Trong màn đêm tối lạnh , những  đàn ông  bụng  xuống  nước. Bọn họ bắt đầu lặn sâu và  khắp nơi để tìm. Chốc lát, cũng   thấy  nổi  mặt nước ở gần đó  xa. Ngay lập tức họ tiến đến, ôm chầm lấy   kéo   trong bờ...
 
Lúc , khi đưa   trong bờ,  của     nhiều. Trong khi đó, những  đàn ông  lo lắng sơ cứu cho , để chờ xe cấp cứu đến chở   bệnh viện...
 
Sau một lát, xe cấp cứu cũng  đến. Giờ đây   đưa  bệnh viện.   trong đó  tầm 3 tiếng, cuối cùng cũng  tỉnh . Bác sĩ lúc  bước  thông báo cho  :
 
“Này, con của chị  tỉnh  , chị  thể  thăm.”
 
Mẹ  vội :
 
“Cảm ơn bác sĩ  nhiều vì  cứu con của !”
 
“À,   gì, đó là nhiệm vụ của  mà!”
 
Thế là khi  bên trong, bà ôm chầm lấy ,  đó lên tiếng :
 
“Này, tại  con  nghĩ đến những điều dại dột như ? Lỡ như  mất con thật thì ? Con   , những lời đó cũng chỉ là tức giận nhất thời của  thôi, chứ thật     ác ý gì hết. Mẹ cũng   con c.h.ế.t ...”
 
 òa , ôm chầm lấy   mà bảo:
 
“Mẹ, con xin    nhiều, bởi vì  khiến  lo lắng như thế. Con đúng thật là bồng bột khi nghĩ đến chuyện . Hơn hết, lúc đó con  tuyệt vọng, thậm chí lý trí  còn suy nghĩ  chuyện gì khác, mà chỉ   giải thoát bởi cái c.h.ế.t khi quá đau lòng...”
 
Mẹ   , ôm chặt lấy   :
 
“Con , dù gì  chuyện cũng  qua . Con hãy cố gắng quên nó  ha. Và  sẽ  bỏ đứa cháu  . Mẹ nhất định sẽ nuôi nó ăn học đàng hoàng. Cho dù nó   cha thì cũng  , chỉ cần con sống  cùng với con của  là !”
 
  trong vòng tay ấm áp của , mà bảo:
 
“Mẹ, con cảm ơn   nhiều vì  thông cảm cho con. Con cũng  còn yêu   nữa, khi  nhận  bộ mặt thật của  như thế nào. Chính  là   khiến con   bộ mặt thật của . Nếu  thì con cũng chẳng   sẽ khổ như thế nào nữa. Người đáng trách   , mà chính là con!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trang-khong-hieu-long-toi/chuong-3-nhan-ra.html.]
 
Thế là hai  con chúng  ôm  mà , khi nhận  cả hai đều  sai lầm. Lúc ,   lên tiếng:
 
Tài
“Thôi, bây giờ con hãy  đây nghỉ ngơi . Mẹ sẽ  mua gì đó cho con ăn!”
 
Lúc     ngoài bệnh viện thì  thấy y tá đưa  một băng chuyền. Trên băng chuyền đó  ai khác mà chính là  yêu của ...
 
Thế là  khi mua cháo xong,   trở ,  đút cháo cho  ăn  kể rằng bà  thấy   chết,  đồn là bởi vì đột quỵ.
 
Nghĩ đến đây,  liền bật , khi cuối cùng    trả giá cho những sai lầm của . Như câu  cái thiện luôn chiến thắng cái ác, và những  tạo  sai lầm đều  trả giá cho chính những sai lầm đó. Hơn hết,   ngờ quả báo bỏ vợ bỏ con của    đến nhanh như ...
 
Giờ đây, thấy   trong sự hạnh phúc, khi kẻ  gây  tội ác với    trả giá,  của  lên tiếng :
 
“Này, con yêu của  , bây giờ cuộc sống của con sẽ  hơn. Sẽ   chuyện gì xảy  với con nữa. Hơn hết, con  sống thật   ? Vì cuộc đời của con còn dài lắm...”
 
 cũng đồng ý theo yêu cầu của , vì bây giờ kẻ  khiến  tổn thương cũng  chết.    một cuộc sống bình thường . Vậy tại    nghĩ đến những chuyện , khi tự sát một  nữa chứ?
 
Thế là  bắt đầu ăn cháo do   đút, trong sự hạnh phúc của bản . Sau khi đút xong,    đó canh  ngủ...
 
Và , thời gian cũng bắt đầu trôi qua. Mọi thứ vẫn luôn  với .   bắt đầu  kiếm việc  và  tiền lương để nuôi  và con của . Cho dù  là một   đơn    chồng thì  chứ?
 
Nó cũng chẳng  khó gì  . Hơn hết, mặc kệ cho  đời chê  thế nào,  cũng chỉ coi như gió thổi qua tai,  chỉ là mấy con ch.ó đang sủa mà cũng chẳng bận tâm. Bởi   chắc chắn họ chỉ  mỉa mai, để dìm  xuống đáy xã hội mà thôi...
 
Và qua câu chuyện mà  kể,   mang  cho các bạn một bài học rằng, trong cuộc sống,   lúc nào  thứ cũng sẽ   giống như  nghĩ. Đừng bao giờ tin tưởng quá một , thậm chí trao cái thứ quý giá nhất của ,  lòng tin của  cho họ quá mức...
 
Bởi chúng  vẫn    con  thật của họ. Nếu như  trao tất cả, thì coi như họ sẽ nhận hết. Khi mà chúng   còn gì để trao nữa, lúc đó chắc chắn họ sẽ phản bội chúng  mà thôi.
 
Vậy nên, trong bất kỳ mối quan hệ nào, chúng  bắt buộc  giữ một  cách riêng, thậm chí một nơi để chúng   sự bình yên  trở về. Chứ   đánh mất tất cả như , để  dẫn đến con đường của cái chết.  cũng may là    đến cứu  kịp lúc.
 
Còn các bạn thì ? Liệu các bạn sẽ   đến cứu kịp lúc giống như ? Và may mắn thoát khỏi lưỡi hái của tử thần ? Vậy nên đừng dại dột mà   con đường của  nhé...