ANH MUỐN VỀ ĐỂ CƯỚP DÂU Ư??? - Chương 78: Ngọt Ngào Hàng Ngày

Cập nhật lúc: 2024-11-20 13:51:11
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảnh khắc Tiền Mặc và Hàn Văn Chinh kêu lên, Thư Minh Yên gần như theo bản năng đóng cửa phòng .

Cô dựa cửa, gò má đỏ bừng hiểu nổi, là chột hổ.

"Sao đột ngột ngoài?" Cô Mộ Du Trầm.

Mộ Du Trầm coi trọng: "Anh nghĩ bây giờ là thời điểm để với họ."

Anh khẽ nâng cằm, chỉ mắt mèo cửa, "Em phản ứng của họ ?"

Bây giờ nhắc nhở, cô mới bắt đầu quan tâm, dù cô cũng ở trong phòng đóng cửa, Hàn Văn Chinh và Tiền Mặc đều thấy cô.

Thư Minh Yên ghé mắt mèo, ngoài.

Hàn Văn Chinh và Tiền Mặc vẫn ở cửa, lẽ đang tiêu hóa những gì xảy .

Tiền Mặc: "Sao đóng cửa?"

"Chuyện xảy , là ảo giác ?" Hàn Văn Chinh đưa tay , "Nào, nhéo một cái xem."

Tiền Mặc nhéo mạnh cánh tay , khuôn mặt của Hàn Văn Chinh ngay lập tức trở nên méo mó.

"Xem là mơ." Tiền Mặc dựa phản ứng của đưa phán đoán, thao tác với điện thoại di động của , "Không , gọi cho Triệu Càn, cơn buồn ngủ sáng sớm hai họ doạ cho chạy mất ."

Trong khi chờ đợi Triệu Càn điện thoại, phàn nàn: "Tiểu Minh Yên gọi Trầm là chú nhỏ nhiều năm như , cũng coi như là nuôi lớn em , cho dù quan hệ huyết thống, nhưng thể xuống tay ?"

Hàn Văn Chinh xoa xoa cánh tay đau nhức của , gật đầu đồng ý: "Tiểu Minh Yên xinh thật đấy, nhưng Trầm ít nhiều chút cầm thú."

Triệu Càn bên trả lời, Tiền Mặc và Hàn Văn Chinh rời tiếp điện thoại.

Xuyên qua một cánh cửa, tiếng đối thoại bên ngoài rõ ràng lọt tai hai bên trong.

Thư Minh Yên đóng mắt mèo , Mộ Du Trầm, vẫn điềm nhiên như , cho rằng thấy, lặp nữa: "Sao thể xuống tay với em?"

Mộ Du Trầm nhếch môi, cẩn thận giúp cô nhớ : "Không em xuống tay với ? Câu hỏi , hỏi em mới đúng?"

Thư Minh Yên: "...!Dù chính là trâu già gặm cỏ non."

Mộ Du Trầm duỗi cánh tay dài, tự nhiên ôm lấy vòng eo thon thả chịu nổi của cô.

Thư Minh Yên dùng sức tiến lên hai bước, thể đụng lồng n.g.ự.c cường tráng của .

"Anh già?" Mí mắt rũ xuống, dùng ánh mắt nguy hiểm cô.

Thư Minh Yên cảm thấy nếu bây giờ cô dám gật đầu, Mộ Du Trầm nhất định sẽ chứng tỏ bản bằng chính hành động của , và cô sẽ là chịu hậu quả.

Thư Minh Yên tủm tỉm ngẩng đầu lên, câu lấy cổ , thì thầm tai , "Chồng già."

Mộ Du Trầm đoán câu trả lời , khuôn mặt lộ một chút kinh ngạc.

Thư Minh Yên nhân cơ hội đẩy , chạy nhanh phòng tắm : "Anh mau quần áo , em tắm rửa ."

Mộ Du Trầm tại chỗ, lời của cô vẫn còn văng vẳng bên tai , khỏi bật .

...

Đám cưới của Triệu Càn tổ chức tại khách sạn.

Đại sảnh khách sạn hôm đó trang trí lãng mạn và thơ mộng, nhiều khách mời vây quanh chờ đợi hôn lễ sắp sửa diễn .

Gần giữa trưa, giờ lành đến, trong đại sảnh vang lên tiếng nhạc du dương.

Cánh cửa nặng trịch từ từ mở , cô dâu mặc váy cưới màu trắng khoác cánh tay của ba , từng bước dọc theo tấm thảm đỏ trải dài về phía Triệu Càn đang mặc vest chú rể.

Cánh hoa như mưa, từ lầu hai rơi xuống, mang theo hương hoa nồng đậm ngọt ngào.

Chủ hôn sân khấu đang chủ trì hôn lễ cho hai bọn họ, Thư Minh Yên đang chăm chú theo dõi, Hàn Văn Chinh ở phía đột nhiên : "Chị dâu, Triệu Càn chờ hôn lễ kết thúc, hôm nay hết sức rót rượu cho Trầm, đến lúc đó chị ngăn cản."

Đối mặt với danh hiệu mới, Thư Minh Yên thích ứng, hai má nóng bừng, cô bình tĩnh : "Hôm nay là hôn lễ của Triệu, chuốc rượu cũng là tìm Triệu, là nhận nhầm đối tượng ?"

Cố Diệp Phi

"Không nhầm." Tiền Mặc tiếp, "Hai vợ chồng hai hợp sức gạt tụi , việc thể dễ dàng cho qua ư? Dù chị và Trầm lãnh chứng là sự thật, chúng cũng quấy rối hôn lễ của hai , dứt khoát nhân hôn lễ của Triệu Càn cùng gây rối luôn, Triệu Càn uống rượu, Trầm cũng thể chạy trốn."

Hai trông giống như đang đùa, Thư Minh Yên đổ mồ hôi cho Mộ Du Trầm, qua với vẻ đồng cảm sâu sắc: "Anh thảm ."

Mộ Du Trầm siết c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay cô, thì thầm bên tai cô: "Đừng lo, uống rượu giỏi hơn bọn họ, ai say còn ."

Giọng lớn, nhưng Tiền Mặc ở gần vẫn thấy, vội vàng : "Chị dâu cũng uống, Trầm, nếu thì uống gấp đôi."

"Tại em cũng uống?" Thư Minh Yên đầu .

Tiền Mặc: "Chị thông đồng với để lừa dối tụi , nên phạt rượu ?"

Thư Minh Yên tự bảo vệ : "Ai lừa các , các mang theo nhà, mang theo ? Là các ngay từ đầu nghĩ theo hướng đó, em chỉ thuận nước đẩy thuyền chơi với các ."

"Vậy cũng mặc kệ." Tiền Mặc Mộ Du Trầm, "Anh Trầm, uống gấp đôi cho chị dâu ý kiến gì ?"

Mộ Du Trầm liếc Thư Minh Yên một cái, bình tĩnh gật đầu: "Được thôi."

...

Sau đám cưới, sẽ một bữa tiệc linh đình, Triệu Càn và cô dâu sẽ kính rượu khách mời và bạn bè mặt.

Trước khi kính rượu, Triệu Càn tới vỗ vai Tiền Mặc và Hàn Văn Chinh: "Các ăn cho no bụng, chờ kính rượu khách xong, nhất định hạ đo ván Trầm."

Thấy Thư Minh Yên sang, Triệu Càn nhướng mày: "Tiểu Minh Yên, em chạy cũng ."

Thư Minh Yên cảm thấy chút nguy hiểm.

Sau khi Triệu Càn rời , cô ghé sát tai Mộ Du Trầm, hạ thấp giọng : "Không Triệu cũng sẽ chuốc rượu ? Sao em giọng điệu giống như ba bọn họ sẽ phiên chuốc rượu ?"

Mộ Du Trầm liếc Triệu Càn, mím môi: "Tiểu tử đó là một tên gian xảo, hôm nay nhất định sẽ chuốc rượu, bây giờ chuyển mục tiêu lên , như sẽ việc gì."

"Vậy bây giờ?"

Tửu lượng Mộ Du Trầm , cũng thể thắng nổi ba họ phiên trận.

Mộ Du Trầm hỏi cô: "Ăn thế nào ?"

Thư Minh Yên : "Cũng kha khá ."

Mộ Du Trầm loanh quanh, đặt ly sâm panh trong tay xuống: "Em lấy cớ vệ sinh, đợi ở ngoài khách sạn."

Thư Minh Yên nghi ngờ ngước mắt lên: "Làm gì thế?"

Mộ Du Trầm cô thật sâu hai giây, giọng ấm áp gợi cảm của lọt tai cô: "Đưa em trốn."

Hơi thở nóng bỏng đàn ông phả đến, mang theo hương rượu lôi cuốn nhàn nhạt, khi quanh quẩn chóp mũi khiến đáy lòng chút gợn.

Cô còn nghĩ lát nữa Mộ Du Trầm sẽ thực sự đợi bọn họ chuốc say, hóa lên kế hoạch bỏ trốn.

Thư Minh Yên mỉm hiểu ý, cô đặt đũa xuống, xách túi dậy: "Anh Mặc, Văn Chinh, ăn , em vệ sinh."

Tiền Mặc và Hàn Văn Chinh đang tính cách lát nữa thế nào hạ đo ván Mộ Du Trầm, liếc Thư Minh Yên một cái, gật đầu: "Được, chị ."

Liếc Mộ Du Trầm, cô thẳng về hướng nhà vệ sinh.

Phòng tiệc khá hỗn loạn, khi cách bàn của bọn họ xa một chút, cô nhân lúc ai để ý mà cửa khách sạn.

Không khí bên ngoài trong lành, bầu trời trong xanh, thấp thoáng vài đám mây trắng xốp bồng bềnh như kẹo bông gòn.

Đứng ở một góc vắng vẻ bên ngoài khách sạn, Thư Minh Yên lấy điện thoại di động của gửi cho Mộ Du Trầm một tin nhắn WeChat:【 Em đang ở bên ngoài, khi nào thể .

Mộ Du Trầm nhanh chóng trả lời: 【 Chờ , nhanh thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-muon-ve-de-cuop-dau-u/chuong-78-ngot-ngao-hang-ngay.html.]

Cất điện thoại, sợ phát hiện, tim Thư Minh Yên đập loạn, thật sự ảo giác cùng bỏ trốn.

Mười phút Mộ Du Trầm .

Sau khi hai gặp , Mộ Du Trầm nắm lấy bàn tay lạnh của cô, đặt lòng bàn tay để sưởi ấm cho cô: "Bên ngoài lạnh ?"

Thư Minh Yên lắc đầu.

"Họ sẽ sớm phát hiện , thể ở đây quá lâu, chúng đến một nơi khác ." Mộ Du Trầm và đưa cô đến bên đường, lúc một chiếc taxi chạy tới, hai bắt xe trong.

Tài xế hỏi: "Hai vị ?"

Thư Minh Yên giật , Mộ Du Trầm.

Hai cứ như chạy ngoài, cũng quen thuộc Cần Nam, thật sự nơi nào.

Mộ Du Trầm và Thư Minh Yên , bình tĩnh với tài xế: "Đi đến địa điểm thích hợp để hẹn hò ."

"Hẹn hò?" Tài xế qua, "Tùy việc hai trong nhà ngoài trời.

Nếu ngoài trời thì sẽ đưa hai đến những danh lam thắng cảnh gần đây, nếu sợ lạnh thì thể xem phim hoặc mua sắm."

Tài xế bầu trời đầu và đưa lời khuyên: "Trời về chiều, mùa đông trời tối sớm, hai ngắm cảnh chắc kịp, nếu xem phim ?"

Nói đến phim, hai cùng rạp để trải nghiệm.

Thư Minh Yên đáp: "Được, xem phim ."

Tài xế khởi động động cơ, sẽ đưa bọn họ trải nghiệm rạp chiếu phim nhất.

Trên đường , điện thoại di động của Mộ Du Trầm rung lên.

Anh cầm lên, xem tin nhắn trong nhóm bạn cùng phòng ký túc xá.

Tiền Mặc: 【 Anh Trầm, đang ở ? 】

Hàn Văn Chinh: 【 Sẽ là chạy chứ (/khinh bỉ) 】

Ngón tay thon dài của Mộ Du Trầm gõ khung nhập, trả lời họ: 【 Mục tiêu hôm nay của các là Triệu Càn, đừng nhầm lẫn.

Nếu rót rượu thì chờ khi vợ chồng đám cưới, nhất định sẽ bồi các .

Tiền Mặc: 【 Vậy dẫn chị dâu chơi ? 】

Mộ Du Trầm:【 Hẹn hò.

Tiền Mặc: 【...】

Hàn Văn Chinh: 【...】

...

Đi đến trung tâm mua sắm, Mộ Du Trầm và Thư Minh Yên đến rạp chiếu phim tầng cao nhất để mua vé.

Trong kỳ nghỉ Tết Dương lịch, nhiều xem phim, trong đại sảnh rộn ràng nhộn nhịp.

Hai đều từng nghiên cứu qua, cũng xem cái gì, thấy áp phích quảng cáo trong sảnh chiếu phim Diêu Di Tình đóng chính, hai mắt Thư Minh Yên sáng lên: "Có phim của chị Tình đóng, chúng xem phim ?"

Mộ Du Trầm ừ một tiếng, phía mua vé.

Vé xem phim trong những ngày lễ nhu cầu cao, cộng với sự nổi tiếng của Diêu Di Tình, vé của những buổi chiếu gần đây đều bán hết, họ chỉ thể mua vé một tiếng rưỡi đó, nhưng nhiều chỗ hơn để lựa chọn.

Mộ Du Trầm yêu cầu ghế tình nhân ở hàng cuối cùng.

Còn thời gian khi phim bắt đầu, Thư Minh Yên : "Đợi ở chỗ cũng nhàm chán, chúng dạo trung tâm mua sắm nhé?"

"Được, xem mua ."

Hai theo thang máy xuống tầng một, là khu bán quần áo.

Đi ngang qua một cửa hàng quần áo nam, Thư Minh Yên bên trong.

Cô nhớ khi còn nhỏ, ba cô vẫn còn sống, khi thời tiết chuyển mùa, cô thích mua đủ loại quần áo cho ba cô.

Cô hầu như thể nhớ ba trông như thế nào, nhưng cô nhớ rõ khi ba cô thử quần áo, cô luôn mỉm hài lòng.

Họ ít khi những lời ngọt ngào, khi chuyển mùa liền sẽ nhớ mua quần áo mới cho đối phương, nóng lạnh, đây là biểu hiện tình yêu của họ.

Những gì cho ba cô, bây giờ cô cho Mộ Du Trầm.

Mang theo mục đích, Thư Minh Yên quanh cửa hàng quần áo nam một hồi, đột nhiên thấy một chiếc áo khoác màu nâu nhạt .

Cô nắm lấy tay Mộ Du Trầm và chỉ chiếc áo: "Cái tệ, thử xem?"

Mộ Du Trầm nhướng mày: "Muốn mua quần áo cho ?"

"Vâng." Thư Minh Yên , "Chẳng đưa em hẹn hò , mua sắm cũng là một phần thể thiếu mà."

Quần áo của Mộ Du Trầm gần như đều là hàng đặt , và cô từng thấy Mộ Du Trầm thử quần áo trong cửa hàng.

"Anh thử , em mua cho ."

Mộ Du Trầm lâu mặc quần áo tối màu, cũng từng mặc quần áo màu nâu nhạt, vì ngập ngừng hỏi: "Thật sự thử cái ?"

Thư Minh Yên khăng khăng: "Cứ thử cái ."

Mộ Du Trầm mỉm nuông chiều: "Được, em."

Anh cởi áo khoác , nhờ nhân viên mang kích cỡ phù hợp phòng thử đồ.

Chiếc áo khoác chiều dài , kiểu dáng giản dị và đơn giản.

Mộ Du Trầm dáng và nước da trắng, khi mặc , vẻ như nó may riêng cho , khuyết điểm nào, màu tối đơn điệu vì mà tăng thêm một chút dịu dàng.

Thư Minh Yên kiên quyết mua nó, lấy thẻ lương tự trả tiền.

Mộ Du Trầm mua nhiều quần áo cho cô, giờ cô thể mua cho , nên cô hài lòng.

Khi cô thanh toán, Mộ Du Trầm đó, trái tim dường như lấp đầy thứ gì đó.

Cô gái nhỏ nhà càng ngày càng quan tâm , quả nhiên những năm thật sự thương cô vô ích.

Sau khi thanh toán hóa đơn, Thư Minh Yên cầm áo chạy tới, đó mới nhận hỏi ý kiến ​​của Mộ Du Trầm: "Anh thích cái áo ?"

"Anh thích." Anh đưa tay xoa đỉnh đầu cô, giọng ấm áp và cưng chiều, "Nông Nông chúng mua, đều thích."

Khi xách theo túi áo , Mộ Du Trầm : "Lát nữa gặp mấy món thích hợp, em cũng chọn cho vài món ."

Thư Minh Yên : "Quần áo của em nhiều lắm, mặc hết."

Đang chuyện, Mộ Du Trầm nắm tay cô dừng cửa một cửa hàng: "Đồ ngủ nhiều, nếu xem một chút?"

Thư Minh Yên ngẩng đầu , đó là một cửa hàng đồ ngủ nữ, bộ đồ ngủ treo trong đó đều là loại dành cho lớn.

Theo ánh mắt của Mộ Du Trầm, Thư Minh Yên thấy một chiếc váy ngủ bằng lụa màu hồng, ngắn đến mức lẽ miễn cưỡng che đùi, tạo cho nó một vẻ quyến rũ thuần khiết và ngọt ngào.

Thư Minh Yên nghĩ đến lời Mộ Du Trầm , "Đồ ngủ nhiều".

Loại đồ ngủ theo phong cách quả thực nhiều.

Bởi vì cô sẽ ai đó phá hủy một cách thô bạo trong vòng đầy nửa khắc khi mặc , nay luôn chỉ mặc đúng một ..

Loading...