Giờ giải lao giữa các tiết học, Hoắc Vũ nhận  một cuộc gọi bất ngờ từ Sở Tuyết Nghi.
Sau khi cô nhận máy, giọng  tươi tắn và vui vẻ của Sở Tuyết Nghi vang lên trong điện thoại.
- A Vũ  ?
Hoắc Vũ tìm một góc vắng vẻ   đáp.
- Là em, chị Sở.
Qua điện thoại,  thể tưởng tượng  khuôn mặt tươi  của Sở Tuyết Nghi.
- Chị thấy khoảnh khắc WeChat của  trai em. Hiếm khi   đăng bài lắm. Vậy nên chị đến đây cổ vũ em nhé! Cố lên nhé. Em là nhất!
- Cảm ơn chị Sở.
Sau khi động viên, Sở Tuyết Nghi vẫn  cúp máy. Cô do dự một chút   tiếp.
- À Vũ, chị    trai em tối nay cũng sẽ  dự tiệc từ thiện. Em thấy chị nên mặc gì? -  Tuy Sở Tuyết Nghi  quen  Hoắc Dữ Sâm nhiều năm, nhưng cô vẫn    thích con gái mặc trang phục gì.
Hơn nữa, mấy năm nay họ du học ở hai nước khác , nên cô càng khó đoán  sở thích của . Cô     , nên đành  gọi điện cho Hoắc Vũ nhờ giúp đỡ.
Nghe xong câu , Hoắc Vũ vô thức nắm chặt điện thoại hơn.
Cô cụp mắt xuống, nhẹ nhàng gợi ý.
- Hình như  hai thích con gái mặc váy màu sáng. - Hoắc Vũ nghĩ  ý  từ những  tiếp xúc với Hoắc Dữ Sâm, nhưng cô  từng kiểm chứng vì Hoắc Dữ Sâm  từng  rõ sở thích của .  với Hoắc Vũ, suy đoán của cô  lẽ  gần đúng.
Nhận  câu trả lời  mong , Sở Tuyết Nghi nhẹ nhõm hơn nhiều và cảm ơn Hoắc Vũ.
- A Vũ, cảm ơn em nhiều lắm. Tối nay chị sẽ mặc váy màu hồng nhạt.
Hoắc Vũ lắc đầu, nắm chặt điện thoại.
- Không  gì , chị Sở.
Sở Tuyết Nghi  khúc khích.
- Vậy thì chị   phiền em nữa. Lần  chị sẽ mời em ăn tối.
- Được.
Cúp máy xong, Hoắc Vũ thở dài.
 n.g.ự.c cô vẫn nặng trĩu, như thể  nhét đầy  khí.
Cô lắc đầu, cố gắng  nghĩ đến chuyện  nữa,    lớp học chuẩn  cho tiết học tiếp theo.
Khi Hoắc Vũ tan học về, cô ngạc nhiên phát hiện Hoắc Dữ Sâm vẫn còn ở nhà, đang đeo cà vạt, đang  xuống từ tầng hai.
Anh mặc một bộ vest sọc xanh đen, đeo một chiếc đồng hồ hiệu hàng hiệu bản giới hạn. Trông   điển trai  quý phái.
Hoắc Vũ chắp tay  lưng, chào .
- Anh ơi, tối nay   dự tiệc từ thiện ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-135.html.]
Hoắc Dữ Sâm khẽ đáp, nhướn mày.
- Sao em ?
Thật , ban đầu Hoắc Dữ Sâm  định . Tối nay   một cuộc họp quốc tế quan trọng. Và trong kế hoạch  đây của , cuộc họp  quan trọng hơn nhiều so với bữa tiệc từ thiện.   khi thấy Hoắc Vũ đối xử  với ông lão  ,    đổi ý định.
Thật may mắn khi cô   lòng  thuần khiết  trong xã hội hiện đại.
Là  trai của cô,   trách nhiệm bảo vệ lòng  quý giá của cô.
Dù   quyên góp bao nhiêu tối nay, tất cả cũng sẽ  tên Hoắc Vũ.
Hoắc Vũ mím chặt môi, giọng buồn bã đáp.
- Chị Sở  với em.
Hoắc Vũ  buồn vì cô vẫn   về kế hoạch của  thông qua một  khác.
Họ sống chung  một mái nhà,  mà cô vẫn  vẻ xa cách với thế giới của , khiến cô cảm thấy hụt hẫng.
Tuy nhiên, câu  tiếp theo của Hoắc Dữ Sâm  tiếp thêm sức mạnh cho Hoắc Vũ.
Sau khi thắt xong cà vạt, Hoắc Dữ Sâm chỉnh  cổ áo  .
- Sau khi thi xong cao khảo,  sẽ đưa em  xem tất cả các sự kiện.
Vì quá sốc, Hoắc Vũ mở to mắt. Nhận  chuyện gì đang xảy , cô tiến  gần và ôm chặt lấy . Hoắc Vũ ngẩng đầu lên, mỉm  hạnh phúc.
- Vậy thì chúng  hứa với ,  sẽ đưa em  xem tất cả các sự kiện  . Anh sẽ  hối hận!
- Anh sẽ  hối hận.
Sau khi nhận  sự đồng ý của Hoắc Dữ Sâm, Hoắc Vũ mãn nguyện lên lầu  bài tập.   kịp mở cặp sách , Hoắc Vũ  nhận  điện thoại của Dư Tâm Tâm.
- A Vũ, hôm nay bố  tớ   nhà. Cậu đến nhà tớ  bài tập với tớ nhé?
Hoắc Vũ  bài tập  lấy   .
-  mà...
Dư Tâm Tâm aiyah,  tiếp tục.
- A Vũ, nếu  đến đây, chúng   thể cùng  thảo luận bài tập. Nếu muộn quá,  cứ ở  đây tối nay, mai chúng  cùng  học. Nghe  vẻ  đấy chứ?
Nghe Dư Tâm Tâm  xong, Hoắc Vũ cũng    theo. Tuy thành tích của Dư Tâm Tâm cũng   lắm, nhưng cô  vẫn  nền tảng toán học vững chắc hơn.
Nhớ   vẫn còn một  kiến thức cơ bản  nắm vững, Hoắc Vũ gật đầu.
- Được , Tâm Tâm. Tớ qua ngay đây.
Dư Tâm Tâm vội vàng lớn tiếng đáp .
- Được , Hoắc Vũ. Vậy tớ đợi  ở đây nhé.
- Được .
Hoắc Vũ cất bài kiểm tra thử  cặp, xách cặp  cầm chìa khóa xe rời .