Nghe , tim Hoắc Vũ rung lên.
Cô nhớ  lúc Hoắc Dữ Sâm mới từ nước ngoài về,   cảnh cáo cô tránh xa Mạc Trạch. Cô  ngờ chỉ trong vài tháng qua, cô  càng ngày càng  thiết với Mạc Trạch. Tuy    chuyện trở nên như , nhưng quả thực gần đây họ  tiếp xúc với   nhiều, và   chắc chắn sẽ tiếp tục như .
Nhất là khi cô  hứa sẽ mời  ăn tối  kỳ thi cao khảo để cảm ơn   giúp đỡ hôm nay.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hoắc Vũ thoáng chút hoảng hốt. Cô    theo lời  dặn tránh xa Mạc Trạch.
Hoắc Vũ cụp mắt xuống, tránh  thẳng  mắt Hoắc Dữ Sâm. Cô như một đứa trẻ  sai, vội vàng giải thích.
- Ừm, em và   tình cờ gặp , nên   mới chở em về.
 sự tránh mặt của cô khiến Hoắc Dữ Sâm tin rằng lời cô   ẩn ý khác.
Bàn tay đang lau môi cho Hoắc Vũ bỗng chuyển sang giữ chặt cằm cô.
Anh dùng khá nhiều sức, đôi mắt đen láy hiện rõ những cảm xúc hỗn loạn.
Hoắc Vũ  hành động của   tổn thương. Cô khẽ cau mày, nghiêng đầu sang một bên và nhận  Hoắc Dữ Sâm  tiến  gần  hơn. Khoảng cách gần đến mức dường như  sắp hôn cô.
Cô vô thức nín thở.
Toàn bộ khuôn mặt của Hoắc Dữ Sâm hiện   mắt cô. Khuôn mặt   thể phủ nhận là  điển trai, với đôi mắt, sống mũi và miệng  hảo; nổi bật nhất trong  đó chính là đôi mắt thanh tú.
Cô  thể  rõ ánh mắt  ở  cách gần như . Không hiểu , đôi mắt lạnh lùng thường ngày  ẩn chứa vẻ thù địch.
Tim cô  rung lên  hiểu vì .
Hơi thở ấm áp nhẹ nhàng của  phả  mặt Hoắc Vũ, mang theo mùi bạc hà tươi mát. Hơi thở  thực sự  dễ chịu, nhưng  khiến Hoắc Vũ  chút áp lực.
Anh ở quá gần cô.
Gần đến nỗi giây tiếp theo sẽ chẳng còn  cách nào giữa hai  nữa.
Hoắc Vũ cảm thấy bầu  khí  chút nguy hiểm. Cô vô thức giơ tay lên, những ngón tay run rẩy khẽ ấn  giữa hai hàng lông mày của Hoắc Dữ Sâm.
- Anh hai, đừng cau mày. Em sẽ  lo .
Đến lúc , Hoắc Vũ mới nhận   đang cau mày với vẻ thù địch.
Nghe thấy giọng Hoắc Vũ nhẹ nhàng ,  đột nhiên buông cằm cô ,  , vội vã  lên lầu mà   một lời.
Rồi, tiếng cửa đóng sầm  vang lên.
Nghe thấy tiếng đóng sầm, tim Hoắc Vũ  khỏi run lên.
Không hiểu , bóng lưng Hoắc Dữ Sâm đang rời  trông như đang chạy trốn điều gì đó.
  trai cô  chạy trốn ư?
Sao  thế ?
Tuy   tại  tối nay Hoắc Dữ Sâm   biểu hiện kỳ lạ, nhưng cô vẫn  lo lắng cho .
Đây là  đầu tiên Hoắc Dữ Sâm nhốt  trong phòng mà   một lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-141.html.]
Hoắc Vũ thật sự bối rối.
Cô mím chặt môi lo lắng,  theo  lên lầu và gõ cửa phòng Hoắc Dữ Sâm.
Cô gõ  lâu nhưng   tiếng trả lời.
Hoắc Vũ   bỏ cuộc nên xoay nắm đ.ấ.m cửa.  thật bất ngờ, Hoắc Dữ Sâm  khóa cửa từ bên trong, khiến cô càng thêm lo lắng.
Cô trở về phòng với tâm trạng hoang mang.
Khi   gương, cô mới nhận  son môi của   lem luốc đến mức nào.
Khóe môi cô lem luốc một mảng đỏ, trông như thể  ai đó đang cố tình quấy rối cô.
Và vì làn da  nhợt nhạt, nên màu đỏ  càng trở nên rõ ràng hơn.
Và , cộng thêm vài giọt nước mắt, trông cô cũng  phần kiệt sức.
Hoắc Vũ  khỏi hít một  thật sâu.
Cô  thể tin    trông t.h.ả.m hại đến thế   mặt Hoắc Dữ Sâm suốt thời gian qua.
Anh nghĩ cô   gì sai khi  ngoài ?
 thực  cô chỉ  hỏng son môi vì một chiếc xe tải đang lao thẳng về phía cô. Cô chẳng  gì khác cả.
Nghĩ đến chuyện , cô cũng   thỏi son của   biến  mất.
 Hoắc Vũ lúc   thể nghĩ đến chuyện đó. Cô vội vàng lau khóe môi bằng bông tẩy trang và nước tẩy trang.
Có lẽ vì khóe môi   hai  đàn ông "tra tấn", nên cô  x.é to.ạc một mảng da vì lau quá mạnh để thoát khỏi sự đụng chạm của họ.
Hoắc Vũ  khỏi rít lên.
Thậm chí còn  chút m.á.u dính  môi cô.
 lúc  Hoắc Vũ   thời gian để lo lắng về chuyện đó. Cô soi gương, kiểm tra xem môi   còn vết son nào . Sau đó, cô   gõ cửa phòng Hoắc Dữ Sâm.
Tối nay Hoắc Dữ Sâm khiến cô  lo lắng.
Trước đây  chẳng bao giờ khóa cửa cả.
Hôm nay    ?
Hôm nay Hoắc Dữ Sâm thật sự   là chính ; cô    thể đoán  suy nghĩ của .
Hoắc Vũ  gõ cửa.
May mà Hoắc Dữ Sâm mở cửa  lâu  đó.
- Anh hai?
Hoắc Dữ Sâm vẫn mặc quần áo như , nhưng hình như   mới rửa mặt. Mặt và tóc  trán vẫn còn  ướt.
Trông   vẻ  hoang dại.