Hoắc Dữ Sâm thường tỏ  như một vị thần vô tư lự, thờ ơ với thế giới xung quanh. Anh luôn điềm tĩnh; chẳng  gì  thể khiến  nổi nóng, và  cũng  từng nổi giận. Suy cho cùng,   sức mạnh nắm giữ tất cả trong tay.  lúc , cơn giận bùng lên trong  như dòng dung nham nóng chảy sắp phun trào từ núi lửa chỉ trong vài giây.
Giọng  sắc như băng, đủ sắc để đ.â.m c.h.ế.t . Anh hỏi.
- Rồi  nữa?
Hoắc Vũ liếc   và trả lời bằng giọng nhẹ nhàng.
- Anh ơi, em lấy cốc nước đập  đầu tên côn đồ đó.
Giữa mi và khóe mắt cô ngấn lệ. Cô  nhiều đến nỗi mắt  sưng. Tuy nhiên, giọng  của cô  phần trẻ con. Cô  như một đứa trẻ cuối cùng    điều gì đó lớn lao.
Trông cô thật đáng yêu, tinh tế và quyến rũ.
Nhìn thấy ánh mắt Hoắc Vũ sáng lên đầy mong đợi, cơn giận trong lòng Hoắc Dữ Sâm cũng dịu  phần nào. Anh nhẹ nhàng khen ngợi cô.
- A Vũ, em   lắm.
Được  khen, Hoắc Vũ vui vẻ cọ má  n.g.ự.c Hoắc Dữ Sâm.
Hoắc Dữ Sâm đương nhiên sẽ điều tra vụ việc với đám côn đồ, nhưng  tiên, ánh mắt  lướt qua và dừng  ở Mạc Trạch,  đang  cách đó  xa. Anh nheo mắt hỏi.
- Sao   ở đây với em gái ?
Mạc Trạch khẽ . Hắn  trả lời câu hỏi của , mà .
- May mà  đến đúng lúc. Nếu , Tiểu A Vũ  giật   kịp phòng  .
Hoắc Vũ   đám côn đồ đột nhiên xuất hiện  cho giật . Khi cô đập cốc nước  đầu một tên côn đồ, m.á.u nóng từ đầu  chảy , b.ắ.n  tay Hoắc Vũ.
Mùi kim loại và m.á.u đỏ tươi  tay khiến Hoắc Vũ hoảng hốt.
Mạc Trạch giúp cô lau vết m.á.u  mu bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-84.html.]
Hoắc Dữ Sâm im lặng vài giây  mới lên tiếng.
- Lần   nợ . Như  là hòa  , nên  sẽ tha thứ cho  chuyện  .
Chỉ  hai  bọn họ mới hiểu "chuyện  " mà họ  nhắc đến là gì.
Sau buổi đấu giá, hai  đàn ông  âm thầm đấu đá lẫn .
Đây là cuộc so tài giữa hai  đàn ông, và nó chỉ kết thúc khi một trong hai  chiến thắng.
Mạc Trạch gần đây  Hoắc Dữ Sâm chèn ép trong giới kinh doanh, nên  lập tức thở phào nhẹ nhõm khi  tin nợ nần giữa hai  sẽ  xóa bỏ.
Hắn gần như sắp  chịu đựng nổi khi Hoắc Dữ Sâm đang kìm hãm sự nghiệp của  trong giới kinh doanh.
Đây đúng là điều  thể tránh khỏi ở hậu duệ xuất chúng nhất nhà họ Hoắc. Mặc dù Mạc Trạch  nghĩ  biện pháp đối phó, nhưng  vẫn đánh giá thấp năng lực của Hoắc Dữ Sâm.
Hoắc Dữ Sâm lạnh lùng liếc  Mạc Trạch. Anh  để ý thấy Mạc Trạch   gọi em gái  là "Tiểu A Vũ".
Điều  khiến   khỏi khó chịu.
Mạc Trạch là một tay chơi, thích đùa giỡn với tình cảm của phụ nữ. Em gái  chỉ là một nữ sinh trung học ngây thơ. Dù thế nào,  cũng sẽ  để Mạc Trạch dính líu đến Hoắc Vũ.
Nghĩ , Hoắc Dữ Sâm khẽ nhếch cằm  với Mạc Trạch.
- Hẹn gặp .
Mạc Trạch nhướn mày,    gặp  Hoắc Dữ Sâm nữa. Hắn hét lớn với Hoắc Vũ.
- Tiểu A Vũ, ...
Tuy nhiên,  khi Mạc Trạch kịp  hết câu, Hoắc Vũ  vẫy tay chào   chút do dự rời  cùng Hoắc Dữ Sâm.
Mạc Trạch  khúc khích  hành động của Hoắc Vũ và lẩm bẩm.
- Đồ con gái vô tình.