Nói cách khác, Hoắc Dữ Sâm   đây, ngủ cùng cô cả đêm.
Nhận  điều , lòng Hoắc Vũ như  ngâm trong làn nước ấm áp, sưởi ấm đến mức  chịu nổi.
Dù  thì cô vẫn còn  trai.
Anh  ở bên cạnh cô. Vì , cô sẽ  sợ Khương Dư Khanh.
Sau khi Hoắc Vũ đ.á.n.h răng rửa mặt, cô thấy mắt  trong gương sưng húp. Người tinh ý cũng  cô   đến mức ngủ  .
Không   thương hại  mặt Khương Dư Khanh, cô trang điểm nhẹ một chút.
Sau khi trang điểm, sắc mặt cô cải thiện  nhiều.
Khi Hoắc Vũ xuống lầu, chỉ   Hoắc Dữ Sâm ở . Đoán chừng Hoắc Viễn và Khương Dư Khanh  ăn sáng .
Thấy cô xuống, Hoắc Dữ Sâm bảo dì Trương mang bữa sáng lên.
Dì Trương hình như   chuyện của Hoắc Vũ. Dù  thì bà cũng  coi là lão bộc trong nhà,  chuyện gì cũng  giấu  bà. Tuy nhiên, dì Trương vẫn  tròn bổn phận,   năng gì nhiều. Thái độ của dì với Hoắc Vũ vẫn y như .
Sau khi Hoắc Vũ và Hoắc Dữ Sâm ăn xong, Hoắc Viễn và Khương Dư Khanh từ  lầu  xuống,     .
- Bố ơi, con  thích bể bơi ở nhà.
- Chỉ cần con thích, lúc nào cũng  thể dùng.
- Cảm ơn bố.
Hoắc Viễn xuống lầu,  thấy Hoắc Vũ, liền .
- A Vũ, Tiểu Khanh  mới về nhà, còn nhiều chuyện  hiểu lắm. Trong nhóm chúng    bạn bè. Con gái nhà họ Trương sắp mừng sinh nhật 18 tuổi. Con dẫn con bé  gặp gỡ bạn bè và  quen với   nhé.
Hoắc Viễn  kịp ngắt lời, Hoắc Vũ  bình tĩnh .
- Bố, giới thiệu cô  với mấy    cần gấp, bố dẫn cô   gặp mấy   thì hơn.
Hoắc Viễn xua tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-177.html.]
- Những  bố dẫn con bé  gặp đều là thế hệ . A Vũ, con  đích  dẫn con bé  gặp mấy  trẻ tuổi. Chủ yếu là con gái, dễ  chuyện.
Ánh mắt Hoắc Dữ Sâm đờ đẫn,  trả lời  Hoắc Vũ.
- Để   .
Về việc khi nào thì bàn bạc, vẫn còn bỏ ngỏ.
Hoắc Vũ cảm thấy cay đắng trong lòng.
Mấy tháng , Hoắc Viễn còn giúp cô tổ chức tiệc mừng  nghiệp phổ thông, trở thành sinh viên danh giá của trường. Lúc đó, cô  tiếp đón  nhiều khách quý. Ngay cả Dư Tâm Tâm cũng  chút ghen tị,  rằng cô  một  cha .
 chỉ trong vài tháng, cô  vĩnh viễn mất  sự ưu ái đặc biệt . Bởi vì công chúa thực sự của Hoắc gia, Khương Dư Khanh,  trở về.
Trước khi tâm trạng cô dịu , Hoắc Viễn  nhờ cô dẫn Khương Dư Khanh  gặp gỡ nhiều  hơn.
May mắn , Hoắc Dữ Sâm  từ chối  cô.
Nếu , cô thật sự  thể chấp nhận .
Hai ngày trôi qua một cách tẻ nhạt.
Hôm đó, Hoắc Vũ vô tình  thấy Khương Dư Khanh ở hành lang.
Một tuần  khi Hoắc Viễn nhận  cô, cô chính thức đổi tên Khương Dư Khanh  thành Hoắc Dư Khanh, thừa nhận  phận thật sự của . Mấy ngày nay, Khương Dư Khanh  bận rộn. Cô bận  quen với gia đình Hoắc,  còn bận  theo Hoắc Viễn để  quen với nhiều  hơn, nên cô thực sự   nhiều thời gian để hành hạ Hoắc Vũ.
Nhìn thấy Hoắc Vũ, cô cong môi , nhưng trong mắt    ý .
- Cô  về ?
Hoắc Vũ mím chặt môi,   gì.
- Xem  cô thật sự   về nhà. Dù  thì, cuộc sống ở đây cũng  , đúng ? Chúng   thể  gì đây? - Khương Dư Khanh giả vờ đau lòng. Nói xong, cô lạnh lùng liếc  Hoắc Vũ, hung dữ .
- Nếu  là cô,  sẽ  còn mặt mũi nào để ở đây nữa.
Nói xong, Khương Dư Khanh kiêu ngạo  ngang qua Hoắc Vũ.
Dù   xa từ lâu, những lời cuối cùng của Khương Dư Khanh vẫn văng vẳng bên tai Hoắc Vũ.