Trước đó, Hoắc Vũ thấy  báo   c.h.ế.t ngạt vì say rượu. Cô lo Hoắc Dữ Sâm cũng sẽ gặp chuyện tương tự nên ở  gần chăm sóc. Cô sợ đến mức  dám ngủ say, thỉnh thoảng  kiểm tra Hoắc Dữ Sâm.
Ngay  khi cô chăm sóc Hoắc Dữ Sâm xong, điện thoại  reo lên,   là  lạ.
Hoắc Vũ   đ.á.n.h thức Hoắc Dữ Sâm, vội vàng nhấc máy.
Cô áp điện thoại  tai, khẽ chào  bên .
Hồi lâu , đầu dây bên  chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề.
Không hiểu  Hoắc Vũ đoán  ngay là ai.
Cô mím chặt môi, ngập ngừng hỏi.
- Mạc Trạch?
Một tiếng  khẽ vang lên trong điện thoại.
- Hì hì...
Tiếng   giúp Hoắc Vũ xác định   gọi là ai ngay lập tức. Cô   Mạc Trạch gọi  vì chuyện gì, nên hỏi.
- Có chuyện gì ?
Mạc Trạch nấc lên ở đầu dây bên .
Nghĩ đến việc Mạc Trạch chắc cũng tham gia buổi tụ họp tối nay, Hoắc Vũ hỏi.
- Anh cũng say ?
- Ừm. - Mạc Trạch đáp bằng giọng say xỉn.
Hoắc Vũ     gì với Mạc Trạch. Cô chỉ  cúp máy.
- Nghỉ sớm .
Mạc Trạch  trả lời.
Không còn cách nào khác, Hoắc Vũ đành hỏi .
- Có chuyện gì ?
Lần , Mạc Trạch trả lời cô. Giọng   chút  nhẹ.
- Không  gì,  chỉ   giọng em thôi.
Cô  Mạc Trạch  qua  với  nhiều phụ nữ, nên nghĩ rằng tối nay    ý đồ đen tối nên lạnh lùng .
- Ồ. Được , giờ thì    đấy.
- Ừ.
- Vậy giờ  cúp máy nhé?
- Được.
Hoắc Vũ chần chừ một chút, nhưng Mạc Trạch vẫn  cúp máy. Cô đặt điện thoại xuống và nhấn nút cúp máy.
Tối nay  chuyện gì ? Không chỉ  trai cô say, mà Mạc Trạch cũng say.
Hơn nữa, đến tận phút cuối, Hoắc Vũ vẫn  hiểu ý định của Mạc Trạch trong cuộc gọi. Cô đương nhiên  tin  chỉ   giọng cô. Lời   luôn khiến cô bối rối    thật  .
Vì nghĩ mãi vẫn  hiểu, cô đành bỏ cuộc.
Khoảng năm giờ sáng, mùi rượu   Hoắc Dữ Sâm dần dịu , cuối cùng Hoắc Vũ cũng chìm  giấc ngủ say.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-96.html.]
Đã bảy giờ sáng  mà Hoắc Dữ Sâm vẫn  tỉnh dậy, muộn hơn thường lệ nửa tiếng.
Vì tối qua say rượu nên lúc tỉnh dậy   đau đầu.
  nửa phút ,  bắt đầu nhận   gì đó  .
Không đời nào giường   mềm mại đến thế, cũng   mùi thơm dễ chịu đến thế.
Chiếc chăn thoang thoảng một mùi hương dễ chịu. Nó giống như mùi hương tự nhiên  cơ thể một cô gái.
Khi nhận  điều , tâm trí  ngay lập tức trở nên minh mẫn.
Chuyện hôm qua giờ chỉ còn là một mảng mờ nhạt với , nhưng  mơ hồ nhớ    đợi trợ lý  mới về nhà.
Vậy giờ chuyện gì đang xảy  ?
Anh nhấc chăn  khỏi  và  thẳng dậy. Anh  bối rối khi thấy  vẫn mặc áo sơ mi và quần dài từ tối hôm  mặc dù chúng  lộn xộn.
Tiếng động của Hoắc Dữ Sâm đ.á.n.h thức Hoắc Vũ, cô từ từ ngẩng đầu lên. Cô dụi mắt, thấy Hoắc Dữ Sâm  tỉnh, cô khẽ .
- Anh ơi,  dậy .
Vì Hoắc Vũ  mới tỉnh dậy nên giọng cô trầm hơn một chút,  thật dễ thương và ngây thơ.
Hoắc Dữ Sâm  quanh phòng, và khi  thấy chú heo bông mà  tặng Hoắc Vũ,  mới nhận  đây   phòng , mà là phòng của Hoắc Vũ.
- Sao   ở đây?
Hoắc Vũ mím môi, bĩu môi, vẻ mặt  vui.
- Anh hai, hôm qua  say quá. Lúc đó em đang ngủ, bỗng nhiên cảm thấy giường lún xuống. Em cứ tưởng nhà   trộm đột nhập  gì đó, nhưng  em phát hiện  là . Chắc  uống  nhiều nên mới chạy thẳng  phòng em.
Hoắc Dữ Sâm nhéo nhéo giữa hai lông mày, đầu càng đau hơn.
- Rồi  nữa?
Rồi  nữa?
Hoắc Vũ đến  mặt Hoắc Dữ Sâm, tươi  mời  khen ngợi.
- Hôm qua em chăm sóc  cả đêm, đến tận 5 giờ sáng mới ngủ.
Nói xong câu đó, cô nắm tay , .
- Anh hai, em  chỉ rửa mặt cho  mà còn lau tay cho  nữa!
Còn về phần  vô tình đè cô xuống giường, Hoắc Vũ chắc chắn sẽ   với  điều đó.
Nghe thấy những lời cô , Hoắc Dữ Sâm  bất ngờ. Anh dùng tay còn  xoa thái dương.
- Cảm ơn em vì đêm qua.
Thấy hành động của Hoắc Dữ Sâm, Hoắc Vũ hỏi.
- Anh hai,  đau đầu ?
- Chỉ  đau đầu một chút thôi.
Hoắc Vũ đương nhiên  tin, .
- Em  nấu chút gì đó cho  đỡ say.
Nói xong, cô  xuống cầu thang với đôi dép bông mềm mại.
Khi Hoắc Vũ rời khỏi phòng, Hoắc Dữ Sâm từ từ nhắm mắt .
Lần duy nhất  say xỉn trong đời, chính là lúc  say trong phòng em gái .