Trước đây, Hoắc Vũ  thấy lạ khi những kiểu   chỉ  trong kịch bản. Mỗi khi xem những cảnh nam chính bảo vệ nữ chính, cô luôn cảm thấy lạc lõng. Khán giả  hề  rằng các nam chính  dùng công cụ để diễn những cảnh .
 với Hoắc Vũ, cô  thực sự  mặt khi họ  những cảnh : họ diễn như thể  tốn chút sức lực nào, nhưng thực tế, họ đang  vật lộn để  những việc như bế nữ chính.
 giờ đây, cô  gặp một   thể bế cô một cách dễ dàng chỉ bằng một tay.
Bàn học của Hoắc Vũ khá gần giường cô. Chỉ mất vài giây là đến nơi.
Kết quả là, Hoắc Dữ Sâm nhanh chóng bế cô lên giường.
Anh giữ cô bằng một tay, tay  kéo tấm chăn mềm mại lên. Anh đặt cô  trong chăn  đắp kín  cô.
Nhiệt độ  chăn  cao, mặt Hoắc Vũ đỏ bừng, cả tai cũng đỏ bừng. Mắt cô sáng lên, khẽ .
- Chúc  ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon.
Hoắc Dữ Sâm  về phía cửa,  chạm đến tay nắm cửa,    nhắc Hoắc Vũ.
- Anh   thì đừng nghĩ đến chuyện dậy học bài nhé. Hiểu ?
Hoắc Vũ mỉm ,  đầu  Hoắc Dữ Sâm,  đùa.
- Hiểu ,  Hoắc!
Sáng hôm , khi Hoắc Vũ thức dậy lúc sáu giờ, cô  nhịn  ngáp vài cái.
Cô chỉ ngủ   bốn tiếng, cảm thấy  mệt mỏi và chóng mặt. Giờ cô mới nhận  Hoắc Dữ Sâm  đúng. Nếu đêm  ngủ ngon, hiệu suất  việc buổi sáng cũng sẽ  ảnh hưởng. Có lẽ sáng học thêm một chút, tối ngủ sớm hơn một chút thì  hơn.
Nghĩ , Hoắc Vũ nghĩ  nên tuân theo lịch trình lành mạnh  từ giờ trở .
Khi Hoắc Vũ đến lớp, Dư Tâm Tâm đang  ngủ  bàn.
Hoắc Vũ   phiền giấc ngủ của Dư Tâm Tâm. Sau khi lấy sách vở , cô lấy điện thoại  và lướt qua những khoảnh khắc WeChat.
Kể từ khi Hoắc Vũ bắt đầu học hành chăm chỉ để thi đại học, cô hầu như  dành thời gian lướt qua những khoảnh khắc WeChat và Weibo. Cô   đăng bài gì  Weibo một thời gian và  lẽ   công chúng lãng quên vì cô chỉ đóng một bộ phim.
Gần đây Hoắc Vũ  bận rộn. Cô chỉ  thể dành  năm phút nghỉ ngơi mỗi ngày để xem WeChat và Weibo.
Sau khi xem những khoảnh khắc WeChat, Hoắc Vũ ngạc nhiên phát hiện  Hoắc Dữ Sâm thực sự  đăng bài lúc 2 giờ sáng.
 điều khiến cô ngạc nhiên hơn nữa là bức ảnh mà Hoắc Dữ Sâm sử dụng chính là ảnh của cô.
Trong ảnh, cô đang   một chồng bài kiểm tra dày cộp và ngủ  say.
Ánh đèn bàn ấm áp chiếu lên góc nghiêng của cô, bức ảnh trông thật yên bình và tĩnh lặng.
Nền ảnh   mờ, chỉ còn  cô là tâm điểm của máy ảnh.
Mắt cô nhắm nghiền. Có lẽ cô  mơ thấy điều gì đó, vì  khuôn mặt cô thoáng hiện một nụ .
Bức ảnh   lẽ  chụp tối qua.
Lúc , Hoắc Vũ mới nhận  Hoắc Dữ Sâm  lén chụp ảnh cô khi cô đang ngủ.
Sau khi xem ảnh, cô phát hiện  dòng chú thích  kèm.
Nội dung là: [Chúc may mắn với năm cuối cấp.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-134.html.]
Anh trai cô,   bao giờ đăng bất kỳ Khoảnh khắc nào  đây,  đăng một Khoảnh khắc  đầu tiên chỉ dành riêng cho cô.
Dòng chú thích hướng về phía cô.
Và về bức ảnh, đó cũng là ảnh của cô.
Anh đang chúc cô may mắn trong năm cuối cấp.
Sáng sớm hôm đó,  vẫn còn  nghiêm túc về việc cô nên  ngủ sớm.
  khi cô  ngủ,   ngủ mà còn đăng một khoảnh khắc WeChat để động viên cô.
Nghĩ đến đây, Hoắc Vũ  khỏi rơi nước mắt.
Cảm giác mệt mỏi vì thiếu ngủ    biến mất.
Cô   là  duy nhất đang chiến đấu cho kỳ thi đại học. Cô vẫn còn   trai ấm áp ở phía , và vẫn còn  cha kỳ vọng  nhiều  cô.
Vì , dù việc học  khó khăn đến , cô cũng sẽ  bỏ cuộc.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi  hãy  truyện ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em  động lực  chương nhanh ạ.]
Vì cô    họ thất vọng.
Khi Dư Tâm Tâm tỉnh dậy  giấc ngủ ngắn, cô phát hiện  Hoắc Vũ càng quyết tâm học hơn bao giờ hết.
Cô dụi mắt, bối rối hỏi.
- A Vũ,  chỉ một đêm mà   chăm chỉ đến ?
Trong lúc Hoắc Vũ đang  bài tập, cô dành thời gian trả lời Dư Tâm Tâm.
- Vì tớ      thất vọng.
Anh trai cô xuất sắc như , cô chắc chắn  thể nào hút m.á.u quá nhiều ,  ?
Dư Tâm Tâm  bối rối.
- Anh ? Ý  là ai?
Rồi, Dư Tâm Tâm dường như nghĩ  điều gì đó, giây tiếp theo, cô đưa mặt đến  mặt Hoắc Vũ, trêu chọc .
- Anh  là Mạc Trạch ?
Hoắc Vũ vẫn  ngừng giải bài toán.
- Đương nhiên là  . Cậu đang nghĩ gì , Tâm Tâm?
Dư Tâm Tâm chậc lưỡi một cái,    nhịn  mà .
- A Vũ,   mời  ăn tối ở  ?
Nghe đến đây, Hoắc Vũ chậm rãi cầm bút.
Lần  gặp Mạc Trạch, đưa cho  gói khăn giấy bên ngoài quán  sữa, Mạc Trạch  sẽ mời cô ăn tối. Không lâu , Mạc Trạch  rủ cô  ăn tối, nhưng cô đều từ chối.
Kể từ đó,  liên tục rủ cô  chơi, nhưng cô đều từ chối.
Mới đây thôi, Mạc Trạch thực  chẳng  phiền cô chút nào.
Nhìn  ngày tháng, Mạc Trạch hẳn  gặp Khương Dư Khanh . Chẳng trách    phiền cô nữa, chắc giờ  cũng chẳng rảnh rỗi mà nghĩ đến chuyện quan tâm cô nữa.