Trương Cường xem  xem  video.
Hầu hết thời gian, ông đều tập trung  Khương Dư Khanh. Vừa xem  thốt lên.
- Giống quá... Giống quá.
Hoắc Vũ  ngượng ngùng, hỏi.
- Ông ngoại,  mà ông đang  đến là ai ?
Trương Cường chỉ  Khương Dư Khanh và .
- Cô  trông giống bà ngoại của cháu quá. Trông họ gần như giống hệt .
Hoắc Vũ sững .
Cô  ngờ Khương Dư Khanh  giống bà ngoại đến , trong khi cô chẳng giống hai  đàn ông nhà họ Hoắc chút nào.
Nói xong, Trương Cường dừng video . Trên màn hình, hiện rõ khuôn mặt  phóng to của Khương Dư Khanh.
Ông giơ điện thoại  mặt Hoắc Viễn và .
- Nhìn kìa, cô  trông giống  vợ của con quá  ?
Hoắc Viễn  Trương Cường với vẻ bất lực.
- Bố, con  từng gặp .
Nghe , Trương Cường chợt nhớ  Hoắc Viễn  từng gặp vợ , bà   mất vài năm  khi sinh Minh Lan.
Nghĩ đến đây, Trương Cường thở dài,  chằm chằm  Khương Dư Khanh, như thể đang cố gắng  thấu một  khác qua khuôn mặt của Khương Dư Khanh.
Rồi, dường như  quyết định, ông  một cách kiên quyết.
- Ta  gặp cô .
Nghe thấy lời , Hoắc Vũ mở to mắt, tay lạnh ngắt.
Ông ngoại của cô…   gặp Khương Dư Khanh …
Lúc , cuộc trò chuyện của họ  cắt ngang bởi một giọng  trầm ấm và gợi cảm.
- Ông ngoại, ông   gặp ai ?
Nhìn thấy cháu trai, Trương Cường đưa điện thoại cho Hoắc Dữ Sâm và .
- Ông  gặp tiểu mỹ nhân .
Khi Trương Cường  , ba  trong phòng đều  biểu cảm khác .
Mặt Hoắc Viễn lộ vẻ buồn .
Hoắc Dữ Sâm lộ vẻ ngạc nhiên.
Về phần Hoắc Vũ, vẻ mặt cô lộ rõ vẻ sợ hãi.
Trương Cường thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hoắc Dữ Sâm, ông lắc đầu,  .
- Các  đang nghĩ gì ? Đứa trẻ  trông còn  đến hai mươi tuổi. Dù   cố gắng hẹn hò với các cô gái trẻ đến ,  cũng  nỡ lòng nào hẹn hò với một đứa trẻ như .
Hoắc Dữ Sâm  khẽ,  cạnh Hoắc Vũ hỏi.
- Vậy tại  ông ngoại   gặp cô ?
Trương Cường thở dài, chỉ  mặt Khương Dư Khanh.
- Đứa trẻ  trông giống hệt bà ngoại của cháu hồi còn trẻ. Bà ngoại cháu là  duy nhất mà ông thấy tiếc nuối trong đời. Bà   mất cách đây nhiều năm . Vậy nên giờ đây, khi đột nhiên  thấy một  giống bà  đến , ông   cảm giác gần gũi, nên  gặp cô .
Nghe , mạch m.á.u trong  Hoắc Vũ như chậm .
Cô  tâm trạng  hiện tại  , cần  nhanh chóng điều chỉnh. Tuy nhiên, nghĩ đến việc Trương Cường sắp gặp Khương Dư Khanh, cô  khỏi lo lắng.
Nếu Trương Cường gặp Khương Dư Khanh, liệu  phận thật sự của cô   bại lộ sớm hơn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-100.html.]
 hiện tại, cô vẫn  đạt đến mức độ gần gũi tối đa với Hoắc Dữ Sâm. Hơn nữa, còn  một điều quan trọng hơn: cô   rời xa Hoắc Dữ Sâm chút nào.
Nghĩ đến khả năng  sẽ sớm  bại lộ, cô  khỏi rùng .
Lúc , một bàn tay nắm lấy tay cô, nắm chặt lấy đôi bàn tay lạnh ngắt của cô. Hoắc Dữ Sâm trầm giọng hỏi.
- Sao ? Em  khỏe ?
Sau khi hỏi xong, Hoắc Dữ Sâm cũng dùng tay còn  đặt lên trán Hoắc Vũ để đo nhiệt độ.
Khi trán chạm  tay Hoắc Dữ Sâm, Hoắc Vũ mới lấy   bình tĩnh. Cô vội vàng lắc đầu, run rẩy .
- Anh hai, em  .
- Vậy  tay em lạnh thế?
Hoắc Dữ Sâm đút tay  túi quần.
Hơi ấm từ túi quần bao bọc lấy đôi tay đang nắm chặt của họ.
Sau khi cảm nhận   ấm từ lòng bàn tay của Hoắc Dữ Sâm, cơ thể Hoắc Vũ bắt đầu ấm dần lên.
Cô tựa đầu   Hoắc Dữ Sâm, cụp mắt xuống, im lặng.
Trương Cường xem  video   với Hoắc Dữ Sâm.
- A Sâm, ông giao cho cháu lo chuyện . Mang đứa trẻ  đến cho ông.
Hoắc Dữ Sâm lạnh lùng liếc  vẻ mặt Khương Dư Khanh. Trương Cường  nhờ   , đương nhiên  sẽ  từ chối mà đồng ý.
Trương Cường nghĩ một chút  .
- Nếu đây là một đứa trẻ ngoan, thì giúp nó tiến  trong giới giải trí cũng  .
Hoắc Dữ Sâm ngạc nhiên  lời  của Trương Cường.
Suy nghĩ của    khác với Trương Cường. Theo , dù một   giống bà đến  thì cũng  bao giờ là bà.
Gặp một   thế trông giống bà thì  ích gì?
Và cái đoạn  về việc giúp hành trình ngôi  của   thế  suôn sẻ hơn còn buồn  hơn.
Chỉ là tự lừa dối bản  để bù đắp cho bà bằng cách đối xử  với   thế và khiến bản  cảm thấy  hơn.
Hoắc Dữ Sâm nhướn mày.   kịp  gì, Hoắc Viễn  .
- Bố ơi, bố còn  gặp cô  nữa.
Trương Cường  đồng ý.
- Mấy ngày nữa bố sẽ gặp cô .
- Bố ơi, gần Tết . Cô bé cũng  ăn Tết. Hay là dời cuộc gặp sang  Tết nhé?
Trương Cường im lặng hai giây  .
- Được ,  Tết chúng  sẽ  chuyện .
Thấy vấn đề gặp mặt Khương Dư Khanh   giải quyết, bốn  cùng  ăn một bữa no nê.
Trương Cường rời , Hoắc Vũ trở về phòng . Chẳng mấy chốc,  tiếng gõ cửa nhẹ.
Hoắc Vũ  dậy khỏi giường và mở cửa.
Bên ngoài cửa là Hoắc Dữ Sâm.
Một tay  đút túi quần, trông   giản dị và điển trai trong bộ đồ mặc ở nhà.
- Anh hai  ?
Hoắc Dữ Sâm  cô chăm chú  hỏi.
- Em  quan hệ   với Khương Dư Khanh ?