Mạc Trạch  khẽ vài tiếng  dừng . Hắn  Hoắc Vũ, .
- Hy vọng   em sẽ cho  một câu trả lời khác.
Một câu trả lời khác?
Câu trả lời nào?
Không hiểu , Hoắc Vũ  thấy tim  rung lên  khi  câu  .
Cô cảm thấy  gì đó đang  chệch khỏi lịch sử ban đầu, hướng đến một nơi nào đó  rõ.
Lúc , một cơn gió lạnh thổi qua khiến Hoắc Vũ rụt cổ . Cô  chằm chằm  mái tóc ướt của Mạc Trạch, thở dài.
- Hay là  về nhà tắm rửa  ? Tóc  vẫn còn ướt, gió lạnh  thể sẽ    ốm.
 Mặc dù Mạc Trạch  lau mặt, lau tóc, lau sạch bọt khí  đầu, nhưng tóc  vẫn còn ướt.
Với  nhiệt độ  0 độ C, việc Mạc Trạch  ốm vì gió lạnh là điều khó tránh khỏi.
Nghe , Mạc Trạch dường như  mỉm .
- Em lo lắng cho sức khỏe của  ?
Hoắc Vũ trừng mắt  , .
-  chỉ nhắc nhở  thôi. Hôm nay trời lạnh lắm. Không sấy tóc thì sẽ ốm thật đấy. Mà ốm thì chẳng dễ chịu chút nào!
Lúc , Dư Tâm Tâm đến. Thấy Mạc Trạch đang   mặt Hoắc Vũ, cô  Hoắc Vũ với ánh mắt kỳ lạ,    Mạc Trạch với ánh mắt khó hiểu. Cô  bối rối.
Lúc đám côn đồ gây sự ở quán karaoke, Mạc Trạch  còn  tay giúp đỡ. Lúc đó, Dư Tâm Tâm cũng  sợ nên  nghĩ ngợi gì nhiều.    nghĩ , tại  một  chỉ  nghĩ đến lợi ích của   giúp đỡ  chứ?
  Mạc Trạch lúc , chẳng lẽ   yêu Hoắc Vũ từ lâu  ?
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  hãy  truyện ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Càng nghĩ, Dư Tâm Tâm càng thấy điều đó  thể là sự thật.
Mạc Trạch cũng  giờ    lúc thích hợp để ở đây. Hắn nhún vai  cũng rời .
Đi  vài bước, Mạc Trạch đột nhiên    với Hoắc Vũ.
- À, vài ngày nữa  sẽ mời em ăn tối để cảm ơn khăn giấy của em.
Sau đó,  khi Hoắc Vũ kịp trả lời, Mạc Trạch   về phía xe của  và vẫy tay chào cô,  lưng về phía cô.
Khi Mạc Trạch rời , Dư Tâm Tâm lập tức  nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-124.html.]
- A Vũ,  thật cho tớ . Cậu và Mạc Trạch  quan hệ gì?
Mà Mạc Trạch   là sẽ mời cô  ăn tối?!
Hoắc Vũ   thiết với Mạc Trạch đến  mà cô  hề  .
Hoắc Vũ   nhắc đến Mạc Trạch, nên cô chỉ .
- Tâm Tâm, chúng tớ thực sự   thiết chút nào.
Dư Tâm Tâm  tin cô.
- Vậy tại     mời  ăn tối?
Hoắc Vũ nhún vai, đắc ý .
- Cậu   đấy. Anh  mời tớ ăn tối chỉ vì tớ  đưa cho   một gói khăn giấy ướt lúc nãy thôi.
Dư Tâm Tâm  Hoắc Vũ, vẻ mặt vẫn còn chút khó tin.
- Thật ?
- Thật!
Thấy  moi thêm  thông tin gì từ Hoắc Vũ, Dư Tâm Tâm đành bỏ cuộc.
Hai  ăn tối, xem phim,   mua sắm. Khi Hoắc Vũ về đến nhà  là 10 giờ tối.
Khi Hoắc Vũ về đến nhà, Hoắc Dữ Sâm dường như  về nhà vì cửa sổ sáng trưng. Vừa bước  nhà, cô liền cảm nhận   ấm từ trong nhà.
Khi Hoắc Vũ  nhà, cô khẽ gọi.
- Anh hai!
  ai trả lời.
Cô chớp mắt  quanh tầng một. Thấy xung quanh   ai, cô liền lên lầu.
Hoắc Vũ lên phòng Hoắc Dữ Sâm,  định gõ cửa thì Hoắc Dữ Sâm từ bên trong mở cửa.
Anh mặc một chiếc áo choàng tắm màu đen, mịn màng,  n.g.ự.c vẫn còn đọng vài giọt nước.
Một tay  lau tóc ướt, tay còn  đặt  nắm cửa.
Nhìn thấy Hoắc Vũ,   ngạc nhiên.
- A Vũ, em về .
Nhìn thấy Hoắc Dữ Sâm mặc áo choàng tắm, Hoắc Vũ vô thức che mắt .