Sau khi tan học, Hoắc Vũ và Dư Tâm Tâm cùng  đến quán karaoke Hoàng Cung.
Họ thuê một phòng karaoke riêng, và  đường đến đó, họ tình cờ gặp một nhóm con gái ở hành lang.
Nhóm con gái  cạnh hành lang   là  lạ, mà là bạn cùng lớp của Hoắc Vũ. Họ cũng chính là nhóm con gái   theo  mệnh lệnh của Diệp Nguyệt để cô lập Hoắc Vũ khỏi lớp học.
Họ đang trò chuyện và  đùa, nhưng khi Hoắc Vũ và Du Tâm Tâm  ngang qua, họ lập tức im bặt.
Hai nhóm  lặng lẽ  ngang qua . Cả hai đều  chủ động chào hỏi .
Sau khi Hoắc Vũ bước  phòng karaoke riêng, Dư Tâm Tâm hỏi Hoắc Vũ.
- Sao họ  ở đây?
Hoắc Vũ đương nhiên   câu trả lời cho câu hỏi của cô , nên cô lắc đầu.
Dư Tâm Tâm lẩm bẩm.
- Diệp Nguyệt vẫn  về Trung Quốc, thấy bọn họ tụ tập ở quán karaoke Hoàng Cung,   rôm rả thật kỳ lạ.
Diệp Nguyệt là thủ lĩnh của nhóm nữ sinh   ngang qua. Mấy cô gái đó chỉ là tay sai của Diệp Nguyệt, bởi vì bản  họ   khả năng cô lập Hoắc Vũ. Không  Diệp Nguyệt, mấy cô gái đó chỉ như cát bụi  bãi biển. Họ chỉ  thể trả đũa và tấn công Hoắc Vũ khi  Diệp Nguyệt  . Bất cứ điều gì Diệp Nguyệt bảo họ , họ đều sẽ .
Hoắc Vũ chớp mắt đoán.
- Chắc Diệp Nguyệt  về Trung Quốc .
Dư Tâm Tâm nhún vai .
- Không đời nào! Nghe  hai ngày nữa cô  sẽ về. Thôi kệ họ , cứ vui vẻ .
Hoắc Vũ gật đầu đồng ý.
- A Vũ,  hát  .
- Được. - Hoắc Vũ là một ca sĩ bình thường, nên  khi đồng ý hát , cô tự tin bước về phía màn hình để chọn bài hát.
Bài hát ở thế giới  và bài hát ở thế giới cũ  đôi chút khác biệt, nhưng sự khác biệt  nhỏ. Vì , mặc dù   ca sĩ nào, cô vẫn thuộc lời bài hát. Việc hát chúng   là vấn đề lớn đối với cô.
Hoắc Vũ chọn bài hát “Người Theo Đuổi Ánh Sáng” và bắt đầu hát.
Đoạn nhạc dạo du dương và tao nhã chậm rãi vang lên. Hoắc Vũ  lời bài hát và hé miệng hát theo.
- Nếu em là dải ngân hà xa xôi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-77.html.]
Nơi khiến chúng  rơi lệ vì vinh quang của em
 
Em sẽ là đôi mắt  ngừng dõi theo ánh sáng của 
Mỗi khi cô đơn, em sẽ ngước  bầu trời đầy  vì …
Giọng hát của Hoắc Vũ ngọt ngào và dịu dàng. Dư Tâm Tâm đang chọn bài hát trong khi Hoắc Vũ hát, nhưng  khi  giọng hát tuyệt vời của Hoắc Vũ, cô dừng  và  xuống ghế sofa lắng  cô  hát.
- Nhìn em kìa, nhỏ bé và tầm thường quá
 nhờ   mà em vẫn  thể tiếp tục mơ ước
Có lẽ  sẽ  ở  vì em
 xin hãy cho phép em ở  phía  .
Sau khi bài hát kết thúc, trong phòng KTV riêng chỉ còn  thấy tiếng nhạc kết thúc một lúc. Cả Hoắc Vũ và Dư Tâm Tâm đều im lặng.
Phải mất một lúc Dư Tâm Tâm mới thoát khỏi trạng thái mơ màng và nhận  Hoắc Vũ  hát xong. Cô vội vàng vỗ tay cho Hoắc Vũ.
Hoắc Vũ nhận  Dư Tâm Tâm chỉ vỗ tay hờ hững, nên hỏi với giọng điệu thích thú.
- Tớ hát tệ đến  ?
Dư Tâm Tâm vội vàng lắc đầu.
- Không ! Không  ! A Vũ, giọng hát của   dễ .
Hoắc Vũ chớp chớp mắt,  đùa.
- Vậy   vỗ tay hời hợt thế?
Dư Tâm Tâm thở dài.
- Là do  lời bài hát nên tớ  xúc động thôi.
- Ồ? Tại ? - Hoắc Vũ  tò mò.
Dư Tâm Tâm  thở dài.
- Lời bài hát chỉ khiến tớ thấy buồn quá. Kẻ đuổi theo ánh sáng thì đuổi theo ánh sáng, nhưng  đuổi theo ánh sáng thì  nhỏ bé, tầm thường. Anh  hoặc cô  sẽ mãi mãi ở trong bóng tối của ánh sáng,  bao giờ  ánh sáng chú ý. Dù  , tại   vẫn  đuổi theo một  xa vời như ?