Bá Chủ Là Tôi - Chương 247

Cập nhật lúc: 2024-12-25 03:43:13
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình thường Tạ Trì hở chút là mua quà tặng cho cô, xem như thỏa mãn cơn nghiện đập hộp của cô một : “Trong thời gian ngắn, em rốt cuộc đang tặng quà cho em, là tặng quà cho chính nữa.”

 

Tạ Trì mỉm cởi áo vest đưa cho quản gia bên cạnh, đó cầm mấy hộp đồ ăn mà Gia Quả cứ ngửi khỏi đống đồ: “Ngoại trừ mấy hộp đồ ăn , những thứ khác đều là của em.”

 

Nhìn nguyên cái vali đầy quà, Kim Mê chỉ cần mở hộp mà cũng thấy mệt mỏi: “Hay là tụi ăn bữa tối nhé? Mấy thứ để đó, em sẽ mở từng cái một.”

 

“Ừ, lên lầu quần áo .” Tạ Trì bước hai bước, chợt nghĩ đến chuyện gì đó, bèn với Kim Mê: “Mẹ ngày mai là sinh nhật của em nên đặc biệt chế tác một chiếc bánh gato sinh nhật cho em, nhờ giao chuyển phát nhanh đến đây. Lát nữa chắc bánh sẽ đưa đến.”

 

“Wow, ăn bánh gato mà !” Kim Mê vui vô cùng. Mẹ của Tạ Trì học đồ ngọt quả thật uống phí công sức. Các loại bánh ngọt trong lễ cưới của họ khách khứa khen ngợi hết lời, đều nhao nhao hỏi cô là đặt bánh ngọt ở cửa hàng nào, họ cũng mua.

 

Mẹ của Tạ Trì học đồ ngọt chỉ là sở thích cá nhân, bao giờ nghĩ đến chuyện mở cửa hàng kinh doanh nên các khách quý thể nào mua bánh của bà , ai nấy đều tiếc nuối vô cùng.

 

Kim Mê cũng thèm bánh ngọt của bà nhưng ngại dám phiền bà . Không ngờ bà đích bánh gato sinh nhật cho !

 

“Nếu em đăng ảnh bánh ngọt trong vòng bạn bè thì sẽ khiến ít thèm gần c.h.ế.t chứ.” Cô thể chờ nữa, vội chạy hoa viên để nghênh đón chiếc bánh của .

 

Khi Tạ Trì quần áo xuống lầu thì chiếc bánh mà giao đến nhà. Kim Mê đang cầm điện thoại chụp ảnh chiếc bánh.

 

“Bánh to cỡ ?” Thấy chiếc bánh gato ba tầng bàn ăn, Tạ Trì kinh ngạc: “Chắc cái bánh gato cho nghiện chứ gì.”

 

Lần bánh cưới nên tiếc nuối, một cái bánh sinh nhật to bự đua đến đây, hai vợ chồng họ khả năng ăn hết.

 

“Chắc là thể ăn hai ba ngày, nếu chia cho cùng ăn… Thì hẳn là thể ăn hết.” Kim Mê cũng phiền não. Không cô chê bánh sinh nhật quá lớn, mà là ăn hết thì sẽ lãng phí: “Tối nay ăn nhiều hai miếng.”

 

Tạ Trì: “… Ừ.”

 

“Nếu thì em giữ Trần Giác ở ăn cơm, chắc cũng thể giải quyết hai miếng.”

 

“Không . Sáng mai kêu đến đây đón , sẽ chia cho hai miếng.”

 

“Phì.” Trợ lý Trần thật sự vợ chồng họ sắp xếp rõ ràng: “Vậy thì để em ước điều ước sinh nhật . Anh chụp ảnh giúp em .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-247.html.]

 

“Ừ.” Trong chiếc bánh gato mà gửi đến còn chu đáo đặt sẵn nến. Tạ Trì cắm một cây nến lên bánh gato dùng bật lửa châm nến: “Ước .”

 

Kim Mê ghế : “Có nên hát bài hát chúc mừng sinh nhật nhỉ?”

 

“… Em định kêu hát hả?”

 

Kim Mê nhướng mày : “Lại , hình như em từng sếp Tạ ca hát bao giờ thì .”

 

Tạ Trì im lặng trong chốc lát đành ca hát: “Mừng ngày sinh nhật của em…”

 

Dựa theo lời dặn dò đó của Kim Mê, quản gia lén lút lấy di động cảnh tượng .

 

Tạ Trì hát xong, cuối cùng Kim Mê cũng nhắm mắt ước nguyện, đó thổi tắt ngọn nến bánh gato.

 

“Em ăn bánh ngọt bây giờ chờ đến tối mới ăn?” Tạ Trì hỏi cô.

 

Thấy hề tò mò ước cái gì, Kim Mê nhịn hỏi: “Lẽ lúc , nên hỏi em ước cái gì mới đúng chứ?”

 

Tạ Trì ngước mắt cô: “Chuyện mà còn hỏi hả? Chắc chắn là ước phát tài kiếm nhiều tiền gì đó.”

 

Kim Mê: “…”

 

là cô ước như thế thật.

 

“Cơ mà em ước tận ba điều lận, chỉ đúng một điều thôi.”

 

Tạ Trì buồn : “Một năm em đòi ăn sinh nhật hai đành, ngay cả nguyện vọng sinh nhật cũng đòi ước ba điều, tham lam ?”

 

“… , thì em rút một nguyện vọng nhé?”

 

“Không cần.” Tạ Trì ôm eo cô, khẽ hôn lên môi cô: “Em thể ước nguyện với . Đối với , em quyền tham lam.”

Loading...