Đương nhiên Tiểu Châu sẽ thấy vui vẻ vì điều .
Kim Mê cầm lấy đồ của , đang chuẩn rời phim trường thì nhận tin nhắn mà Tạ Sơ Thời gửi đến cho cô.
Lần hai bọn họ nhắn tin cho , Tạ Sơ Thời vì chuyện của Ngô Thanh Thanh mà bóc phốt Tạ Trì với cô. Cách xa lâu như , cháu trai bỗng nhiên gửi tin nhắn cho cô, chỉ để cho cô đầu cô đang mọc cặp sừng dài mấy mét.
Kim Mê: “...”
“Bây giờ cô còn đang ở trong phòng của chú út em đây, mặc dù hai bọn họ là đang bàn chuyện công việc nhưng cửa phòng đóng, ai mà bọn họ gì ở bên trong chứ?”
Tạ Sơ Thời cực lực châm ngòi quan hệ giữa chú út với thím út của : “Nghe mấy hôm chị cãi với chú út của em ? Chuyện còn cho khác đục nước béo cò mà nhân cơ hội nhảy !”
“...” Rõ ràng là Kim Mê nhớ Tạ Sơ Thời cũng nổi tiếng, mà nổi tiếng thì đương nhiên bận rộn, tại từ sáng đến tối nhàn rỗi như thế ? Chắc là Hồng Như vẫn sắp xếp nhiều công việc cho Tạ Sơ Thời đây mà: “Hôm nay cũng thăm Tạ Trì ?”
Tạ Sơ Thời trả lời tin nhắn của cô: “ thế, ngờ em đúng lúc gặp Tô Mộng Phàm cũng đang ở đây, đến bây giờ em còn gặp chú út của em !”
Kim Mê cũng chút ấn tượng với Tô Mộng Phàm mà Tạ Sơ Thời nhắc đến.
Lúc ở Thiên Hạ Cư, ăn cơm với Tạ Trì chính là cô Tô nhỉ? Khi đó Kim Mê còn hiểu lầm Tô Mộng Phàm chính là tình trong mộng của Tạ Trì.
“Nói chừng đang thật sự bàn chuyện công việc thì , trẻ nhỏ như thì đừng ngóng linh tinh.” Kim Mê soạn xong tin nhắn thì lên xe của tài xế Lý.
Tin nhắn của Tạ Sơ Thời nhanh đến: “Tùy chị thôi, dù mọc sừng đầu cũng là em.”
Kim Mê: “...”
Cô trả lời Tạ Sơ Thời nữa, trực tiếp khóa điện thoại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-142.html.]
Tạ Sơ Thời dễ dàng gì mới về nhà cũ nên buổi tối chắc chắn ở ăn cơm. Tạ Sơ Thời sô pha, chơi game chờ ăn cơm, thấy tiếng bên ngoài một chiếc xe tới đây.
Tạ Sơ Thời theo bản năng ngó đầu thì thấy thím út của từ xe bước xuống.
Tinh thần của Tạ Sơ Thời lập tức nhạy bén, ha, ngoài mặt thì giả bộ thèm để ý, bây giờ còn thành thật qua đây ? Tốt quá , tối nay hóng hớt chuyện nữa .
Trần Giác từ tầng xuống, gặp Kim Mê đang nhà, sửng sốt một chút, lên phía hỏi: “Cô Mạnh, tự nhiên cô đến đây?”
Kim Mê còn kịp trả lời thì Tạ Sơ Thời chờ mà mở miệng: “Đương nhiên là đến đây bắt gian với đánh ghen ! Chú út của ở trong phòng với Tô Mộng Phàm cả một buổi chiều đó!”
Trần Giác: “…”
Cậu Tạ thật đúng là sợ thiên hạ loạn mà!
“Cô Mạnh, cô đừng Tạ Sơ Thời bậy, cô Tô đang báo cáo công việc cho sếp thôi.” Trần Giác sợ hiểu lầm của hai còn giải quyết rõ ràng thì thêm một chuyện nữa, vội vàng giải thích với Kim Mê: “Hơn nữa gì chuyện cả một buổi chiều chứ? Rõ ràng cô mới trong phòng một lúc thôi mà!”
“Anh là trợ lý của chú út, đương nhiên sẽ giúp chú ! Thím út của thông minh như , sẽ các lừa gạt thế !”
Tạ Sơ Thời còn đang cố gắng hết sức để quạt gió thêm củi đám cháy, Kim Mê thấu tính toán trong lòng nhưng cô cũng hùa theo Tạ Sơ Thời náo loạn: “Hôm nay đến để bắt gian đánh ghen gì cả, mà là bà nội gọi đến đây ăn cơm tối.”
Tạ Sơ Thời cam lòng : “Tới cũng tới , tiện tay bắt gian luôn chị!”
Trần Giác: “…”
Tới thì cũng tới còn thể dùng như đúng !
“Bắt gian cái gì cơ?” Giọng của Tạ Trì bỗng nhiên truyền xuống từ tầng, Kim Mê ngẩng đầu lên, cô thấy Tạ Trì mặc đồ ở nhà ở lan can, sắc mặt so với đó cũng lên ít.
Tạ Sơ Thời thấy Tạ Trì thì lập tức kinh sợ, nếu để chú út đang ở chỗ châm ngòi quan hệ vợ chồng của hai bọn họ thì Tạ Sơ Thời Tạ Trì sẽ dùng đến biện pháp nào để giải quyết : “Chú út, chú nhầm , chúng cháu đang thảo luận tối nay ăn cái gì mà!”