Chu Khởi Uẩn ở  ăn tối. Trên bàn ăn, cô Lý cứ gắp thức ăn cho Chu Khởi Uẩn, lời  tràn đầy sự yêu mến dành cho cô .
"Khởi Uẩn , con và Tiểu Hứa đều là những đứa trẻ  mục tiêu lớn,    giúp đỡ lẫn , cùng  thi đỗ  trường đại học  nhé."
"Cháu sẽ  , cảm ơn dì ạ." Chu Khởi Uẩn  dịu dàng, đoan trang, lén  Kỳ Ưng Hứa một cái.
Còn Kỳ Ưng Hứa thì chỉ lặng lẽ ăn cơm, thỉnh thoảng "ừm" một tiếng, coi như đáp .
 cắm đầu  bát cơm, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của , nhưng vẫn cảm thấy  một ánh mắt như  như  rơi   .
 lén ngẩng đầu lên,  đúng lúc bắt gặp ánh mắt Kỳ Ưng Hứa  sang.
Anh  nhanh chóng dời , mặt  biểu cảm gắp một đũa rau xanh, chính xác ném  bát .
"Ăn nhiều rau ." Anh  dùng giọng  lệnh .
Cuộc đối thoại của cô Lý và Chu Khởi Uẩn khựng , cả hai đều  về phía chúng .
 lập tức trở thành tâm điểm của cả bàn ăn, ngượng đến mức  chui xuống gầm bàn.
"Ồ... ồ."  vội vàng nhét rau xanh  miệng, nhai nhóp nhép như một con thỏ.
Cô Lý  xòa chữa cháy: "Con bé , kén ăn lắm,  để Ưng Hứa quản nó mới ."
Nụ   mặt Chu Khởi Uẩn  chút gượng gạo, cô  cúi đầu uống một ngụm canh,   gì thêm.
Bữa cơm đó,  ăn mà nhạt nhẽo như nhai sáp.
Sau bữa tối, Chu Khởi Uẩn  ở  lâu, Kỳ Ưng Hứa tiễn cô   cửa.  giành rửa bát đĩa, trốn  bếp.
Đợi  rửa bát xong  ngoài, trong phòng khách chỉ còn  một  Kỳ Ưng Hứa.
Anh    sofa, tay cầm điện thoại,   đang xem gì, khẽ nhíu mày.
"Cái đó...  về phòng đây."  nhỏ giọng .
"Khoan ." Anh  gọi  .
 dừng bước, lòng  chút thấp thỏm.
Anh  đặt điện thoại xuống,  dậy, từng bước  về phía . Bóng dáng cao lớn  ánh đèn đổ một cái bóng dài, bao trùm   lấy .
"Dư Giao Giao." Anh     mặt , từ   xuống: "Cậu   cảm thấy   thích cô  hơn ?"
  ngờ    hỏi thẳng thừng như , nhất thời nghẹn lời.
"...  ..."
"Nói dối." Anh  vạch trần diễn xuất tệ hại của : "Trên mặt  chỉ thiếu mỗi chữ '  vui' thôi đấy."
Mặt   bắt đầu nóng bừng, ngoảnh đầu ,    .
"Mẹ  thích ai,  quan trọng." Anh  đột nhiên .
 ngây ,  đầu   .
"Quan trọng là." Anh    mắt , từng chữ từng chữ, rõ ràng vô cùng: "Thành tích của ."
"Bài tập  giao   xong ?"
 đột ngột ngẩng đầu trừng mắt   .
Kỳ Ưng Hứa hiếm khi  mặt  xuất hiện biểu cảm thú vị.
Không hiểu ,  cảnh đó khiến mặt  nóng bừng.
Mùa hè nóng bức, kỳ thi Đại học Quốc gia đến như  hẹn.
Suốt một năm nay, Kỳ Ưng Hứa  giúp  ôn  tất cả các môn còn yếu.
Kỳ thi  chính là để kiểm tra thành quả của "huấn luyện ma quỷ" mà Kỳ Ưng Hứa dành cho .
Khi thi vật lý,   trong phòng thi,  những dạng đề quen thuộc, trong đầu vô thức hiện lên cảnh Kỳ Ưng Hứa giảng bài cho .
"Kiến thức  chắc chắn sẽ thi, nhớ kỹ nhé."
"Dạng bẫy , sai một  là đủ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trang-cua-toi-dong-y-roi/chuong-7.html.]
...
Giọng   dường như vẫn văng vẳng bên tai, rõ ràng, chắc chắn, mang theo sức mạnh khiến   yên lòng.
 hít một  thật sâu, nắm chặt bút, bắt đầu  bài.
Lần ,   còn luống cuống như  nữa,  tay bình tĩnh hơn  nhiều.
Thi xong môn cuối cùng,  bước  khỏi phòng thi, cảm thấy   kiệt sức.
Kỳ Ưng Hứa   gốc cây ngô đồng  tòa nhà giảng đường đợi , dáng  cao ráo, thẳng tắp như một bức tranh.
Thấy ,    về phía .
"Thi thế nào ?"
"Chắc... cũng  á."   dám  chắc quá.
Anh  "ừm" một tiếng,  nhét một củ khoai lang nướng còn ấm  tay .
"Phần thưởng cho ."
 ôm củ khoai lang nướng nóng hổi cắn một miếng, ôi... ngọt quá.
Chúng  sóng vai   đường về nhà, ánh hoàng hôn kéo dài bóng của chúng .
"Kỳ Ưng Hứa."  đột nhiên mở lời: "Cảm ơn ."
"Cảm ơn  chuyện gì?"
"Cảm ơn ...   bỏ rơi ."
Nếu    ,  lẽ   thật sự tự buông thả bản  .
Anh  dừng bước, nghiêng đầu  .
" chỉ     thất vọng thôi." Anh  vẫn  với giọng điệu đó, nhưng ánh mắt  dịu dàng hơn  nhiều.
 mỉm ,   gì nữa.
 ,  chỉ  .
Gần đến nhà, điện thoại  đột nhiên đổ chuông. Là một  lạ.
 do dự một chút,  vẫn  máy.
Đầu dây bên , truyền đến giọng  thô ráp của một  đàn ông: "Có  Dư Giao Giao ?"
" là, xin hỏi  là?"
" là bạn của bố cô." Giọng  đàn ông mang theo vài phần gấp gáp: "Bố cô ở trong đó xảy  chuyện !"
Đầu óc  "ong" một tiếng, trống rỗng.
"Xảy... xảy  chuyện gì ?" Giọng  run lên.
"Bị   đánh, giờ đang cấp cứu ở bệnh viện! Cô mau mang mười vạn tệ đến đây, nếu ..."
"Tách" một tiếng, điện thoại của   Kỳ Ưng Hứa giật lấy, trực tiếp cúp máy.
"Là kẻ lừa đảo." Anh  bình tĩnh .
" lỡ là thật thì ..."  hoảng loạn mất hồn mất vía, nước mắt chực trào trong hốc mắt.
"Hôm nay       tiết." Kỳ Ưng Hứa nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của , lòng bàn tay   khô ráo mà ấm áp, truyền cho  sức mạnh vô bờ: " sẽ bảo   xác minh ngay. Cậu đừng sợ."
Anh  lấy điện thoại , nhanh chóng gọi cho cô Lý, ba câu hai lời   rõ sự việc.
Cúp máy xong,    , ánh mắt kiên định.
"Tin  ,   ."
   , trong khoảnh khắc đó,  sự hoảng loạn và sợ hãi trong lòng  đều  sự bình tĩnh của   xoa dịu.
 gật đầu, nắm chặt  tay  .