Hoắc Vũ sắp xếp  suy nghĩ,  ngập ngừng hỏi.
- Vậy, đứa bé mà bà tìm thấy ban đầu là cháu, nhưng  đó   chuyển thành Hoắc Dư Khanh?
Mẹ Khương gật đầu.
-  nghĩ , nhưng  cũng  rõ chi tiết.
Hoắc Vũ mím chặt môi.
- Hoắc Dư Khanh   chuyện  ?
Cha Khương ngắt lời.
- Nó  . Sau khi con gái duy nhất của  và Mỹ Tử mất, chúng    thêm con nào nữa, nên chúng  coi nó như con ruột.  từ nhỏ nó   gần gũi với chúng . Chắc nó   gì đó từ hàng xóm.
Hoắc Vũ gật đầu  một lúc.
Những gì   hôm nay khiến cô vô cùng kinh ngạc đến mức   nên lời.
Cô   con của vợ chồng nhà họ Khương. Thay  đó, cô là một đứa bé  bỏ rơi, cha  vẫn  rõ.
Mẹ Khương vỗ nhẹ tay Hoắc Vũ, an ủi cô.
- Tiểu thư, lão Khương và    cha  ruột của cô, nhưng chúng  hy vọng cô sớm tìm  họ.
Hoắc Vũ lắc đầu  khổ.
- Không cần . Chắc họ   cháu khi bỏ cháu ở buồng vệ sinh. Tìm họ cũng chẳng ích gì.
Mẹ Khương thở dài.
Tuy vợ chồng họ Khương   cha  ruột của Hoắc Vũ, nhưng Hoắc Vũ vẫn đưa cho họ một tấm thẻ ngân hàng. Ban đầu cô  định đưa cho họ một ít, nhưng  ngờ hôm nay  là ngày đó.
Mẹ Khương vội vàng từ chối.
- Không,  trai cô  cho chúng   nhiều tiền, thậm chí còn mua nhà cho chúng  nữa. Cô  cần  đưa thêm tiền nữa .
Hoắc Vũ lắc đầu .
- Anh trai cháu là  trai cháu, cháu là cháu. Đây chỉ là quà của cháu tặng, bà cứ coi như tiền hưu trí .
Mẹ Khương  lẽ   ảnh hưởng bởi ba chữ "tiền hưu trí". Cuối cùng, bà cảm kích nhận lấy thẻ ngân hàng.
Sau khi Hoắc Vũ rời khỏi nhà, cô     gì.
Cô  lập tức  về nhà họ Khương khi  phận  bại lộ vì   rời xa Hoắc Dữ Sâm. Tuy nhiên, thực tế là cô  ấp ủ kế hoạch  về nhà họ Khương từ lâu.
 cô  ngờ hôm nay  nhận  tin tức như thế .
Cô  chỉ   con nhà họ Hoắc, mà còn   con nhà họ Khương.
Thế giới rộng lớn như ,  mà cô    thuộc về nơi nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-186.html.]
Nhà họ Hoắc đương nhiên là nơi trú ẩn an  cho Hoắc Vũ, và cô  Hoắc Dữ Sâm  chỗ dựa.  nhà họ Hoắc còn  Hoắc Dư Khanh,  căm ghét cô đến tận xương tủy, và Hoắc Viễn   cưng chiều Hoắc Dư Khanh.
Hoắc Vũ cảm thấy một cơn đau đầu dữ dội đang ập đến.
Cô    suy nghĩ miên man nên    đang  .
Vừa bước  khỏi khu nhà ở của hai vợ chồng,  lâu    ai đó chặn đường.
- Cuối cùng cũng tìm thấy em , đồ vô tâm.
Giọng  trong trẻo nhưng dường như nghiến chặt răng.
Nghe thấy giọng  , Hoắc Vũ vô thức ngẩng đầu lên.
Người  mặt quả nhiên là Mạc Trạch,  lâu  cô  gặp.
Hắn vẫn như , chỉ là vẻ mặt  chút u ám.
Sau khi  phận của Hoắc Vũ  bại lộ, Mạc Trạch  gọi điện cho cô vài .  lúc đó cô vẫn còn rối bời, nên đương nhiên   tâm trạng để đối phó với .
Hoắc Vũ  ngờ  gặp  ở đây  lúc .
Cô mấp máy môi.
- Anh cần gì ?
Mạc Trạch nghiến răng,   gì. Thay  đó,  kéo Hoắc Vũ  một góc vắng vẻ, đẩy cô  tường. Một tay đặt bên tai cô,  định hôn cô.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Mạc Trạch ngày càng gần, Hoắc Vũ vô thức nghiêng đầu sang một bên. Đôi môi ấm áp của Mạc Trạch lướt qua má cô, để  cảm giác chạm nhẹ rõ ràng.
Hoắc Vũ còn  kịp nổi giận, giọng  giận dữ của Mạc Trạch  vang lên.
- Đồ vô tâm, mấy ngày nay  lo lắng cho em lắm  ? Em   máy, cũng  trả lời tin nhắn WeChat của . Trái tim  nó của  ngày nào cũng đau như  chiên trong chảo .
Lúc , Hoắc Vũ vẫn nghiêng đầu, sợ   cưỡng hôn cô.
Nghe thấy lời  , Hoắc Vũ mở to mắt ngạc nhiên.
- Anh...
Cổ cô lộ  trắng nõn, dài và mịn màng. Mạc Trạch sợ  sẽ  Hoắc Vũ sợ nên cố gắng kiềm chế  hôn nhẹ lên chiếc cổ quyến rũ của cô.
Hoắc Vũ  nhận  phản ứng từ Mạc Trạch.  ngay giây tiếp theo, cô nhận  Mạc Trạch  nhẹ nhàng áp trán   trán cô.
Hắn nhắm mắt , cảm nhận  ấm từ trán cô, lẩm bẩm.
- Nói cho  , em  mê hoặc  ? Nếu  thì tại    nghĩ về em mỗi ngày khi  thể gặp em? Và  cũng chẳng thấy dễ chịu hơn khi  thấy em. Anh  bao giờ thích ai nhiều đến thế trong đời!
Mạc Trạch   nhiều điều   với Hoắc Vũ vì  lâu    gặp cô.
 giờ gặp ,  chỉ  thổ lộ với cô.
Hắn nâng mặt Hoắc Vũ lên, nghiến răng nghiến lợi .
- Em   thấy ? Anh   là  thích em! Anh thích em đến mức sắp c.h.ế.t !