Bá Chủ Là Tôi - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-11-10 04:23:11
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Thư Hàm tới đây cũng chút tức giận, thực cô bé lén lút xem nhiều video của Kim Mê, và quản lý của cô cũng đồng hành bên cạnh cô trong nhiều sự kiện. Hóa , ban đầu của cô bé rõ ràng là mang dáng vẻ như , rốt cuộc là kể từ khi nào trở nên khúm núm như thế cơ chứ?

Thực , Kim Mê cũng nghĩ mãi , cô bước một bước lướt qua hai mươi năm trời, trong khi Triệu Nghệ Nam thì trải qua từng ngày một trong suốt mấy năm đó. Có lẽ, thời gian thật sự thể phai mờ quá nhiều thứ, cô tiếp: “Em trai của em đúng là vẫn còn nhỏ tuổi, thể là của em hi vọng thằng bé lớn lên ở trong một gia đình trọn vẹn.”

Tưởng Thư Hàm hừ lạnh một tiếng: "Gia đình hiện giờ những trọn vẹn, mà còn quá nhiều thành viên dư đây !"

"…" Quả đúng là thế thật.

Kim Mê im lặng một lúc, tiếp tục giúp Triệu Nghệ Nam tìm lý do: “Ly hôn là chuyện đơn giản, cứ chia tay là chia tay . Quyền nuôi dưỡng em và em trai của em, cả cổ phần và tài sản của công ty nữa, tất cả đều là những vấn đề phức tạp."

Tưởng Thư Hàm hỏi: "Phức tạp đến mức nào? Nó còn phức tạp hơn cả hàm ?"

"..." Kim Mê nhớ một vài hàm mà cô học ở trường cấp ba, hỏi ngược cô bé: "Ý em là các hàm học ở trường cấp ba đúng ? Chúng cũng phức tạp lắm ?"

Tưởng Thư Hàm: "..."

Cô bé thầm ước, giá như cô bé thể lấy một tờ giấy bài thi trong cặp sách và nhờ Kim Mê giúp ngay tại chỗ .

"Cho dù là thế nào chăng nữa, những gì em với của em hôm nay cũng quá nặng lời , em sẽ đau lòng đấy."

Tưởng Thư Hàm đầu , hề lên tiếng trả lời. Kim Mê đồng hồ, dậy và hỏi: "Các em còn gọi món gì nữa ? Để chị giúp các em trả tiền, mà em vẫn còn đang đợi ở cổng trường đó."

Lúc , Tưởng Thư Hàm mạnh miệng thèm gọi thêm, nhưng bây giờ ngược , cùng với đám bạn Hà Thiên kêu một đống đồ ăn và thức uống. Sau khi Kim Mê trả tiền xong, tiện tay thêm tài khoản WeChat của Tưởng Thư Hàm: "Nếu như chuyện gì xảy với của em, nhớ bí mật báo cho chị nhé."

"..." Tưởng Thư Hàm chiếc kính râm và khẩu trang che kín khuôn mặt của cô, càng càng cảm thấy khả nghi: "Chị bắt buộc che kín mặt của đến mức đó ? Chắc là chị sẽ là tội phạm truy nã gì đó đúng ?"

"... Khẩu trang phát minh chính là để đeo mà, tại chị trở thành tội phạm truy nã ?" Kim Mê kéo Tưởng Thư Hàm về phía cổng trường. Hà Thiên theo bên cạnh hai họ và Kim Mê với ánh mắt tràn đầy mong đợi: "Chị ơi, chị hỏi gì bọn em cũng đều trả lời hết . Khi nào thì chị sẽ giới thiệu họ hàng đó của chị với chúng em ?"

"Ừm, đợi đến khi mấy đứa thi đại học xong . Trường của mấy đứa cho phép yêu sớm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-40.html.]

"... Chị đây là đang chơi ! Chị giữ lời!"

Đối mặt với những lời chỉ trích của Hà Thiên, Kim Mê biểu lộ dáng vẻ thản nhiên: “Chị chỉ là sẽ giới thiệu cho các em quen với , chứ cũng là khi nào .”

Hà Thiên: "..."

Đây mà là lớn ?

"Đừng chị như chứ. Đợi tới khi các em nghiệp cấp ba , chị hứa nhất định sẽ giới thiệu cho quen với , chắc chắn sẽ bao giờ nuốt lời!"

“… Ha ha!”

Triệu Nghệ Nam vẫn còn đang đợi ở cổng trường, khi trông thấy Tưởng Thư Hàm tới, cô lập tức xoay lên xe. Kim Mê vỗ vỗ hai vai Tưởng Thư Hàm, với cô bé: "Về nhà chuyện với em cho , tranh cãi cũng giải quyết vấn đề gì ."

Tưởng Thư Hàm đáp lời, bất đắc dĩ lên xe. Hai xe cũng trò chuyện câu nào, suốt dọc đường, về đến tận cửa nhà mà vẫn giữ im lặng.

Hôm nay đến trường để xử lý chuyện của Tưởng Thư Hàm, cho nên Triệu Nghệ Nam thời gian đến trường đón Tưởng Văn Kiệt tan học về, đành nhờ dì Vương đón. Đến khi về tới nhà thấy ai cả, khi hỏi dì Vương thì mới là ba của Tưởng Văn Kiệt đón và còn dẫn theo Tào Lệ Na cùng, bảo rằng ngoài ăn cơm.

Tưởng Thư Hàm xong thì lập tức về phía Triệu Nghệ Nam, thấy cô vẫn phản ứng gì, nổi giận đùng đùng mà lên lầu.

Tới khi trời tối, Tưởng Kỷ Minh mới mang theo Tưởng Văn Kiệt về nhà, Triệu Nghệ Nam vẫn đang ở trong phòng khách chờ bọn họ. Cô thấy bọn họ trở về, lập tức tiến lên hỏi: "Sao hai về nhà muộn thế? Văn Kiệt xong bài tập ?"

Vừa thấy lời của cô , Tưởng Văn Kiệt lập tức bắt đầu ầm ĩ lên: "Mẹ, ngày nào cũng chỉ bài tập với bài tập, bảo ba cũng thích !"

Tưởng Kỷ Minh cũng chút vui, lên tiếng: "Hôm qua Văn Kiệt bắt nạt ở trường, hôm nay đưa thằng bé chơi một chút thì nào?"

"Thằng bé bắt nạt ư? Là do thằng bé tay với bạn học của nó , còn hề cảm thấy sai chút nào. Ở cái tuổi của thằng bé, nếu như bây giờ dạy dỗ thì sẽ khó để sửa đổi."

"Thế cô dạy dỗ Thư Hàm xong ? Đừng tưởng là , con bé đang yêu sớm với một bạn học nam cùng lớp, hôm nay còn thầy Cao gọi phụ tới tận trường!" Trong lời của Tưởng Kỷ Minh tràn ngập sự châm biếm: "Hàng ngày cô cũng chẳng việc gì cả, chỉ nuôi nấng hai đứa con thôi mà còn thành như thế , mà cô còn dám hổ mà trách mắng Văn Kiệt ?”

Có lẽ là bởi vì Tưởng Kỷ Minh ở bên cạnh cho bé chỗ dựa, cho nên Tưởng Văn Kiệt thậm chí còn phách lối xông lên mặt quỷ mặt Triệu Nghệ Nam.

Loading...