Một căn phòng nồng nàn.
Ngày hôm , Hoắc Vũ tỉnh dậy giấc ngủ với cơ thể đau nhức. Vừa tỉnh dậy, đầu tiên cô chớp mắt vì hoang mang, nhưng ngay giây tiếp theo, cô cảm thấy một cơ thể ấm áp và rắn chắc áp lưng . Một bàn tay cũng vòng qua eo cô, ôm chặt cô mặt .
Tối qua ban đầu họ chỉ diễn kịch thôi. , tại thành thế ?
Ngay lúc đó, một nụ hôn nóng bỏng đáp xuống tai, dái tai và má cô... Ký ức nóng bỏng đêm qua ùa về cùng những nụ hôn nóng bỏng của : những lời lẽ tục tĩu ngừng của Hoắc Dữ Sâm, cùng với những động tác mạnh mẽ, sức mạnh từ những ngón tay, và cuối cùng là lời thổ lộ chân thành của ...
- Tỉnh ? - Hoắc Dữ Sâm hẳn cũng mới tỉnh dậy. Lúc , giọng của vẫn còn khàn khàn như mới mở mắt một đêm ngon giấc.
Một giọng gợi cảm.
Hoắc Vũ đáp bằng một tiếng ừ nhẹ. Cô còn chút sức lực nào, phản ứng của cô nhẹ như lông hồng, tựa như tiếng kêu meo meo của mèo con.
Hoắc Dữ Sâm khẽ. Anh ngẩng đầu lên, ghé môi tai cô, hỏi.
- Tối qua ?
Hoắc Vũ thấy câu hỏi , khỏi nhếch môi.
- Sao trẻ con như ?
Ai mà ngờ , một quý ông Hoắc tuấn tú, chững chạc, chững chạc, chững chạc đó hỏi một câu mà chỉ con nít mới dám hỏi chứ?
Hoắc Dữ Sâm tinh nghịch thổi một tai cô. Hơi nóng phả khiến cô tê tái cả . Anh dễ dàng buông tha, tiếp tục trêu chọc cô.
- Anh ?
Hoắc Vũ đành gật đầu thành thật.
Sau khi câu trả lời mong , Hoắc Dữ Sâm vô thức thở phào nhẹ nhõm. Anh kinh nghiệm thực chiến và chỉ thể bài tập , nhưng là học giỏi và năng khiếu, nên đầu tiên hai trải nghiệm đủ .
Cả hai thức dậy trong một buổi sáng yên tĩnh và tươi .
Lúc , Hoắc Vũ vẫn còn ngái ngủ, nhưng cô đột nhiên thấy giọng trầm thấp của Hoắc Dữ Sâm văng vẳng bên tai, từng chữ một.
- A Vũ, mong của đơn giản. Một trong đó là mỗi sáng thức dậy đều em bên cạnh.
Khi Hoắc Vũ thấy điều đó, cơn buồn ngủ của cô đột nhiên biến mất một dấu vết. Lông mi cô khẽ rung lên, cô , vòng tay ôm lấy Hoắc Dữ Sâm và nghiêm túc .
- Được.
Hoắc Dữ Sâm hôn lên má Hoắc Vũ một cách mãn nguyện và trìu mến. Anh liếc đồng hồ bàn cạnh giường, thấy mười một giờ, gần trưa . Cả đêm ăn gì, nên giờ là lúc ăn gì đó. Anh dậy, mặc quần với Hoắc Vũ.
- Ngủ thêm chút nữa . Anh cơm trưa cho em.
Hoắc Vũ chớp chớp đôi mắt sáng ngời cơ bụng tám múi rõ rệt của Hoắc Dữ Sâm, ậm ừ đáp .
Nhận thấy ánh mắt của Hoắc Vũ, Hoắc Dữ Sâm cố tình , nắm tay cô đặt lên bụng . Anh mỉm , dịu dàng hỏi.
- Em thích ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-224.html.]
Hoắc Vũ đỏ mặt đẩy tay .
- Nhanh bếp .
Hoắc Dữ Sâm khúc khích vài tiếng, trêu chọc cô nữa, bếp chuẩn bữa trưa.
Lúc Hoắc Dữ Sâm chuẩn rời , Hoắc Vũ thoáng thấy vài vết xước mới lưng .
Hình như đó là dấu vết móng tay cô để tối qua.
Lúc đó cô hề , nhưng giờ nghĩ , cô nhận tối qua cũng khá hăng hái.
Vết thương của lành, giờ thêm vết thương mới .
Hoắc Vũ đỏ mặt thở dài.
Sau khi Hoắc Dữ Sâm rời khỏi phòng, Hoắc Vũ cũng dậy.
Trong nhà đang lò sưởi, cô mặc một chiếc áo len rộng, để lộ đôi chân dài miên man, phòng tắm rửa mặt.
Khi Hoắc Vũ chuẩn xong xuôi và bước khỏi phòng, Hoắc Dữ Sâm cũng gần chuẩn xong bữa trưa.
Vì nguyên liệu trong nhà hạn, nên đồ ăn cũng khá đơn giản.
Hai quả trứng chần vàng ươm, cháo thịt băm trứng muối và một đĩa trái cây. Mấy món ăn tuy đơn giản nhưng cũng đủ dinh dưỡng.
Thấy cô , Hoắc Dữ Sâm đặt đũa lên bát cô và .
- Hiện tại nguyên liệu đang thiếu, tối nay sẽ món gì đó ngon cho em bù .
Hoắc Vũ cầm đũa gắp một miếng trứng chần. Nếm thử, cô thấy trứng chỉ chín kỹ mà còn ngon. Cô nhấp một ngụm cháo thịt băm trứng muối. Cô từng ăn nhiều cháo thịt băm trứng muối, nhưng cô thề rằng đây chắc chắn là bát cháo khiến cô "choáng ngợp" nhất.
Hoắc Vũ nhận thấy cháo vị tươi ngon lạ thường. Vị thịt thấm từng ngụm. Khi húp một ngụm, cháo tươi ngon đến nỗi chỉ cần nếm thử một miếng là c.ắ.n đứt lưỡi.
Hoắc Vũ liền vùi đầu cháo, hỏi.
- Anh ơi, nấu ăn ngon ?
Hoắc Dữ Sâm cũng đang chậm rãi nhấp một ngụm cháo. Anh đáp.
- Cũng . Trước đây, sống một ở nước ngoài, và vì quen ăn đồ ăn ở đó nên dần học cách tự nấu ăn.
Hoắc Vũ đến mức lông mày nhíu .
- Vậy thì đúng là vận may ẩm thực của em .
Hoắc Dữ Sâm liếc cô, vẻ mặt thâm trầm .
- Không chỉ vận may ẩm thực, mà còn “phúc lộc” nữa.
Hoắc Vũ lập tức hiểu ý . Cô trừng mắt , vùi đầu ăn cháo, khiến Hoắc Dữ Sâm ngặt nghẽo.