Tay Hoắc Vũ lấm lem bùn đất. Hôm nay Hoắc Dữ Sâm mặc quần áo sáng màu. Cô sợ  bẩn quần áo . Sau khi  thấy , cô  dám ôm  trực tiếp.
Cuối cùng, Hoắc Dữ Sâm nắm tay cô  và đưa cô  phòng nghỉ.
Hầu hết nhân viên trong đoàn đều quen  . Vì chỉ  hai  trong phòng nghỉ nên sẽ   ai  phiền họ. Lúc , Susan gõ cửa, mang  một chậu rửa mặt, một chiếc khăn và một bình nước nóng. Sau khi dọn đồ lên bàn, Susan  chỗ của  và rời .
Mùa hè, nhiệt độ cao. Nước bùn nhanh chóng khô  và dính  mặt cô. Vài sợi tóc của Hoắc Vũ bám  vết bùn, nên khi nó khô  mặt cô  khó chịu.
Hoắc Vũ ngẩng khuôn mặt lấm lem như mèo lên, với lấy bình nước nóng bằng hai bàn tay lấm lem bùn đất. Điều cô   nhất lúc  là rửa mặt và hai tay bằng nước nóng, nhưng một bàn tay khác  nhanh hơn cô một bước.
- Để  .
Susan  đổ đầy nước lạnh  chậu, nên họ chỉ cần pha nước nóng  là dùng .
Hoắc Dữ Sâm đổ nước nóng , điều chỉnh nhiệt độ nước,   ẩm khăn  khi chắc chắn nhiệt độ   ý.
Hoắc Vũ chớp mắt, im lặng quan sát động tác của Hoắc Dữ Sâm.
Mãi đến khi  vắt khô khăn và mở , cô mới hỏi.
- Anh hai,   lau mặt cho em ?
- Ừm.
Hoắc Vũ  khỏi mỉm   lời  đó.
- Em  còn là trẻ con cần  giúp em rửa mặt nữa.
Hoắc Dữ Sâm liếc  cô,  cong khóe môi.
- Em nhỏ tuổi hơn  thì vẫn là trẻ con thôi.
Hoắc Vũ đảo mắt đen láy,  đùa.
- Vậy thì cả đời  em cứ  trẻ con mãi ?
Hoắc Dữ Sâm  khẽ,  trả lời. Anh cầm khăn nóng lên, nhẹ nhàng lau khuôn mặt lấm lem bùn đất của Hoắc Vũ.
Vừa chạm  da mặt Hoắc Vũ, cô vô thức né tránh, bĩu môi.
- Nóng quá.
Đang là thời điểm nóng nhất của mùa hè. Hoắc Vũ  nóng quá , giờ  còn  lau khuôn mặt mỏng manh nhất của cô bằng khăn nóng. Cô gần như  chịu nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-163.html.]
Hoắc Dữ Sâm dùng mu bàn tay thử nhiệt độ của khăn, cảm thấy nhiệt độ vẫn trong giới hạn chịu đựng của . Tuy nhiên, làn da thô ráp  mu bàn tay  và làn da mỏng manh  mặt Hoắc Vũ tất nhiên  bằng . Hoắc Dữ Sâm đợi  nóng của khăn nguội bớt  mới nhẹ nhàng lau mặt cho cô.
Anh giải thích.
- Nếu nhiệt độ của khăn  đủ nóng thì bùn đất sẽ  thể rửa sạch .
Nước bùn  khô. Lau bằng nước nóng dễ hơn nước lạnh.
Lần , Hoắc Vũ ngoan ngoãn để Hoắc Dữ Sâm giúp cô rửa mặt.
Khuôn mặt vốn lấm lem bùn đất giờ  hiện lên vẻ thanh tú, xinh .
Vì nước nóng phả  nóng lên mặt, mặt cô đỏ bừng, làn da như trứng gà mới bóc vỏ, mỏng manh đến mức chỉ cần thổi  cũng  thể  tổn thương. Đôi mắt cô   nước  mờ , ánh mắt long lanh như  trời rơi xuống, long lanh và sống động. Hoắc Vũ  rửa mặt trông ngoan ngoãn và đáng yêu hơn  một chút.
Rửa mặt xong thì rửa tay.
Hoắc Dữ Sâm  chậu nước   ngoài lấy nước lạnh sạch.
Sau khi điều chỉnh nhiệt độ, Hoắc Vũ ngoan ngoãn nhúng tay  chậu nước ấm như một đứa trẻ. Hồi nhỏ, cô  từng  hưởng kiểu đối xử , và cô cũng  ngờ    trải nghiệm nó  lúc .
Trải nghiệm  thật kỳ lạ. Trong lòng cô  hề phản kháng, thậm chí còn  vui vẻ.
Cha  Hoắc Vũ mất sớm, nên khi còn  nhỏ, cô   cha  để nhẹ nhàng rửa mặt và tay chân cho . Khi cha  của những đứa trẻ khác giúp mặc quần áo và rửa mặt, cô tự  những việc .
Nghe  con nhà nghèo  gánh vác việc nhà từ nhỏ, Hoắc Vũ hiểu rõ cuộc sống  dễ dàng gì khi còn nhỏ. Hồi nhỏ, cô  từng  hưởng giây phút dịu dàng như lúc .
Hai tay  cầm khăn, nhẹ nhàng lau bụi đất  mặt, như sợ  cô đau – cô   đây  thể, nhưng vẫn hy vọng khoảnh khắc    thể kéo dài mãi mãi.
Sau khi Hoắc Vũ cho tay  nước nóng, cô rít lên đau đớn.
Ban nãy, cô  cảm thấy đau, nhưng   cô cảm thấy ngón tay  đau dữ dội.
Hoắc Dữ Sâm ngước mắt  cô.
- Sao ?
Hoắc Vũ vội vàng rút tay  khỏi chậu rửa mặt và lau sạch.  lúc đó, ngón trỏ tay  vẫn còn ướt sũng của cô đưa về phía Hoắc Dữ Sâm, cô  với giọng đáng thương.
- Anh ơi, tay em  thương .
Làn da của Hoắc Vũ trắng mịn, nên vết thương đẫm m.á.u trông vô cùng chói mắt.
Vết thương  chắc hẳn là do cô vô tình  đá cắt trúng lúc đang  phim  bùn. Ban đầu, tâm trí cô vẫn còn mải mê diễn xuất. Sau khi  xong, tâm trí cô  phân tâm bởi Hoắc Dữ Sâm đến thăm đoàn  phim. Giờ cô mới phát hiện  ngón tay   thương.