Bá Chủ Là Tôi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-11-01 11:04:51
Lượt xem: 67
Chóp mũi nồng nặc mùi thuốc sát trùng gay gắt, đầu óc cũng đau nhức âm ỉ. Hàng mi của Kim Mê động đậy vài , đó miễn cưỡng mở mắt .
Ánh sáng màu trắng đỉnh đầu chói mắt. Khi tầm của trở nên rõ ràng, cô thấy túi truyền nước biển đang treo bên cạnh .
Kim Mê nhớ là khi bản mất ý thức, một đàn ông xa lạ đột nhập nhà cô... Vậy nơi là bệnh viện ? Cô cứu hả?
“Tỉnh ?”
Trong phòng vang lên một giọng nam trẻ tuổi trầm thấp quyến rũ. Kim Mê khẽ đầu , trông thấy rõ ràng dáng vẻ của đàn ông đó.
Cô tự thừa nhận rằng từng thấy vô trai nhưng đàn ông vẫn tuấn tú đến mức khiến sáng mắt. Vẻ sắc sảo như mũi đao cùng với khí chất toát chứa đầy tính xâm lược.
Vừa là khó đối phó.
Kim Mê suy nghĩ một lúc bằng đầu óc còn minh mẫn cho lắm của , đó xác nhận rằng bản hề quen trai : “Anh là ai thế?”
Ánh mắt vẫn luôn vô cảm của đàn ông bỗng nhiên đổi. cũng gì cả, chỉ nhấn chuông gọi ở đầu giường thôi.
Chẳng mấy chốc, các bác sĩ và điều dưỡng lao phòng bệnh VIP rộng rãi . Sau khi kiểm tra tình trạng của Kim Mê xong xuôi, cuối cùng bác sĩ đầu cũng thở phào nhẹ nhõm: “Anh Tạ, cô Mạnh còn gì đáng ngại nữa. nhất thì cô nên ở bệnh viện để theo dõi vài ngày .”
Đôi lông mày mảnh dài của Kim Mê nhíu . Cô vị bác sĩ lên tiếng với vẻ khó hiểu: “Cô Mạnh là ai?”
Rốt cuộc thì Tạ Trì – vẫn luôn im lặng - cũng thốt lên: “Hình như đầu óc của cô vấn đề.”
Bác sĩ: “…”
Cô Mạnh đưa bệnh viện khi uống thuốc quá liều, phương pháp cấp cứu của bọn họ cũng chủ yếu là rửa ruột cho cô thôi mà, chắc là... Sẽ ảnh hưởng đến đầu óc nhỉ?
“Có lẽ là do cô Mạnh mới tỉnh nên vẫn tỉnh táo cho lắm.”
“ cảm thấy các mới tỉnh táo đấy.” Mặc dù tay chân của Kim Mê chút sức lực nào cả nhưng cô vẫn cố gắng dậy khỏi giường: “Có các nhận nhầm bệnh nhân ? tên Kim Mê chứ là cô Mạnh nào đó .”
…
Phòng bệnh rơi sự im lặng đến mức quỷ dị. Tạ Trì đang ở bên cạnh bèn về phía cô bằng ánh mắt khó hiểu và ngờ vực.
Ước chừng một thời gian dài như một thế kỷ trôi qua, cuối cùng bác sĩ mới miễn cưỡng mở lời: “Chắc là cô đang về nữ minh tinh nổi tiếng qua đời hai mươi năm , đúng nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-1.html.]
“...” Lần tới lượt Kim Mê lặng thinh. Lại thêm một thời gian dài như một thế kỷ trôi qua, Kim Mê mới kiên quyết hỏi: “Bác sĩ, là ông hãy tự kiểm tra chính ? Dù thì chẳng gấp lắm .”
Bác sĩ: “…”
Bây giờ ông tin lời của Tạ . Hình như đầu óc của cô Mạnh thực sự vấn đề.
“Chúng sẽ lập tức sắp xếp một cuộc kiểm tra diện cho cô Mạnh.” Bác sĩ tức thì dặn dò khác bố trí kiểm tra nhưng Kim Mê thấy khuôn mặt của chính màn hình TV tinh thể lỏng ở phía đối diện .
Khuôn mặt đó trẻ trung xinh , cũng vài phần giống Kim Mê nhưng cô.
Kim Mê ngây giường, đáy lòng cảm thấy ớn lạnh.
Lúc cô mới nhận nhiều đồ đạc trong căn phòng giống với thời đại của cô cho lắm.
“… Hiện giờ là năm nào thế?” Cô siết chặt chiếc chăn bông bên cạnh , sắc mặt tái nhợt hơn vài phần so với lúc mới tỉnh dậy.
Bác sĩ phối hợp bằng cách cho cô năm.
Không hơn cũng chẳng kém, vặn là hai mươi năm .
Kim Mê siết c.h.ặ.t t.a.y hơn, thậm chí cô còn toát một lớp mồ hôi lạnh.
Chắc chắn là cô vẫn còn đang mơ.
Sau khi nghĩ ngợi thông suốt, Kim Mê xuống một nữa, đắp chăn nhắm mắt với dáng vẻ điềm tĩnh.
Bác sĩ: “…”
Cần kiểm tra khẩn cấp!
Sau khi đẩy để thực hiện hàng loạt kiểm tra, Kim Mê cũng tỉnh táo . Mọi thứ ở đây quen thuộc lạ lẫm, thể nền khoa học và công nghệ những bước phát triển vượt bậc trong hai mươi năm qua.
... Nhìn mà xem, cô thể chấp nhận rằng đây là hai mươi năm !
Sau khi đẩy về phòng bệnh, Kim Mê tiếp tục dựa đầu giường với vẻ bình tĩnh, trông cô cứ như thể một vị cao tăng đắc đạo nào đó.
Bác sĩ đang giải thích tình trạng của Kim Mê với Tạ Trì ở hành lang. Ngoại trừ việc cơ thể vẫn còn yếu ớt thì hạng mục kiểm tra của cô đều bình thường, đặc biệt là phần não bộ, bọn họ phát hiện bất kỳ biến đổi bệnh lý nào cả.