Cố Minh Khải  khổ, nhẹ nhàng giải thích.
- Ông đến tìm cháu là tự nhiên  nhận cháu. Khi  cháu sinh  cháu, bà  mới mười sáu tuổi. Sau khi sinh  cháu, bà  vô cùng sợ hãi, bồn chồn,   mất phương hướng. Năm đó xảy   nhiều chuyện, đến khi chúng    sự tồn tại của cháu thì   lâu . Ý ông   với cháu là, chúng   hề  ý định bỏ rơi cháu. Cũng chỉ gần đây ông mới  cháu là cháu gái của ông.
Hoắc Vũ  ngờ   Cố Minh Khải  như .
Cô   nên trả lời thế nào, chỉ  thể im lặng hồi lâu.
 lúc đó, các món ăn trong quán nhỏ bắt đầu  dọn .
Cố Minh Khải  món ăn nhà nấu bốc khói nghi ngút, thở dài một   .
- Đói bụng ? Ăn thôi.
Tuy Cố Minh Khải  , nhưng suốt bữa ăn, ông chỉ động đũa vài cái. Ông  Hoắc Vũ, do dự vài , cuối cùng thở dài   gì.
Hoắc Vũ lặng lẽ ăn vài miếng  .
- Cứ  những gì ông  .
- Cháu , ông   với cháu rằng,  khi nhà họ Cố  về sự tồn tại của cháu, tất cả chúng  đều  gặp và chào đón cháu. Ông  bốn  con,  cháu là  thứ tư, là con út của ông. Cháu còn  ba  , tất cả đều  lập gia đình, mỗi  đều  hơn một con. Anh họ của cháu chỉ hơn cháu năm tuổi. Nếu ông  ngăn cản,  lẽ nó  đến thăm cháu ngay .
Khi Cố Minh Khải nhắc đến cháu trai cả của , nụ   mặt ông càng thêm rõ nét.
Hoắc Vũ do dự một chút  hỏi.
- Vậy… bà  thì ?
Người phụ nữ trong miệng Hoắc Vũ tự nhiên nhắc đến  ruột của .
Một thoáng đau đớn thoáng qua trong mắt Cố Minh Khải.
- Mẹ cháu... Bà   khỏe mạnh về mặt tinh thần, mấy năm gần đây  điều trị tâm lý.
Cố Minh Khải  nhắc nhiều đến Cố Vi. Ông dùng đũa gắp cho Hoắc Vũ một phần thịt heo chua ngọt, tiếp tục khuyên nhủ.
- Mong cháu về với gia đình, cho chúng  cơ hội chăm sóc. Cháu nghĩ ?
Hoắc Vũ thực    quyết định từ sâu thẳm trong lòng.
Cô  lựa chọn nào là  lợi nhất cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-198.html.]
Trước mặt Hoắc Dữ Sâm, cô là một cô bé ngây thơ vô tư lự, nhưng ngoài mắt , cô là  luôn cân nhắc lợi hại kỹ lưỡng hơn bất kỳ ai.
Hoắc Vũ nhanh chóng đáp.
- Cháu nguyện ý  về.
Cố Minh Khải cứ tưởng  sẽ  mất chút thời gian để xử lý vụ việc  mặt Hoắc Vũ, nhưng  ngờ, ông  nhận  câu trả lời chắc chắn từ cô.
Nụ  nhẹ nhõm hiện rõ  môi ông.
- Cháu ngoan. Chiều nay cháu  lớp học ? Ông đưa cháu về nhà.
Chiều nay Hoắc Vũ  lớp học. Sau khi  chuyện, Cố Minh Khải lập tức  rằng ông  thể đợi cô  giờ học.
Buổi chiều,  khi Hoắc Vũ tan học, cô theo Cố Minh Khải về nhà họ Cố.
Người nhà họ Cố chắc hẳn   Cố Minh Khải  Hoắc Vũ sẽ về từ lâu, nên  tập trung  ở nhà để chờ cô.
Hoắc Vũ  bước  nhà họ Cố, già trẻ lớn bé đều nhanh chóng  dậy đón cô ở cửa.
- Con gái của Tiểu Vi, trông con bé thật sự  đặc biệt.
- Lại đây,  đây  .
- Đứa trẻ  tên là Hoắc Vũ  ? Cháu  ăn loại trái cây nào? Xoài, thanh long  kiwi?
Tiếng reo hò phấn khích của họ hàng vây quanh Hoắc Vũ.
Hoắc Vũ  ngờ nhà họ Cố  chào đón  nồng nhiệt đến .
Có lẽ cũng  ảnh hưởng bởi tình cảm của nhà họ Cố, nụ  của Hoắc Vũ càng thêm chân thành.
Chỉ  khi Hoắc Vũ  xuống ghế sofa, Cố Minh Khải mới bắt đầu giới thiệu cô với   trong gia đình.
- Đây là bà ngoại của cháu;  bên trái cháu là ;  bên cạnh  cháu là mợ của cháu...
Chỉ  khi Cố Minh Khải giới thiệu xong với   xung quanh, Hoắc Vũ mới chớp mắt ngạc nhiên và hỏi.
- Vậy  cháu chỉ   họ lớn tuổi và nhỏ,   chị họ ?
Nghe câu hỏi của Hoắc Vũ, bà ngoại bật .
-  ,  cháu là con gái duy nhất trong bốn  con của bà, còn cháu là con gái duy nhất trong thế hệ cháu của bà.