Và thực ,    vì bực bội.
Mạc Trạch khoanh tay  chằm chằm  khuôn mặt tái nhợt của cô.
- Vậy  em  nghĩ theo một góc  khác? Biết   thực sự sẽ mang  may mắn cho em. Vì   ở bên em cả hai  xảy  sự cố, nên em  thoát nạn an . Và nếu   ...
Mạc Trạch   hết câu, nhưng Hoắc Vũ  hiểu    gì.
Cô  khỏi đảo mắt.
- Đừng tự cho  là  công.
 ngay  đó, Hoắc Vũ cũng bắt đầu hoài nghi.
Liệu cô  thật sự thoát khỏi t.a.i n.ạ.n xe   nhờ Mạc Trạch ?
Vì cô  tránh  t.a.i n.ạ.n xe  , nên sẽ     nữa,  ?
Chẳng lẽ cô  trải qua nỗi bất hạnh lớn nhất đời   ?
Nghĩ , Hoắc Vũ bắt đầu bình tĩnh .
Dù  thì, Mạc Trạch cũng  giúp cô xuống xe.
Cô mím chặt môi, hít một  thật sâu  thành tâm cảm ơn Mạc Trạch.
- Lúc nãy   sợ nên thái độ  tệ. Đừng để ý đến . Cảm ơn   đỡ  xuống xe.
Dưới ánh đèn đường, khuôn mặt điển trai của Mạc Trạch  mang vẻ côn đồ  tinh nghịch.
Hắn đưa tay lau vết son môi còn vương  môi cô. Mạc Trạch tặc lưỡi.
- May mà em còn  tâm.
Hoắc Vũ vô thức lùi  vài bước khi Mạc Trạch chạm  khóe môi cô. Cô   với vẻ phòng thủ, gắt gỏng hỏi.
- Anh  gì ?!
Thấy Hoắc Vũ   phòng thủ, Mạc Trạch  nhịn   thành tiếng.
Cô hệt như một con mèo con vô hại, dùng lòng bàn tay mềm mại cào cấu  khác. Người  cào sẽ  đau chút nào, nhưng trong lòng sẽ  ngứa.
Mạc Trạch nhún vai  trả lời. Hắn đưa bàn tay dính son môi lên gần mũi ngửi.
- Thơm quá.
Ngoài mùi son môi, dường như còn  một mùi hương thanh tao khác.
Một mùi hương  quyến rũ, và càng lúc càng rõ rệt theo làn gió thoảng qua.
Mặt Hoắc Vũ đỏ bừng vì điều . Cô ngượng ngùng hét lên.
- Anh là đồ biến thái ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-139.html.]
Giờ thì Hoắc Vũ  hiểu tại  Mạc Trạch  chạm  môi . Chắc  đang giúp cô lau bớt son thừa bên ngoài môi.  dù cô  thoa son sai cách thì  cũng  nên là  lau .
Hơn nữa,  khi lau xong,  còn ngửi mùi nữa. Đồ biến thái!
Hoắc Vũ tức giận đến nỗi  nhịn  mắng  thêm một câu.
- Đồ biến thái.
Mạc Trạch   vì nổi giận.
Hắn tặc lưỡi.
- Đây là cách em đối xử với  mang  may mắn cho  ?
Hoắc Vũ  thể chịu đựng  tên Mạc Trạch trơ trẽn  nữa. Sao    thể  những lời như ?
Ai   mang  may mắn cho cô chứ?
Cô  định phản bác  lời  thì Giang Trí Ninh  đến.
Nhìn thấy Giang Trí Ninh, Mạc Trạch cố nén nụ   mặt, trầm giọng hỏi.
- Điều tra thế nào ?
- Hình như là tai nạn. Tài xế xe tải say rượu lái xe. May mà Cường Tử lái một chiếc SUV  thiết kế  nên  thể va chạm với xe tải để đổi hướng.
Mạc Trạch nhíu mày.
- Cường Tử   chứ?
- Đừng lo,  Trạch. Cường Tử  .
- Tốt lắm. Hôm nay Cường Tử   lắm. Chuyển ít tiền  tài khoản cho  .
- Được ,  Trạch.
Ban đầu Hoắc Vũ  bối rối.   đến đây, cô chợt nhận  rằng tối nay  an    nhờ may mắn, mà là do Mạc Trạch tự tay đổi hướng xe tải.
Nếu , chiếc xe tải khổng lồ  thật sự  thể  tông trúng cô.
Vậy , Mạc Trạch quả thực là   cứu mạng cô.
Khi Giang Trí Ninh rời , Hoắc Vũ lạnh lùng hỏi.
- Sao   là ?
Mặc dù câu hỏi của cô  đủ ngữ cảnh, Mạc Trạch vẫn hiểu.
Ý cô là,    đó là xe của cô?
Chiếc Audi  xe của bạn  tông  bao giờ do cô lái nữa, mặc dù nó   sửa.
Chiếc xe cô đang lái bây giờ  vẻ khiêm tốn hơn.