Hôm qua là tiệc với các bạn cấp ba. Mọi  đều nghĩ  nghiệp xong sẽ khó gặp   nên ai cũng  phê. Cô vui quá nên uống khá nhiều rượu.
Cô uống rượu,   nữa?
Hình như cô nhớ  một  đàn ông trông giống  trai    phòng karaoke  ánh đèn disco, nắm chặt cổ tay cô và ép cô  khỏi phòng.
Còn những chuyện xảy   đó thì cô    nhớ gì cả.
Cô  hề  trò khi say chứ?
Trong lúc Hoắc Vũ vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ, dì Trương bước .
- Này, cô ơi! Cô tỉnh .
Hoắc Vũ xoa đầu  từ từ  dậy.
Dì Trương vội vàng đưa bát súp giải rượu cho cô.
- Cô nên uống bát súp giải rượu  .
Hoắc Vũ ngoan ngoãn uống hết. Uống xong, cô chớp mắt hỏi.
- Dì Trương, dì   hôm qua ai đưa  về nhà ?
Dì Trương  cô với ánh mắt trách móc dịu dàng.
- Ngoài  trai cô  thì còn ai nữa?
Vậy   trông giống  trai cô thực sự là  trai cô!
Nghĩ đến đây, Hoắc Vũ thở phào nhẹ nhõm. Cô    nhớ   nhầm môi Hoắc Dữ Sâm thành ly rượu.
- Anh trai   nhà ?
- Ừ,   đang đợi hai  ăn trưa cùng .
Sau khi đ.á.n.h răng, Hoắc Vũ xuống lầu trong bộ đồ ngủ màu hồng và ăn trưa cùng Hoắc Dữ Sâm.
Trong lúc ăn, Hoắc Dữ Sâm mang vẻ mặt lạnh lùng, Hoắc Vũ    đoán   đang  gì.
Vậy nên Hoắc Vũ vô thức tin rằng hôm qua cô say xỉn chẳng  chuyện gì to tát cả.
Ăn xong, cô lên lầu  áo phông trắng, quần short đen bó sát và giày thể thao trắng. Cô buộc mái tóc đen dài của  lên thành đuôi ngựa, tạo nên vẻ ngoài... Cô trông thật xinh  và trẻ trung.
Sau khi đeo một chiếc túi nhỏ  vai, Hoắc Vũ chuẩn   khỏi nhà.
Cô hứa với Dư Tâm Tâm hôm nay sẽ xem phim và đãi Mạc Trạch một bữa ăn. Bữa ăn  cô  nợ từ lâu, và cô chỉ  cơ hội trả cho   hôm nay.
Khi Hoắc Vũ xuống cầu thang, cô nghĩ rằng Hoắc Dữ Sâm   .   ngờ  vẫn còn ở đó.
Chỉ khi Hoắc Vũ xuất hiện  lầu với chiếc quần short, Hoắc Dữ Sâm mới ngước mắt lên.
Sau khi  thấy cô đang mặc gì, mắt  tối sầm .
Vì chiếc quần quá ngắn, điều đầu tiên   chú ý ở cô là đôi chân dài thẳng tắp. Đôi chân cô  đường nét  hảo, trắng mịn màng, trông còn quyến rũ hơn cả ngọc quý. Hướng lên  là vòng eo của cô. Chiếc áo quá chật, nên đường cong vòng eo của cô hiện rõ mồn một.
Vòng eo của cô cũng nhỏ nhắn đến mức dường như  thể nắm lấy bằng một tay.
Hoắc Dữ Sâm nheo mắt.
- Em định  ngoài như thế  ?
Hoắc Vũ cúi mắt kiểm tra  trang phục của  nhưng  thấy  gì bất thường. Cô chớp mắt vẻ khó hiểu  hỏi.
- Ừm. Sao   trai?
- Quần ngắn quá.
Nghe , Hoắc Vũ  do dự  bật  thành tiếng.
Trang phục của cô xuất hiện nhan nhản  phố hè.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-147.html.]
Sự kết hợp giữa áo phông trắng và quần short là kiểu phối đồ kinh điển  bao giờ  mốt. Đây cũng là kiểu phối đồ  nhiều cô gái ưa chuộng  mùa hè.
Hoắc Vũ  nhịn  trêu chọc .
- Ngay cả bố cũng  quan tâm em mặc gì!
Nghe , mặt Hoắc Dữ Sâm tối sầm .
Cô đang phàn nàn rằng  giống một ông bố già hơn cả ông bố già của họ ?
Hoắc Dữ Sâm ngả   ghế sofa,  cô.
- Tối qua em say rượu.
Hoắc Vũ mím chặt môi. Cô giơ tay lên, giơ ba ngón tay lên và hứa.
- Em hứa hôm nay sẽ  như  nữa.
Hoắc Dữ Sâm phớt lờ lời hứa của cô, chậm rãi  tiếp.
- Vậy thì hôm nay em  phạt cấm túc.
Hoắc Vũ mở to mắt. Cô vẫn còn đang thắc mắc tại  hôm qua cô say đến mức   đưa cô về nhà, nhưng Hoắc Dữ Sâm    gì. Anh đang đợi cô ở đây!
Hoắc Vũ dậm chân.
- Anh hai, em   kế hoạch với Tâm Tâm .
Thực , bỏ mặc Dư Tâm Tâm cũng chẳng  chuyện gì to tát. Quan trọng hơn là cô   trì hoãn việc đãi Mạc Trạch nữa.
Mấy hôm , cô  hứa sẽ đãi  một bữa. Thậm chí còn cố ý mời Dư Tâm Tâm ăn cơm để ba  bớt ngượng ngùng.
Dư Tâm Tâm cũng sắp  du lịch nước ngoài cùng gia đình. Lần  cô  sẽ về, chắc vài ngày nữa là đến ngày tựu trường.
Hoắc Vũ   bỏ rơi Mạc Trạch nữa.
Vậy nên cô vội vàng  xuống cạnh Hoắc Dữ Sâm, ôm lấy cánh tay  và rên rỉ.
- Anh hai, hôm nay em hứa sẽ  uống rượu nữa. Anh cho em   mà.
Hoắc Dữ Sâm  hề nao núng.
Hoắc Vũ liếc  bàn , định cầm chìa khóa xe rời . Tuy nhiên, khi  khắp bàn, cô mới phát hiện chìa khóa của   còn ở đó.
Cô kêu lên trong sự hoang mang.
- Anh hai, hình như em mất chìa khóa xe .
- Không mất .
Hoắc Vũ chớp mắt lạ lùng.
- Vậy nó  ?
- Trong túi .
- Anh hai,     thế?!
Hoắc Dữ Sâm vội vàng  dậy, lạnh lùng , kèm theo một cảm xúc khó tả.
- Bố thường xuyên vắng nhà, nên  một  việc   dạy em. Lần  em   uống rượu như  nữa.
Hoắc Vũ cảm thấy sâu thẳm trong lòng, ngoài lý do an  , Hoắc Dữ Sâm còn  lý do khác để  cho cô uống rượu.
 đó là gì?
Cô  kịp nghĩ ngợi, bởi vì lúc , cô   dậy và đút tay  túi quần .
Khoảnh khắc tay cô thò  túi, cả hai đều khựng .
Quần mùa hè quá mỏng, hình như cô  chạm  thứ gì đó  nên chạm ...