Tạ Trì ghế im lặng một lát với Trần Giác: “Bây giờ còn thể mua chủ đề cho tàu điện ngầm nữa ? Hoặc là xe bus cũng .”
“…” Trần Giác im lặng trong chốc lát đầu, với : “Ngày mai là sinh nhật của cô Mạnh, bây giờ mới mua thì còn kịp nữa , fans hâm mộ chuẩn lâu mới như .”
“… Ừ.”
“Cơ mà chẳng sếp cũng chuẩn nhiều quà tặng cho cô Mạnh ?”
Tạ Trì lên tiếng. là chuẩn nhiều quà nhưng bây giờ, cũng mua chủ đề tàu điện ngầm và chủ đề cho xe bus.
“Bên ngoài tòa nhà của tổng công ty cũng màn hình led khổng lồ còn gì. Kêu chiếu video chúc mừng sinh nhật Mạnh Xán Nhiên .”
“… Vâng thưa sếp, chúng tự tìm chất liệu cắt video ạ?” Trần Giác xuống máy bay thì lập tức tiến trạng thái tiếp tục việc: “Có khả năng sẽ dính vấn đề bản quyền, hơn nữa cần thời gian để edit video nên chi bằng trực tiếp liên lạc với phòng việc của cô Mạnh, hỏi xem họ video như thế nào?”
Tạ Trì ngẫm nghĩ gật đầu: “Cũng , thu xếp .”
“Vâng.”
Năng suất việc của Trần Giác cao. Trước khi Tạ Trì về đến nhà, màn hình lớn bên ngoài tòa nhà công ty bắt đầu trình chiếu video chúc mừng sinh nhật Mạnh Xán Nhiên.
Nghe tin , các nhân viên đều nhao nhao xuống lầu check-in, chụp ảnh chụp với màn hình lớn.
Kim Mê đang ở nhà chờ Tạ Trì, thấy về nhà thì thấy đoạn video sinh nhật mà tặng cho mạng.
Cô chụp màn hình gửi cho Tạ Trì: “Sao nghĩ đến chuyện cái ?”
Tạ Trì: Trên mạng tin tức ? Xem hôm nay các nhân viên đều chểnh mảng trong công việc.
Kim Mê nhanh chóng giải thích: “Cũng bức ảnh là qua đường chụp . Anh đến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-246.html.]
“Còn năm phút nữa về nhà.” Tạ Trì trực tiếp chia sẻ định vị của cho Kim Mê. Thấy hai chấm tròn càng ngày càng gần bản đồ, Kim Mê cũng kìm lòng đậu mỉm : “Dì Chu ngày mai em sẽ tham gia tiệc chúc mừng sinh nhật ở ngoài nên hôm nay một bữa tiệc lớn cho em. Buổi tối lộc ăn đấy nhé.”
Tạ Trì gửi một tấm meme của Gia Quả mà tự chế hồi , khiến Kim Mê nắc nẻ.
“Đi thôi Samoyed, ngoài đón ba của con thôi.” Kim Mê mang dép lê dậy từ sofa. Gia Quả nhanh chóng vẫy đuôi, theo cô chạy ngoài.
Khi hai chấm tròn đè lên bản đồ, xe của Tạ Trì cũng chạy sân vườn. Gia Quả sủa chạy về phía , nghênh đón sếp Tạ phong sương mỏi mệt về đến nhà.
Trần Giác xuống xe , xách một vali hành lý to từ trong cốp xe. Kim Mê tò mò tiến lên quan sát chiếc vali mới mua : “Các mua bao nhiêu món đồ mà ngay cả vali ban đầu cũng chứa hết ?”
Trần Giác ha ha mấy tiếng: “ là mua nhiều, đều là quà sinh nhật mà sếp tổng mua tặng cô đấy.”
Kim Mê: “…”
Giỏi lắm, chẳng lẽ Tạ Trì định tặng quà sinh nhật cho cô đến tận tám mươi đại thọ luôn một thể?
Thấy Tạ Trì đóng cửa xe bước xuống, Trần Giác chủ động xách vali: “Để mang vali nhà giúp các cô.”
Tạ Trì sải bước đến bên cạnh Kim Mê, vươn tay ôm cô lòng. Trước cũng thường xuyên công tác nhưng , cực kỳ nhớ cô: “Cuối cùng cũng ôm em nữa.”
Tạ Trì gấp rút trở về từ nước ngoài, mặc dù mệt mỏi nhưng vẫn ăn mặc chỉn chu, thậm chí còn phun ít nước hoa. Chính là loại nước hoa mà hồi Kim Mê tặng .
“Gâu gâu!” Gia Quả vây quanh họ kêu to, còn dụi đầu chân Tạ Trì như thể đang kêu cũng ôm nó một cái .
Tạ Trì buông Kim Mê , xổm xuống vươn tay vuốt ve nó: “Con đúng là đồ thích nũng.”
“Gâu.” Gia Quả vui vẻ l.i.ế.m mặt , cứ như nó ngửi thấy mùi thịt hộp đặt trong vali mà mang về cho nó.
Trước bữa tối, Kim Mê vội vã khui đống quà mà Tạ Trì mang về cho .