹt qua trái tim Mộ Du Trầm, môi mấp máy, nhất thời nên gì.
Lông mi Thư Minh Yên khẽ run, ngọt ngào với : "Em từng , sẽ bảo vệ .".