Bá Chủ Là Tôi - Chương 152

Cập nhật lúc: 2024-12-06 16:31:19
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Mê khỏi sững sờ, dáng vẻ ngập ngừng lúc lời của dì Chu, chỉ sợ trong lòng bà ít nhiều cũng suy đoán về đứa trẻ , cô về phía đứa trẻ đang chiếc ghế sô pha, càng càng cảm thấy thằng bé và Tạ Trì chút quan hệ.

 

… Con nó, lẽ đây chính là con riêng của Tạ Trì ?

 

Anh thật sự một đứa con riêng lớn như ư?!

 

Cô còn kịp nghĩ cách nào để đối mặt với đứa con riêng từ trời rớt xuống thì xe của Tạ Trì cũng từ bên ngoài chạy về.

 

Kim Mê vẫn còn đó, cùng với đứa trẻ sô pha mắt to mắt nhỏ , Tạ Trì bước phòng khách, thấy hình ảnh thì khỏi ngơ ngác.

 

Bầu khí trong phòng khách chút kỳ lạ, Tạ Trì nhíu mày, về phía Kim Mê đang bên cạnh: “Cô đưa đứa trẻ từ về thế?”

 

“…” Từ đến nay Kim Mê từng thấy ai việc ác còn tố cáo khác như : “Hả, đây chẳng là đứa con riêng của ? Sao còn hỏi gì?”

 

Tạ Trì nhíu mày, giống như hiểu lời cô : “Con riêng của ? Từ lúc nào con riêng thế?”

 

“Cái thì hỏi chính bản đấy.”

 

Trong lúc hai bọn họ còn đang tranh cãi, rốt cuộc bạn nhỏ sô pha cũng lên tiếng chuyện bằng giọng trẻ con: “Hai là ba của con ?”

 

Kim Mê: “…”

 

Tạ Trì: “…”

 

Đầu óc Kim Mê nhanh chóng xoay chuyển, nếu đứa trẻ là con riêng của Tạ Trì thì xét về mặt tình cảm, việc thằng bé ba của là ai cũng thể tha thứ, nhưng ngay cả của mà thằng bé cũng cơ chứ?

 

Rốt cuộc thì đây là con nhà ai !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-152.html.]

“Báo cảnh sát .” Tạ Trì lấy điện thoại , chuẩn gọi 110.

 

Giống như tính thời gian, đúng lúc điện thoại của bà nội Tạ Trì gọi đến.

 

Bàn tay của Tạ Trì đang đặt màn hình dừng một chút, ấn nhận điện thoại: “Bà nội.”

 

“Ừ, Tiểu Trì, đứa trẻ đến chỗ cháu ?”

 

“…” Tạ Trì đứa trẻ đang ngoan ngoãn sô pha, hỏi bà nội: “Có là một chừng năm tuổi bà?”

 

đúng, cháu thấy thằng bé ?” Giọng của bà cụ truyền từ loa thoại sang, Tạ Trì ấn loa ngoài, giống như chứng minh với ai đó rằng đứa trẻ là con riêng của : “Đây là con của một bạn của bà, giúp bà chăm sóc cho thằng bé mấy ngày nhé. Cứ nghĩ đến việc thằng bé sẽ ở cùng với một bà cụ như bà ở núi thì hẳn sẽ cảm thấy nhàm chán bao, nên bà quyết định gửi thằng bé đến chỗ của cháu. Cháu và Xán Nhiên đều là trẻ tuổi, hơn nữa trong nhà còn một con chó, thằng bé chắc chắn sẽ thích.”

 

Bà cụ xong, Tạ Trì còn cố tình ngước mắt lên Kim Mê, đó mới tắt loa ngoài, cầm điện thoại sang một bên: “Chỉ là hình như thằng bé cũng ba của là ai, còn gọi chúng cháu là ba .”

 

Bà cụ thì thở dài: “Thằng bé cũng là một đứa trẻ đáng thương, ba thằng bé đều ly hôn từ khi sinh thằng bé, hai đó ai nuôi thằng bé, cho nên thằng bé vẫn luôn ở cùng với ông bà ngoại. Cặp ba đúng là vô trách nhiệm, đứa trẻ lớn như nhưng cũng một về thăm thằng bé, tựa như từng sinh .”

 

Tạ Trì thì khỏi nhíu mày: “Nếu thì tại lúc còn sinh đứa trẻ ?” 

 

“Lúc hai họ đều còn trẻ tuổi, chuẩn sẵn sàng để ba thì thai, trong lúc mang thai thì chúng liên tục cãi , lúc ly hôn thì cái thai trong bụng lớn.” Quả thật việc bà cụ gửi đứa trẻ đến chỗ của Tạ Trì và Kim Mê là cũng chút tâm tư, nhưng những lời cũng do bà bịa đặt. Trước đây, khi bà việc , bà mắng hai vô cùng thê thảm: “Sau cháu và Xán Nhiên thể như , khi sinh con thì trách nhiệm với đứa con của .”

 

Tạ Trì: “…”

 

Ngay cả các giai đoạn khi sinh con mà hai bọn họ còn thực hiện nữa là.

 

“Đứa trẻ còn nào khác ạ? Tại họ đưa thằng bé đến chỗ của bà?”

 

“Mọi đều đang bận, chăm sóc, hơn nữa chẳng một bà cụ như bà cũng đang rảnh rỗi việc gì ?”

 

“…” Anh chợt nhận , bà nhiều như nhưng thật tất cả đều là lấy cớ, đứa nhỏ là do bà nội cố ý đưa đến đây.

Loading...