Tạ Trì đầu cô, trả lời vấn đề của cô mà hỏi : “Buổi tối cô ăn gì ?”
Kim Mê xuống ghế, nhướng mày: “Ồ, ăn nhiều lắm, chắc .”
Tạ Trì: "..."
Anh nhẹ nhàng mím mím môi, tựa như hiểu: "Không diễn viên nữ các cô đều ăn uống điều độ ? Bây giờ cô vẫn đang phim đúng ? Ăn nhiều như sợ tăng cân ?"
“Không sợ.” Bộ dạng đắc ý của Kim Mê gợi đòn: “ phát hiện thể chất của dễ tăng cân, hơn nữa buổi tối còn tập thể dục mà.”
"..." Tạ Trì đầu , mắt thấy lòng phiền.
Kim Mê cảm thấy dáng vẻ của thú vị hơn nhiều so với vẻ ngoài lạnh lùng thường ngày , cô nhịn bật : “Nếu ăn nhiều như thì chỉ cần dưỡng thương cho , sớm khỏe là .”
“ vốn gì nghiêm trọng cả, là do quá lên thôi.”
"... Anh trúng đạn mà còn nghiêm trọng? Anh thực sự mạo hiểm mạng sống của ?"
Tạ Trì nghiêng đầu như điều gì đó từ mặt cô: “Đây là chuyện ngoài ý thôi, là cô ai gì đó ?”
Kim Mê vốn khuyên đừng nên điều tra chuyện của cô nữa nhưng thấy sắc mặt lắm, cô bèn từ bỏ ý định: “Để ngày mai , hôm nay nghỉ ngơi .”
"... nghỉ ngơi cả ngày ." Vẻ mặt Tạ Trì bất đắc dĩ, thậm chí Kim Mê còn thể chút ý oán trách và nũng trong giọng của .
"Vậy cũng còn cách nào, bây giờ cơ thể cần nghỉ ngơi nhiều hơn." Kim Mê chợt nhớ đến bé mà cô gặp du thuyền, vẻ ngoài khi trưởng thành của bé thực sự trùng khớp với Tạ Trì của hiện tại.
Tạ Trì thấy cô đột nhiên chằm chằm , ánh mắt chất chứa một loại cảm xúc thể giải thích , vô thức lui : “Cô như gì?”
Lúc Kim Mê sờ lên cơ bụng của để ấn tượng sâu sắc trong lòng , khó trách lúc cảnh giác quá mức.
Kim Mê nhếch miệng, chút khinh thường : " thể gì hả? Cho dù gì thì cũng ."
Tạ Trì: "..."
"Khụ khụ…" Bởi vì cửa phòng đóng, quản gia ở cửa cố ý ho hai tiếng nhắc nhở bên trong: "Cô Mạnh, tối nay sắp xếp cho cô căn phòng ạ?"
Kim Mê bình tĩnh đầu , cô mà chút hổ nào: “Ồ, tối nay ngủ ở đây, thích ngủ chung với .”
Quản gia: "..."
Mối quan hệ giữa Tạ Trì và cô Mạnh thật đúng là đang tiến triển cực nhanh.
Ông tại chỗ Tạ Trì giường, thấy phản đối gì, bèn gật đầu : "Được, chúng giúp mợ chủ dọn đồ qua đây. ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-136.html.]
" gì cơ?" Kim Mê tò mò ông .
Quản gia đưa tay lên che miệng, ho khan một tiếng: " cơ thể của chủ còn đang trong thời gian dưỡng bệnh, thể vận động mạnh."
Kim Mê: "..."
Cô nhếch môi, mỉm với quản gia: “Ông yên tâm , chủ Tạ Trì thích ngủ bình thường hơn.”
Quản gia sửng sốt một chút về phía Tạ Trì, trong mắt ông rõ ràng gì đó khác lạ.
Tạ Trì: "..."
Quản gia cung kính cúi chào hai rời , Kim Mê để gối của Tạ Trì sang một bên, chừa vị trí cho ngủ. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tuy chiếc giường cũng đủ cho hai nhưng lớn bằng chiếc giường đặt theo yêu cầu của Tạ Trì, nghĩ tới đây, Kim Mê nhớ đến chiếc giường lớn mới trong phòng : “Số tiền cho để giường rốt cuộc là vô ích, giường còn giao tới đoàn phim, lúc trở về lên ngủ một .”
Tạ Trì thấy cô vẻ tiếc nuối bèn : "Nếu cô ngủ giường đó thì thể bảo mang đến cho cô lắp một nữa."
“… Không cần .”
Trong lúc hai đang chuyện, giúp việc đưa quần áo và đồ vệ sinh cá nhân của Kim Mê tới, theo cùng cô còn bà nội.
Vừa khi quản gia tới đây, Kim Mê rõ ràng cảm thấy hề vấn đề gì, bây giờ đổi thành bà nội Tạ Trì, cô đột nhiên cảm thấy mất tự nhiên: "Bà nội, bà tìm chúng cháu việc gì ạ?"
Bà cụ mỉm bọn họ: "Không gì, bà chỉ tối nay Xán Nhiên ngủ ở đây nên mới tới xem thử thôi."
"..." Kim Mê ha ha, vén tóc qua bên tai như để giảm bớt sự hổ: "Nếu bà nội thấy tiện thì cháu sẽ ngủ ở căn phòng ạ."
"Không gì tiện cả, ở đây cùng Tiểu Trì, bà sẽ yên tâm hơn." Nụ mặt bà nội càng thêm ý vị sâu xa: " mà Tiểu Trì vẫn đang thương, cháu chú ý nhé."
"Vâng ạ ạ, tư thế ngủ của cháu ngoan lắm ạ!"
Tạ Trì xong bèn ngẩng đầu cô một cái, cô ngủ ngoan chỗ nào? Rõ ràng nhiều cô ngủ lăn lên mà.
cũng vạch trần cô mặt bà nội, bà dặn dò thêm vài câu rời khỏi phòng, còn quên giúp hai họ đóng cửa .
"Khụ, tắm đây." Kim Mê cầm lấy đồ bà nội đưa tới nhanh chóng bước phòng tắm.
Rõ ràng đây là đầu tiên hai ngủ chung giường, nhưng khi Tạ Trì thấy tiếng nước từ phòng tắm truyền , trái tim đập rộn lên.
Anh vô thức đặt tay lên trái tim , cảm nhận nhịp đập nhanh hơn rõ ràng lòng bàn tay.
Tuy rằng thừa nhận nhưng sự đổi là bởi vì Mạnh Xán Nhiên.
Giống như khi viên đạn găm cơ thể , cuối cùng nghĩ tới khi bất tỉnh dĩ nhiên cũng là cô.