Đặng Chấn Văn là mắt xích quan trọng nhất trong vụ án nhà họ Vương, Tạ Trì nhắm nhà họ Vương nhiều năm như thế, sẽ để Đặng Chấn Văn chạy mất nhưng chừng sẽ nguy hiểm hơn .
“Chắc chắn nhà họ Vương sẽ thuê g.i.ế.c Đặng Chấn Văn, nếu như phía cảnh sát tới muộn...”
“Nếu như cảnh sát cũng hết cách, thì thể gì?” Không đợi xong, Kim Mê ngắt lời: “Hơn nữa em thấy cảnh sát Thẩm đáng tin cậy, chúng vẫn nên tin tưởng họ thể đưa Đặng Chấn Văn về .”
Nhớ tới đây Kim Mê còn kết bạn wechat với Thẩm Xác, ánh mắt cô của Tạ Trì cũng đổi: “Thẩm Xác liên lạc với em nên em mới chạy tới thật cho em ?”
“Cũng gần như thế, cảnh sát Thẩm cũng lo lắng cho lắm, xem điều tra vụ án cũng đủ mệt , còn lo lắng cho nữa.”
Tạ Trì nhếch môi với cô: “Hình như em ấn tượng về đấy nhỉ?”
“Đương nhiên , lúc còn nhỏ, gì cô gái nào sùng bái cảnh sát chứ?” Ban đầu Kim Mê còn thêm vài câu nhưng thấy ánh mắt Tạ Trì cực kỳ quái lạ, cô kịp thời dừng : “Vậy em đây.”
Cô nhưng Tạ Trì phía kéo cô . Kim Mê đầu, đang túm cánh tay , cô hỏi: “Anh còn chuyện gì ?”
“Còn một chút chuyện.” Tạ Trì mặt lạnh tanh: “Tối nay ngủ cùng .”
Kim Mê: “...”
Lúc cũng sắp tới giờ ngủ , Kim Mê tới phòng tập luyện một lúc, đó về phòng tắm rửa chuẩn ngủ. Tạ Trì bàn giao công việc với Trần Giác xong, đang định cúp điện thoại thì Trần Giác gọi: “Sếp, thực sự định tìm Đặng Chấn Văn nữa ?”
Trần Giác theo cạnh Tạ Trì nhiều năm , cố chấp với chuyện , lúc gió thổi cỏ lay gì, chạy nhanh ai bằng, là thời điểm quan trọng, mà nữa.
Anh nghĩ cũng thấy lạ.
“Sao hả, lắm ?”
“Đương nhiên nhưng ... Sẽ cố ý với rằng để đẩy , đó một nhỉ?” Lần lúc họ gặp trận b.ắ.n s.ú.n.g ở nước ngoài, hai đều thương, lẽ sếp để dâng mạng nên mới cố ý bảo theo cùng.
Lúc đầu Tạ Trì cũng đẩy Trần Giác nguy hiểm nữa thật, chỉ là trợ lý đặc biệt thôi, cần bán mạng cho . mà bây giờ thực sự nữa: “Cảnh sát Thẩm cố ý cảnh cáo , cho tự ý hành động.”
“... Anh tin lời của ?” Trần Giác đau lòng, bây giờ sếp của họ thèm tìm một cái cớ đàng hoàng nữa : “Có nào cảnh sát Thẩm khuyên ? Anh bao giờ ?”
“...” Tạ Trì im lặng một lúc, cũng cảm thấy lý do của hời hợt: “Lần .”
Trần Giác nắm chặt điện thoại, trong lòng chắc lắm: “Sếp, thật cho , nếu tối nay chắc chắn ngủ nổi. Bây giờ ngoài chặn cửa nhà .”
“...” Tạ Trì sợ chạy đến chặn cửa nhà thật, thở dài : “Mạnh Xán Nhiên cho .”
Trần Giác: “...”
Sao nhiều chuyện, cứ nhất quyết hỏi cho lẽ gì?
“Được , sếp ngủ ngon ạ.” Trần Giác dứt khoát cúp máy.
Người đàn ông chìm trong bể tình đổi , ai gì cũng chẳng bằng vợ một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-228.html.]
Trước đây nhiều thế cũng khuyên nổi, bây giờ một câu của cô Mạnh thôi, ngoan ngoãn ở nhà .
Ha, đúng là đàn ông.
Tạ Trì tắm xong, lúc về phòng, thấy Kim Mê nên mới gõ cửa phòng cô.
“Cửa khóa, .” Kim Mê đang sấy tóc, cô một câu. Tạ Trì mở cửa, , đó quen cửa quen nẻo lên giường.
“...” Kim Mê cất máy sấy tóc đó bước tới bên giường: “Anh mất ngủ ?”
“Gần đây mới đỡ hơn chút, điều ngủ cùng em mới ngon.” Tạ Trì vén chăn, ngay ngắn giường cô.
Kim Mê góc nghiêng hảo của nhớ tới kế hoạch dang dở của .
Đến tận bây giờ cô còn hôn Tạ Trì thành công.
Hay là nhân lúc hôm nay thiên thời, địa lợi, nhân hòa, cô giải quyết chuyện luôn nhỉ?
Cô chỉnh đèn ngủ tối xuống một chút chứ tắt hẳn , đó bên cạnh Tạ Trì.
Anh vẫn ngay ngắn, lên trần nhà, thất thần, trong lòng đang nghĩ gì.
Động tác của Kim Mê nhẹ, cô dựa gần , xoắn xuýt hôn chỗ nào.
Tạ Trì đột nhiên : “Vậy em nên gọi em là gì?”
Ngay khoảnh khắc chuyện, Kim Mê ngay ngắn giống , đó che giấu suy nghĩ của : “Cái gì cơ?”
Tạ Trì đầu qua, ánh mắt khuôn mặt cô dịu dàng: “Gọi em là Mạnh Xán Nhiên là Kim Mê đều kỳ lạ.”
“...” Kim Mê ngờ dáng vẻ sầu não của là vì đang xoắn xuýt vấn đề : “Chỉ là cách gọi thôi mà, gọi thế nào thì gọi.”
Ánh mắt Tạ Trì khẽ động, toát ý xa: “Vậy thì học theo em, gọi em là cục cưng nhé?”
Kim Mê: “...”
Cô mới chỉ gọi như thế một thôi đấy!
“Hay là gọi tên mụ của em , gọi Miểu Miểu.”
“Miểu Miểu?” Tạ Trì nhớ dì Phan gọi cô như thế thật. “Chữ Miểu nào thế?”
“Chữ Miểu ba bộ thủy.”
Tạ Trì hiếu kỳ hỏi: “Em ngũ hành thiếu thủy ?”
“... Ngũ hành của em thiếu tiền, thầy bói bảo em gặp nước phát tài nên ba em mới đặt cho em cái tên sáu chữ thủy.”
Tạ Trì bật , đó cô, gọi một tiếng: “Miểu Miểu.”