Có một thời gian, gia đình Hoắc vô cùng phấn khích vì hai chú thú cưng dễ thương.
Ngay cả dì Trương cũng  hoan nghênh và yêu quý hai chú thú cưng đáng yêu .
Hoắc Vũ thường xuyên về nhà  kỳ nghỉ hè, nên cô tự tay chăm sóc hai chú thú cưng đáng yêu trong nhà. Thỉnh thoảng, khi cô về muộn, dì Trương sẽ giúp cô.
Sau khi nuôi ch.ó ở nhà, Hoắc Vũ ngày nào cũng  ngoài dắt ch.ó  dạo.
Gần biệt thự nhà họ Hoắc  một công viên, nơi nhiều  thường xuyên tập thể d.ụ.c và thư giãn.
Đó là một nơi lý tưởng để dắt ch.ó  dạo.
Hoắc Vũ thường dắt chú ch.ó husky của  đến công viên để thư giãn khi   việc gì .
 hai ngày , Mạc Trạch bắt đầu xuất hiện trong công viên.
Hắn cũng đang bế một chú husky lông dày và đồng tử màu xám nhạt  tay.
Nhìn thấy Hoắc Vũ,  mỉm  và .
- Xin chào.
- Thật trùng hợp.
Có  trùng hợp ngẫu nhiên ?
Cô nhớ nhà Mạc Trạch  ở quanh đây, đúng ?
Vậy, tại    dắt ch.ó đến đây?
Nói rằng   cố ý, Hoắc Vũ  tin.
 cô  thể giả vờ như   thấy , nên cô mỉm  và chào Mạc Trạch.
Mạc Trạch ngẩng cằm, chỉ  con ch.ó Husky của Hoắc Vũ và hỏi.
- Chó của em là ch.ó cái  ch.ó đực?
Hoắc Vũ vỗ nhẹ đầu con ch.ó Husky của  và .
- Là ch.ó đực.
Mạc Trạch tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Nhà   một cô gái. Thật trùng hợp. Nhà em   một  trai. Biết  họ sẽ thành đôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-153.html.]
Hoắc Vũ cảm thấy   thể trả lời  câu hỏi .
Tuy nhiên, như thể đồng tình với lời của Mạc Trạch, con ch.ó Husky của Hoắc Vũ vẫy đuôi, khạc nhổ và háo hức chồm  về phía .
Mạc Trạch  hai tiếng. Hắn  Hoắc Vũ với vẻ thâm ý.
- Hình như  nhà em  ấn tượng   với  nhà .
Hoắc Vũ  nhạt,  khi chơi đùa nửa tiếng ở công viên, cô cho ch.ó Husky về nhà sớm.
Không hiểu  Hoắc Dữ Sâm    Mạc Trạch đang dắt ch.ó  dạo ở công viên gần đó.
Hoắc Vũ định  ngoài dắt ch.ó  dạo thì  Hoắc Dữ Sâm chặn .
***
Hoắc Vũ  thấy tiếng động,  đầu .
- Anh hai?
Hoắc Dữ Sâm  xuống ghế sofa,  cô  hỏi.
- Dạo  em dắt ch.ó  dạo ở công viên gần đây ?
Hoắc Vũ gật đầu.
- Ừ.
Hoắc Dữ Sâm  dậy khỏi ghế sofa. Anh chậm rãi xắn tay áo lên, chậm rãi .
- Công viên đông  quá. Nếu Thi Vũ c.ắ.n  thì  . Phía  nhà  đường mòn. Gần đó cũng  một cái chòi nghỉ ngơi. Anh nghĩ dắt ch.ó  dạo ở đó còn hơn là  công viên.
Hoắc Vũ chớp mắt, cảm thấy lạ lẫm. Thi Vũ là tên con ch.ó Husky trong nhà họ. Thi Vũ  tính cách ngốc nghếch mà đáng yêu. Khi chơi với nó, ngay cả khi cô đưa tay  miệng nó, nó cũng  bao giờ c.ắ.n cô, và cô luôn giữ chặt dây xích trong tay. Cô  bao giờ để nó  quá hai mét. Vậy thì Thi Vũ    thể dễ dàng c.ắ.n  ?
 nỗi lo của Hoắc Dữ Sâm   là vô lý. Dù thú cưng  ngoan ngoãn đến , vẫn luôn  khả năng con ch.ó trở nên hung dữ.
Lúc , Hoắc Dữ Sâm  sẵn sàng.
- Anh sẽ dẫn em   nhà ,  chúng   thể  bộ  đường mòn một .
Gần biệt thự của nhà họ Hoắc,  thường   . Điều  cũng  nghĩa là  ngoài  thể  đường mòn dắt ch.ó  biệt thự. Người ngoài đương nhiên bao gồm cả Mạc Trạch.
Hoắc Vũ nghĩ, Hoắc Dữ Sâm  với cô rằng đường mòn  nhà thích hợp để dắt ch.ó  dạo hơn là công viên. Đường mòn  chắc hẳn  gì đó đặc biệt. Hôm nay   cùng cô dắt ch.ó  dạo,  thì  bế Thi Vũ sẽ  hơn, còn cô sẽ bế Chính Nguyệt, dắt ch.ó mèo của nhà họ  dạo.
Chính Nguyệt là tên của con mèo vải vụn mà Hoắc Vũ nuôi, và tên của mèo và ch.ó trong nhà đặt chung với   nghĩa là ngày mười lăm tháng giêng. Những cái tên     dễ nhớ,   đặc biệt. Chính Hoắc Vũ là  nghĩ  tên của chúng.
Gần đây Hoắc Vũ ngày nào cũng dẫn Thi Vũ  ngoài chơi, nhưng hình như cô  khiến tiểu thiếu gia Chính Nguyệt cảm thấy  bỏ rơi. Vậy nên hôm nay cô  thể bù đắp  sự thờ ơ của  với Chính Nguyệt.