Hoắc Vũ vô thức nhích  gần  hơn, cảm thấy  lạnh  mặt.
Anh  rửa mặt bằng nước lạnh ?
- Anh hai? - Hoắc Vũ  gọi .
- Ừm. Em cần gì?
Hoắc Vũ chớp mắt,  buồn.
- Em chỉ tìm  khi cần thôi ?
Hoắc Dữ Sâm im lặng hai giây  .
- Ý    .
Hoắc Vũ   tiếp nữa. Cô cụp mắt xuống,  xuống chân .
- Anh hai,  nghĩ em học ngành gì thì ?
Cô sẽ nộp đơn  trường  khi thi đại học và   ý tưởng về trường  sẽ theo học. Tuy nhiên, cô thực sự   nên chọn ngành nào. Cô  từng học đại học  đây, nên  xin lời khuyên từ Hoắc Dữ Sâm.
Hoắc Dữ Sâm nhướn mày.
- Không  em đang chọn diễn xuất ?
Hoắc Vũ lắc đầu lia lịa, kiên quyết .
- Không. Em  học thêm ngành khác.
Hoắc Dữ Sâm trầm ngâm hai giây  đề nghị.
- Con gái thì nên chọn ngành liên quan đến ngôn ngữ hoặc văn học. Kế toán cũng .
Kế toán á?
Hoắc Vũ  tươi  đùa.
- Nếu em học kế toán, chẳng  em vẫn  thể  việc ở công ty  khi  còn diễn xuất  nữa ?
Hoắc Dữ Sâm đút tay  túi quần, cụp mắt  cô.
- Để dành đến khi nào em lấy  chứng chỉ CPA thì tính.
Chứng chỉ CPA á?
Thật  khó đến  ?
Hoắc Vũ    trong công ty của Hoắc Dữ Sâm đều là trí thức.  cô là em gái . Anh  thể hạ yêu cầu xuống một chút ?!
Ít nhất  cũng nên an ủi cô và  gì đó như " thôi" hoặc "tất nhiên ".
Chỉ cần  dỗ dành cô, cô sẽ hài lòng. Dù  thì cô cũng dễ dỗ dành.
Trong khi Hoắc Vũ vẫn đang chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn, Hoắc Dữ Sâm nhẹ nhàng gõ đầu cô.
- Còn lâu mới   . Đừng nghĩ ngợi nhiều.
Nghe , Hoắc Vũ cuối cùng cũng mỉm  trở .
Cô  Hoắc Dữ Sâm chỉ đang đùa  thôi. Sao    thể đòi hỏi cao đến ?
 Hoắc Vũ vẫn bĩu môi tỏ vẻ  hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-142.html.]
- Ai    còn xa vời với em chứ? Đợi em  đại học là em sẽ   đắm chìm trong giới giải trí. Cứ chờ xem em nhận  bao nhiêu giải thưởng !
Nghe những lời   phần trẻ con của Hoắc Vũ, Hoắc Dữ Sâm  khúc khích. Anh  cô chăm chú  .
- Được,  sẽ đợi.
Hai  trò chuyện   bao lâu thì Hoắc Dữ Sâm  bảo cô  ngủ.
- Muộn . Mai em còn   học. Nghỉ ngơi .
Còn  đến nửa đêm.
 Hoắc Vũ  dám hỏi thêm nữa, chỉ "Ồ." Cô ngoái   vài   đường , và Hoắc Dữ Sâm dần khuất khỏi tầm mắt cô.
Bản năng của Hoắc Vũ mách bảo tối nay  chuyện gì đó  xảy .
 điều khiến cô tức giận nhất là cô     chuyện gì  xảy .
Điều  khiến cô cảm thấy bất lực.
 cô   thời gian để nghĩ ngợi nhiều về chuyện .
Bởi vì kỳ thi đại học sắp đến .
Hai tháng trôi qua thật nhanh, và cô sắp  tham gia kỳ thi cao khảo kéo dài hai ngày.
Hoắc Vũ  chuẩn  cho cao khảo suốt hai tháng qua mà  hề lãng phí một ngày nào.
Cô  việc  lo lắng  kỳ thi là chuyện thường tình, nhưng cô cũng  khi ngày thi cao khảo thực sự đến,  lo lắng của cô sẽ tan biến.
Cô  cố gắng hết sức để chuẩn  cho kỳ thi.
Dù cuối cùng  chuyện gì xảy , ít nhất cũng   hối tiếc.
Lần , cô  cố gắng hết sức. Cô  cố gắng hết sức như  là đủ .
Trong hai ngày thi cao khảo, Hoắc Viễn  đặc biệt nghỉ  để đưa đón cô đến và  từ điểm thi.
Sau khi thi cao khảo, cả Hoắc Viễn và Hoắc Dữ Sâm đều  hỏi thăm cô  bài thế nào.
Hoắc Viễn thực   quan tâm lắm đến điểm  của Hoắc Vũ, chỉ cần cô vui vẻ là .
 thấy con gái chăm chỉ như , ông cũng thấy tự hào.
Mặc dù cả hai đều  hỏi về bài kiểm tra, nhưng Hoắc Viễn vẫn nhờ dì Trương nấu thật nhiều món ngon  đêm Hoắc Vũ thi đỗ đại học. Ông còn mở cả chai rượu ngon cất giữ bấy lâu để chúc mừng Hoắc Vũ  nghiệp.
- Nhắc mới nhớ, sinh nhật mười tám tuổi của con  qua từ vài tháng  , nhưng chúng   tổ chức vì con đang chuẩn  thi đại học. Lần , bố nhất định sẽ chuẩn  tiệc  nghiệp cho con. Một là chúc mừng con tròn 18 tuổi, hai là chúc mừng con  trở thành sinh viên đại học.
Hoắc Viễn giơ ly rượu vang đỏ đầy ắp lên chúc mừng Hoắc Vũ. Cô mỉm  ngọt ngào.
- Cảm ơn bố.
Sau Hoắc Viễn, đến lượt Hoắc Dữ Sâm lên tiếng.
Sau khi Hoắc Viễn  hiệu cho  lên tiếng, Hoắc Dữ Sâm chậm rãi  dậy, tay cầm ly rượu.
- Chúc mừng em  nghiệp.
Có lẽ vì câu  của   ngắn, nên khi   xong, Hoắc Viễn  trừng mắt  .
Sau khi Hoắc Viễn trừng mắt  Hoắc Dữ Sâm, Hoắc Dữ Sâm  thêm.
- Chúc mừng sinh nhật  thứ mười tám.