Hoắc Viễn  thể cự tuyệt  phủ nhận lời cầu xin của Hoắc Dư Khanh nên đành  đồng ý cho Hoắc Vũ chuyển .
Ông nợ Hoắc Dư Khanh mười tám năm hạnh phúc,  thể nợ cô thêm nữa. Kết quả là, giờ đây ông chỉ còn  bắt Hoắc Vũ gánh chịu nỗi đau khổ .
Nghĩ đến đây, Hoắc Viễn  khỏi thở dài. Ông lấy thẻ ngân hàng và chìa khóa từ trong túi  đưa cho Hoắc Vũ.
- Nhà   tên con , bố sẽ nhắn địa chỉ cho con . Nếu  gì khó khăn, con cứ  với b... bố. Hoặc nếu con  ở trong ký túc xá cũng . Con thích ở  cũng .
Hoắc Vũ cụp mắt xuống, im lặng suốt quãng thời gian .
Cô cầm thẻ ngân hàng và chìa khóa, suy nghĩ  hỏi.
- Con  thể mang Thi Vũ và Chính Nguyệt  cùng  ?
Thi Vũ và Chính Nguyệt là hai đứa con cưng của cô. Cô  yên tâm để chúng  đây.
Hoắc Viễn đồng ý ngay lập tức.
- Tất nhiên .
Chỉ vài câu  là họ  bàn xong chuyện chuyển nhà của Hoắc Vũ.
Hoắc Viễn  dậy  cô.
- Chuyện  A Sâm  . Nói với nó  nhé. Con  cần vội. Chỉ cần chuyển  trong vòng một tuần là .
- Được.
Khi Hoắc Viễn rời , Hoắc Vũ cuối cùng cũng lấy  một miếng bánh nhung đỏ c.ắ.n một miếng.
Vị ngọt thanh lan tỏa trong miệng cô.
Dù món tráng miệng  ngọt, cô vẫn cảm nhận  vị đắng.
Hoắc Vũ  đoán   ngày  sẽ đến, và khi nó đến, cô  cảm thấy quá khó chấp nhận.
Chỉ là cô  khó khăn khi buông tay Hoắc Dữ Sâm. Thi Vũ và Chính Nguyệt  thể  cùng cô, nhưng Hoắc Dữ Sâm thì .
Tối đến, khi Hoắc Dữ Sâm   về, cô   với  chuyện  dọn  khỏi nhà. Cô chỉ mỉm  ngọt ngào .
- Anh ơi, phim Chiến tranh đang chiếu rạp. Chúng  cùng  xem nhé.
- Được.
Khi họ đến rạp chiếu phim, đúng 9:15. Vé xem phim họ mua bắt đầu lúc 9:30, nên họ   đợi lâu để  thủ tục.
Vì Hoắc Vũ là  của công chúng nên cô  đội mũ và đeo khẩu trang để tránh gây sự chú ý.
Khi Hoắc Vũ và Hoắc Dữ Sâm  đợi  thủ tục bên ngoài, thỉnh thoảng  các cô gái liếc  và thì thầm với . Họ trông  phấn khích với đôi mắt sáng rực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-188.html.]
Hoắc Dữ Sâm dường như nhận  điều gì đó và rời   khi bảo Hoắc Vũ đợi .
Khi  rời , các cô gái trẻ xung quanh cô càng ồn ào và táo bạo hơn.
Người lạ mặt thì phấn khích.
- C.h.ế.t tiệt! Thật là một  đàn ông ! Trên đời  quả thực  một  đàn ông tuyệt vời như .
Người lạ thứ hai cũng phấn khích.
- Nhìn mặt   kìa! Nhìn eo kìa! Nhìn chân kìa!
Người lạ thứ ba xen .
- Cô thấy mũi   ? Nó cao quá, mà hình như đàn ông mũi to và cao thì... - Cô   kịp  hết câu, bạn bè cô  và cô   cùng  phá lên.
Cùng với các cô gái, Hoắc Vũ  chằm chằm  Hoắc Dữ Sâm,  đang  cách đó  xa.
Tóc  dài hơn nhiều so với hồi còn để tóc mái bằng. Trông  gọn gàng, trẻ trung hơn và  vẻ bớt thô kệch hơn. Khuôn mặt  thanh tú và cuốn hút, đặc biệt là hàng mi dài cong vút và sống mũi cao. Mặc dù   con lai, nhưng đường nét khuôn mặt  thậm chí còn thanh tú hơn cả những  lai.
Ngoài ,  còn  bờ vai rộng, eo thon, chân dài và  hình tuyệt . Anh cũng toát lên vẻ quý phái và xa cách. Chẳng trách    các cô gái yêu thích đến .
Sau khi các cô gái bàn tán với , một  trong  họ  đủ can đảm  xuống cạnh Hoắc Vũ và mỉm .
- Bạn trai cô  trai quá! Chắc hẳn cô đang sống  hạnh phúc.
Hoắc Vũ do dự một chút,  lắc đầu.
- Anh    bạn trai .
Nghe , mắt cô gái lóe lên tia sáng. Sau khi cô liếc  bạn bè, hai  còn  hét lên phấn khích.
Một  đàn ông  như   vẫn còn độc !
Còn gì tuyệt vời hơn thế  nữa chứ!
Lúc , Hoắc Dữ Sâm   với một túi bỏng ngô và một cốc coca.
Cô gái  dậy,  chào Hoắc Dữ Sâm, nhưng cũng  ngại ngùng.
Bạn bè cô đều đang cổ vũ cô.
Cô gái hít một  thật sâu,  định  gì đó thì Hoắc Dữ Sâm  ngang qua như thể cô  hề tồn tại. Anh đưa bỏng ngô cho Hoắc Vũ  .
- Gần đến giờ . Chúng   thôi.
Hoắc Vũ nhẹ nhàng nhận lấy bỏng ngô từ tay , mỉm  ngọt ngào.
- Được ,  hai.