Anh Trai Quá Tốt Phải Làm Sao? - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:47:05
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không mất nhiều thời gian để Hoắc Vũ nhận nhiều lượt thích.

【Tiểu Tâm: Aaaaa, A Vũ, điểm của tớ thấp hơn nhiều lắm. Làm lắm!】

【Lâm Tiểu Uyển: Mình nữ thần cũng điểm cao như ! Mình ngưỡng mộ quá!】

【Sói Xám Lớn: Tốt lắm. [Giơ ngón cái lên]】

【Sói Xám Lớn: Tốt lắm, lắm. [Giơ ngón cái lên][Giơ ngón cái lên]】

Hoắc Vũ lướt qua phần bình luận và phát hiện Mạc Trạch bình luận sáu liên tiếp " lắm".

Hắn ??

Vũ Tiểu Trư trả lời Sói Xám Lớn: ???

Sói Xám Lớn trả lời Vũ Tiểu Trư: [Anh cần may mắn ngay lập tức.]

Vũ Tiểu Trư trả lời Sói Xám Lớn: [Vậy thì sẽ rộng lượng và cho một chút may mắn.]

Sau bình luận , Sói Xám Lớn trả lời . Kết quả là, Hoắc Vũ quên mất chuyện đó, tắm nước nóng ngủ.

Cô sắp bắt đầu cuộc sống đại học . Thật tuyệt.

Sau khi điểm, Hoắc Vũ cư xử khá khác so với đây và bắt đầu tận hưởng phần còn của kỳ nghỉ.

Cô hầu như tối nào cũng chơi với Dư Tâm Tâm và về nhà muộn.

Lại một đêm nữa.

Hoắc Dữ Sâm về nhà lúc 11 giờ và thấy bóng dáng Hoắc Vũ . Anh nhịn gọi Hoắc Vũ.

Một lúc , điện thoại nhấc lên.

Đầu dây bên , Hoắc Vũ ợ một tiếng.

- Anh hai?

Nghe giọng say xỉn của cô, Hoắc Dữ Sâm cảm thấy đau đầu. Anh xoa xoa vùng giữa hai lông mày, mắng.

- Em ?

Hoắc Vũ mừng rỡ vô cùng.

- Em đang ở quán Karaoke Hoàng Gia. Anh ơi, cuối cùng em cũng thực hiện ước mơ đại học ! Em vui quá. Hehehe.

Hoắc Vũ bao giờ cởi mở và thoải mái đến thế.

Vậy nên khi Hoắc Dữ Sâm Hoắc Vũ chuyện phấn khích như , gần như chắc chắn cô say . Dù cạnh, vẫn thể hình dung dáng vẻ và hành động của cô lúc .

Chắc hẳn cô say đến mức chỉ thốt những lời vô nghĩa.

Nghĩ đến việc Hoắc Vũ say, Hoắc Dữ Sâm thể cứ bình tĩnh chờ ở nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-144.html.]

Anh bảo Tiểu Vương về nhà sớm hơn, nên , cầm chìa khóa xe khỏi cửa chút do dự.

Cúp điện thoại xong, Hoắc Vũ nhấp một ngụm rượu.

Mọi ở hiện trường đều là bạn học, và Hoắc Vũ dặn với nữ tài xế rằng dù chuyện gì xảy thì cũng đưa cô về nhà lúc nửa đêm. Vì , cô lo lắng về việc say xỉn. Nữ tài xế đang đợi cô ở một căn phòng cách chỗ họ đang ở xa.

Về phần trong phòng riêng, tửu lượng của Dư Tâm Tâm hơn cô nhiều, ngay cả khi uống vài chai bia cũng khác gì. Vậy nên Dư Tâm Tâm bên cạnh, cô cũng an .

Dư Tâm Tâm đang nhắn tin cho ai đó và thỉnh thoảng liếc Hoắc Vũ.

Hoắc Vũ lườm cô, nhưng cô những giữ bình tĩnh mà còn nhịn .

- Cậu đang nhắn tin cho ai , Tâm Tâm?

Dư Tâm Tâm liếc say xỉn , ngượng ngùng liên lạc "Mạc Trạch" điện thoại. Cô do dự một chút gõ cho dòng chữ [Phòng Karaoke Hoàng Gia 502.]

Hoắc Vũ ngủ gật ghế sofa. Tiếng karaoke quá ồn ào, và một lúc Hoắc Vũ tỉnh dậy vì tiếng hát của lớp trưởng.

Khi Hoắc Vũ tỉnh dậy, cô thể nhịn mà ợ lên. Cô định lấy thêm một lon bia mới mở bàn thì ai đó nắm lấy cổ tay cô.

Cô kêu lên vì ngạc nhiên và về phía đó với đôi mắt mờ ảo.

Cô say đến mức thấy hình ảnh đôi.

Tuy nhiên, cô vẫn thể nhận trai đến nhường nào.

Hoắc Vũ cảm thấy bối rối. Người đàn ông trai đến . tại giống trai cô?

Lúc , khuôn mặt điển trai của Hoắc Dữ Sâm trở nên u ám.

Anh nghĩ rằng mặc dù Hoắc Vũ say, nhưng chắc hẳn cô uống nhiều đến . khi đến gần Hoắc Vũ, mùi rượu lập tức xộc mũi .

Mùi nồng đến nỗi thể uống bao nhiêu.

Anh gì, kéo cô dậy, với Dư Tâm Tâm.

- Anh đưa cô về nhà nhé.

Rồi bế bổng Hoắc Vũ khỏi phòng.

Chỉ khi Hoắc Vũ rời khỏi tầm mắt Dư Tâm Tâm, cô mới nhận chuyện gì đang xảy . Cô vỗ mạnh đầu , tự nhủ.

- Mạc Trạch còn đến, gặp trai cô đưa về . Giờ đây?!

Hoắc Vũ hợp tác khi kéo khỏi phòng và nổi cơn tam bành.

- Cái gì?! uống thêm bia! Thêm bia nữa!

Hoắc Dữ Sâm ngờ Hoắc Vũ say đến mức . Cô cứ cựa quậy liên tục đến nỗi gần như giữ nổi cô.

Hoắc Dữ Sâm đành ghì cô tường hành lang để cô tỉnh táo .

Tuy nhiên, ngờ rằng ở phía bên góc phòng - cách họ vài bước chân - một cặp đôi đang hôn say đắm.

Loading...