Dưới ánh đèn mờ ảo đầy màu sắc của quán bar, vẻ xa cách của Hoắc Dữ Sâm phai nhạt  hai phần, toát lên vẻ hung ác hiếm thấy. Ánh đèn sân khấu mờ ảo chói mắt càng khiến góc nghiêng của  thêm phần sâu thẳm và bí ẩn.
Ngay cả Thẩm Ngọc cũng thấy ,  thừa nhận rằng Hoắc Dữ Sâm quả thực  bản lĩnh khiến phụ nữ say đắm.
Ai mà  yêu một vị chủ tịch  trai, hào hoa, cao quý, lịch lãm như  chứ?
 một  đàn ông như   độc  hai mươi sáu năm .
Nghĩ đến đây, một cảm giác tự hào khó tả dâng trào trong lòng Thẩm Ngọc.
Dù  thì mối tình đầu của  cũng xuất hiện khi  mười sáu tuổi. So với Hoắc Dữ Sâm thì cũng  đến nỗi nào.
Nghe  sự đồng ý của Hoắc Dữ Sâm, Thẩm Ngọc  hôm nay  triển vọng, nên vội vàng hỏi.
- Đêm nay,    phụ nữ nào  thích ?
Khi câu hỏi   thốt , tất cả   trong phòng, ngoại trừ Hoắc Dữ Sâm, đều nín thở  .
Ai cũng  Hoắc Dữ Sâm  gần gũi với phụ nữ và cực kỳ kiêng khem.
 năm nay   hai mươi sáu tuổi . Nếu   chút suy nghĩ nào về phụ nữ thì  vẻ  bất thường.
Hoắc Dữ Sâm khẽ . Tay   lắc nhẹ ly rượu vang đỏ tía, khẽ "ừm" một tiếng.
Thẩm Ngọc và Triệu Hạo gần như  phản ứng gì khi  câu trả lời thẳng thắn và cởi mở .
Thật bất ngờ,   thực sự    thích ?
Tuy nhiên, Lão Tứ  là  đầu tiên thốt lên một tiếng c.h.ử.i thề.
- Anh Sâm,     thích  ? Chúc mừng!
Thẩm Ngọc và Triệu Hạo cũng nhanh chóng chúc mừng.
Mãi đến tối nay, Hoắc Vũ mới  đầu tiên phát hiện  Hoắc Dữ Sâm thực sự thích một ai đó.
Hiển nhiên, kiếp      yêu.
Vậy lúc    thích ai?
Là Sở Tuyết Nghi ?
Hay là một  khác mà cô  quen ?
Anh  bắt đầu thích  đó từ khi nào?
Sau khi  Hoắc Dữ Sâm thích một , bản  Hoắc Vũ cũng  ngờ rằng sâu trong lòng cô  quan tâm đến .
Thái độ   của   vẻ quá khác thường.
Vì   công khai thừa nhận   yêu, nên địa vị của  phụ nữ đó trong lòng   rõ ràng.
Sau khi Thẩm Ngọc nhận  câu trả lời , ban đầu   vui. Tuy nhiên,  niềm vui đó,   cảm thấy  chút lo lắng.
Người phụ nữ mà Hoắc Dữ Sâm thích chắc chắn   là   nghĩ,  ?
Trong khi Thẩm Ngọc đang suy đoán lung tung, Triệu Hạo lập tức kín đáo bước tới hỏi.
- Anh Sâm,  thật cho chúng   . Anh vẫn còn trinh tiết chứ?
Kiểu chuyện phiếm  luôn hấp dẫn.
Đặc biệt, kiểu chuyện phiếm về Hoắc Dữ Sâm   càng hấp dẫn hơn.
Vì , ngay khi   hỏi, những  khác  nín thở  chằm chằm  Hoắc Dữ Sâm.
Hoắc Dữ Sâm  Hoắc Vũ thật sâu   "ừm" một tiếng.
Cảm nhận  ánh mắt của Hoắc Dữ Sâm, Hoắc Vũ thoáng cảm thấy  gì đó khó tả.
Triệu Hạo hỏi  câu :   cô  gì?
Ánh mắt của Hoắc Dữ Sâm  hề cố ý tránh né, mà tỏ  thẳng thắn, cởi mở và thành thật. Cho nên, ngoài Hoắc Vũ , Thẩm Ngọc, Triệu Hạo và những  khác đương nhiên cũng nhận  điều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-192.html.]
Nhìn thấy ánh mắt của Hoắc Dữ Sâm, tim Thẩm Ngọc  khỏi đập thình thịch.
Kết thúc . Lần  kết thúc thật .
Không thể nào là điều  thực sự nghĩ, đúng ?
Thẩm Ngọc và Triệu Hạo  liếc  . Cuối cùng, Thẩm Ngọc hung hăng rót cho  một ly rượu vang đỏ. Rồi,  rượu  cho phấn chấn,   với Hoắc Dữ Sâm.
- Anh Sâm, chúng   nhà vệ sinh  chuyện nhé?
Hoắc Dữ Sâm "ừm" một tiếng,  cần thiết.
Khi Thẩm Ngọc và Hoắc Dữ Sâm đến một nơi yên tĩnh   ai, Thẩm Ngọc vội vàng hỏi.
- Anh sẽ  yêu em gái  chứ?
Vừa , Hoắc Dữ Sâm  hề che giấu suy nghĩ của  về Hoắc Vũ.
Anh  thể kìm nén ánh mắt nữa.
Anh như một con thú dữ sắp rời khỏi cổng, chờ cơ hội để tấn công.
Con mắt tinh tường  thể  thấy ngay.
Tuy Thẩm Ngọc cũng thấy, nhưng trong lòng vẫn còn chút nghi ngờ, nên gọi Hoắc Dữ Sâm  xác nhận.
Hoắc Dữ Sâm đút tay  túi quần, uể oải dựa  tường, giọng  nhẹ nhàng đáp.
- Cô    em gái .
Nghe , Thẩm Ngọc suýt nữa thì ngừng thở.
- Anh...
Thẩm Ngọc chợt nghĩ  một điều, liền hỏi thẳng.
- Chẳng lẽ    cô    em gái  từ   ?
Hoắc Dữ Sâm "ừm" một tiếng.
Thẩm Ngọc  khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nếu đúng là  thì cũng dễ hiểu.
Cảm động  một cô bé xinh xắn,   huyết thống ngày nào cũng    mặt  như  là chuyện bình thường.
Suy cho cùng, những  thường xuyên gặp  là những  dễ nảy sinh tình cảm nhất khi ở bên  bấy lâu nay.
Tuy nhiên, Thẩm Ngọc  ngờ rằng lòng  của Hoắc Dữ Sâm cũng hướng về thế tục. Điều  cho thấy sức hút của Hoắc Vũ.
Thẩm Ngọc thở dài.
- Vậy  định  gì?
- Tuy bây giờ cô  họ Hoắc, nhưng  liên quan gì đến nhà họ Hoắc.   vẫn sẽ cho cô  chút thời gian đệm.
Thẩm Ngọc  rằng Hoắc Dữ Sâm  quyết định trong lòng, nên dù  khác   gì cũng  thể thuyết phục   .
Anh chỉ  thể chúc phúc cho  .
Thẩm Ngọc suy nghĩ một chút  .
- Anh... đừng  cô  sợ. Ít nhất hãy kiềm chế bản  một chút.
Nghe , Hoắc Dữ Sâm nhíu mày,    thêm gì nữa.
Kiềm chế?
Còn cách nào khác để  kiềm chế bản ?
Anh  thể chờ đợi thêm nữa.
Anh  thể chờ đợi cô từ từ khai sáng và hiểu  suy nghĩ của .
Cuối cùng,  cũng  thể công khai theo đuổi cô.