Bá Chủ Là Tôi - Chương 231

Cập nhật lúc: 2024-12-23 04:47:24
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngày nay Kim Mê tạm thời việc gì, bộ phim mới của Nhậm Đình còn đang ở trong giai đoạn chuẩn , vẫn còn một thời gian nữa mới bắt đầu khởi , Triệu Nghệ Nam thấy cô nhàn rỗi là chịu , thế nên tìm cho cô một bài hát, bảo cô phát hành một đĩa đơn cả phần hát lẫn phần nhảy.

 

Dù gì thì cô cũng xuất từ nhóm nhạc nữ, kĩ năng ca hát nhảy múa chắc chắn tệ.

 

Kim Mê cảm thấy đây đúng là phong cách của Triệu Nghệ Nam, kiếp luôn miệng nghệ sĩ phát triển ở nhiều lĩnh vực vì thế bắt đầu phát hành album và tổ chức concert cho cô cũng chính là cô .

 

Bởi vì cô rời khỏi nhóm, cho nên thể hát những ca khúc đây của nhóm nữa, thế là đành tìm bài hát khác. Người Triệu Nghệ Nam tìm nhất định là tài năng, chỉ điều hiện tại bài hát đó vẫn xong và cô thì cũng gặp đó nào.

 

Buổi chiều cô sô pha chơi với chó cưng và xem kịch bản, thời gian cũng trôi qua nhanh, mới chớp mắt mà thấy Tạ Trì từ công ty trở về.

 

“Công ty việc gì ?” Kim Mê ăn hoa quả dì Chu gọt, ngẩng đầu lên Tạ Trì về tới nhà.

 

Tạ Trì nới lỏng cà vạt cổ áo, đó cởi nút áo : ”Anh là tổng giám đốc, nếu cách lãnh đạo tập thể thì chỉ thể tự việc đến chết.”

 

Kim Mê: “…”

 

Hiểu , hàm ý của chính là ném công việc cho cấp hết.

 

Chợt cảm thấy đau lòng cho trợ lý Trần một giây. 

 

“Anh lên lầu quần áo đây.” Nói xong Tạ Trì sải bước lên lầu. Thực đang lo lắng Kim Mê sẽ gặp chuyện nguy hiểm, nếu như đây hãm hại cô là Đặng Chấn Văn, thì thể vẫn còn ở trong nhà họ Vương. Tuy rằng hiện tại cô đang trong hình dáng của Mạnh Xán Nhiên, nhưng ngày nào còn tóm , thật sự thể an tâm nổi.

 

Sắp , Đặng Chấn Văn sẽ sa lưới, sẽ một ai trong nhà họ Vương thể trốn thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-231.html.]

 

Buổi tối khi hai họ cơm nước xong, Tạ Trì gọi Kim Mê và rằng vẽ một bức chân dung.

 

Tạ Trì từng học vẽ, hơn nữa trong phương diện cũng thiên phú, Kim Mê dáng vẻ cầm giấy và bút vẽ trong tay, thật đúng là toát lên vài phần khí chất của một nghệ thuật gia: “Anh đừng định vẽ chân dung của em đấy nha?”

 

Ở nhà cũ nhiều bức tranh của cô do chính tay Tạ Trì vẽ, nhưng cô bà nội rằng, hình như lâu vẽ.

 

Tạ Trì đặt giấy vẽ lên giá vẽ, đó xoay cây bút trong tay hai cái và : “Không vẽ em, mà là vẽ em .”

 

Kim Mê chút kinh ngạc, nhưng hiểu dụng ý của : “Là đang phác hoạ chân dung của nghi phạm giống như trong phim hả?”

 

“Anh giỏi đến mức như thế , chỉ thể thử một chút thôi.” Tạ Trì bảo Kim Mê xuống ghế giống , ngòi bút khẽ chạm nhẹ lên giấy vẽ: “Em thể thử nhớ diện mạo của , hãy cố gắng cho càng cụ thể càng .”

 

“... Được .” Kim Mê miễn cưỡng gật đầu, diện mạo của quả thật gì đặc biệt, cô miêu tả cụ thể chi tiết, thật đúng là chút khó cô: “Vóc dáng của cao, một mét tám, dáng trung bình, khuôn mặt vuông, đôn hậu thành thật.”

 

Cô và Tạ Trì cứ như thế ở trong phòng việc cả đêm, cô miêu tả vẽ, khi sửa sửa , cuối cùng thành phẩm cũng chút giống với tối hôm đó.

 

“Hơi giống, giống đó.” Kim Mê chỉ giấy vẽ, kích động đến nỗi đầu ngón tay run lên: “Đôi mắt giống với đó, kỹ thuật vẽ của quả là tuyệt đỉnh.”

 

“Cảm ơn em, quá khen .” Tạ Trì cầm tờ giấy vẽ tay, chằm chằm đó: “Anh thấy quen, hình như là Vương Tùng thì .”

 

“Vương Tùng?” Kim Mê hồi tưởng một hồi nhưng trong đầu cô ấn tượng gì về cái tên : “Anh cũng họ Vương ?”

 

“Ừm, là bà con họ hàng xa của hai em nhà họ Vương, đến thành phố A để nương tựa nhà họ Vương.” Mấy năm nay Tạ Trì vẫn luôn điều tra những chuyện liên quan đến nhà họ Vương, thế nên cũng chút ít về những xung quanh nhà bọn họ: “Sau khi tới thành phố A thì tài xế cho Vương Cảnh Bình, đó nhà họ Vương điều tra, cũng tù. Chỉ điều kín miệng, cảnh sát hỏi thêm gì từ chỗ của , hai em nhà họ Vương cũng một mực bảo vệ , hai năm tù và tiếp tục ở tài xế cho Vương Cảnh Bình.”

Loading...