Bá Chủ Là Tôi - Chương 171

Cập nhật lúc: 2024-12-10 12:44:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì ngày mai lịch trình việc nên Kim Mê cố tình đặt sẵn chuông đồng hồ báo thức.

 

Thời gian báo thức sớm hơn giờ cô thường dậy để chạy bộ buổi sáng, thế nhưng lẽ do đặt chuông quá sớm nên nó thể đánh thức cô tỉnh.

 

Tuy nhiên, tiếng chuông đồng hồ khiến Tạ Trì bên cạnh cô tỉnh ngủ.

 

Anh mở to hai mắt, im lặng về cái điện thoại di động vẫn kiên trì ngừng phát nhạc chuông, dậy và cầm lấy nó, dí sát lỗ tai Kim Mê.

 

Kim Mê lập tức giật tỉnh dậy.

 

"Anh cái quái gì đấy?" Cô xoa lỗ tai từ giường dậy, cảm giác trong não cứ ong ong tiếng chuông báo thức gà gáy.

 

Tạ Trì lúc mới lòng ấn tắt chuông báo thức, trả điện thoại cho cô: "Chuông báo thức của cô kêu nhưng cô thấy. Khỏi cảm ơn , chút chuyện nhỏ, tốn nhiều công sức."

 

Kim Mê: "..."

 

Ai thèm cảm ơn chứ? Rõ ràng đang trả thù!

 

"Nếu tỉnh thì thể tắt báo thức tự gọi dậy mà?" Kim Mê mỉm .

 

Tạ Trì cũng học theo cô, gương mặt mỉm : "Nếu thế chẳng chuông báo thức của cô phát huy tác dụng của nó ?"

 

"..." Nụ gương mặt Kim Mê cứng đờ, cô khi Tạ Trì đánh thức sẽ trở nên bực dọc khi rời khỏi giường, nhưng ai mà chẳng một công chúa nhỏ chứ?

 

"Vậy chúng chia phòng ngủ , đảm bảo chuông báo thức của luôn phát huy công dụng của nó."

 

Tạ Trì: "..."

 

"Chẳng hôm nay cô chụp ảnh tạp chí ? Giờ còn ?" Tạ Trì cực kỳ vụng về chuyển trọng tâm câu chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-171.html.]

 

hiệu quả khá .

 

Bởi Kim Mê lập tức bò dậy, bỏ lỡ một giây phút nào mà lao về căn phòng của

 

Sáng sớm hôm nay chắc chắn thời gian dắt chó dạo, Kim Mê sửa soạn cho bản xong thì xuống lầu, bàn ăn ăn bữa sáng đơn giản. Do hôm nay lớp trang điểm của cô do bên tạp chí phụ trách nên Kim Mê trang điểm nữa, cô đeo khẩu trang và đội mũ chuẩn ngoài thì Gia Quả quấn lấy.

 

"Mẹ ngoài việc, đợi lát nữa bảo dì Chu dẫn con dạo nhé." Kim Mê duỗi tay vuốt ve lông xù Gia Quả, Gia Quả vẫn níu kéo cô , sủa “gâu gâu” nũng.

 

"Gia Quả, đây." Tạ Trì từ lầu xuống, vẫy tay với Gia Quả, gọi nó đến bên : "Cô , lát nữa sẽ dẫn nó ngoài."

 

Kim Mê liếc mắt Gia Quả Tạ Trì vuốt ve thoải mái, nhanh chóng ngoài.

 

Tạp chí [Duyệt Tú] đầu trong nước mấy năm nay, ban biên tập riêng một tòa nhà văn phòng việc riêng. Sau đợt biến động nhân sự trong công ty, kèm theo việc kinh doanh tạp chí vấn đề, tập đoàn Kinh thị biển hiệu [Duyệt Tú] văn phòng việc và cho thêm một ekip về hạng mục khác dọn .

 

Nhân viên việc trong tạp chí sắp xếp đến trụ sở của tập đoàn, chỉ chừa cho bọn họ ba văn phòng. Lúc đó, Lý Hồng lo ba văn phòng đủ sức chứa hết nhóm đông như bọn họ, nhưng vấn đề giải quyết nhanh chóng, bởi vì tập đoàn Kinh thị bắt đầu cắt giảm bớt nhân viên việc trong [Duyệt Tú].

 

Đầu tiên, tổ tạo hình trang phục cắt giảm hơn phân nửa, đó là nhiếp ảnh gia và chuyên viên điều chỉnh ánh sáng đến biên tập viên tạp chí, cuối cùng, nhân viên còn chỉ đủ hai văn phòng.

 

Nếu do Lý Hồng cố gắng đấu tranh thì khả năng ngay cả studio bọn họ cũng giữ nổi.

 

Kim Mê từng chứng kiến thời kỳ huy hoàng nhất của Duyệt Tú, cho nên hôm nay, khi cô trong văn phòng ở nơi hẻo lánh nhất trong tập đoàn Kinh thị, cô thể nào bình tĩnh nổi.

 

Trong văn phòng chất đống nhiều tạp chí, thể thấy tạp chí ở khắp nơi, giá quần áo giản dị cửa sổ đẩy trong góc, bên treo từng hàng váy đủ màu sắc.

 

Lý Hồng ở bàn việc trong cùng văn phòng, cô đang điện thoại.

 

Lý Hồng vẫn luôn mặc trang phục thời thượng và thanh nhã, cho dù hiện tại tạp chí [Duyệt Tú] nghèo túng nhưng khi cô trong văn phòng chen chúc như thế vẫn duy trì phong độ của chủ biên tạp chí thời trang nên .

 

Thấy Triệu Nghệ Nam và Kim Mê bước , cô chuyện điện thoại, gật đầu với bọn cô, dường như ý bảo hai chờ một chút.

Loading...