Lúc Tưởng Thư Hàm đang từ cao, tức giận hét lớn xuống lầu rằng cô bé hề yêu sớm với bạn cùng lớp, đó lập tức đóng cửa và về phòng.
Sau khi cầm điện thoại lên và ‘lạch cạch’, gửi một chuỗi tin nhắn thật dài cho Kim Mê, Tưởng Thư Hàm cảm thấy cơn tức giận mà cô bé mãi kìm nén trong lòng cuối cùng cũng giải tỏa đôi chút.
Lúc đó, Kim Mê đang tập thể dục trong phòng thể thao. Buổi tối hôm nay, Tạ Trì tới đây, chỉ điều hai họ tập thể dục riêng, chẳng hề phiền dính dáng gì tới .
Sau khi nhận tin nhắn của Tưởng Thư Hàm, Kim Mê lập tức cau mày, nếu như đặt tình huống hai mươi năm , ai dám kiêu ngạo như mặt chị Nam chứ! Tạ Trì bên cạnh trông thấy, bèn hỏi một câu: "Sao mà sắc mặt của cô u ám như , là bởi vì giá cổ phiếu hạ xuống ?"
"..." Khóe miệng Kim Mê khẽ giật giật: "Anh thể câu nào lành hơn ?"
Tạ Trì đáp: “Cổ phiếu của tăng giá .”
"..." Kim Mê nhếch môi, nở một nụ thật tươi và , đáp : "Vậy thì thật quá , dù đây cũng là tài sản chung của vợ chồng chúng mà."
Tạ Trì: "..."
Kim Mê sàn nhà, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Tưởng Thư Hàm: [Bảo của em chú ý một chút nhé, chừng ba em thể đang lén lút chuyển nhượng tài sản trong hôn nhân. Ngoài , em còn tìm một cơ hội tâm sự với cho thật nhé, chuyện gì thì cũng cứ trực tiếp với chị .]
Một lúc , Tưởng Thư Hàm trả lời tin nhắn của cô: [Dạ , điều em nghĩ tới, chị mà là Mạnh Xán Nhiên đấy. là chị khác so với những gì đăng mạng.]
Kim Mê: "..."
Bởi mới , là bài đăng mạng thì thể tin tưởng mà!
Buổi tối, Tưởng Thư Hàm ở giường, nhưng mà hề thấy buồn ngủ chút nào. Cô bé nên tìm để chuyện với , mà cũng chẳng rõ là về chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-chu-la-toi/chuong-41.html.]
Cảm thấy trong lòng như lửa đốt, Tưởng Thư Hàm dậy khỏi giường, chuẩn xuống lầu phòng bếp lấy kem que ăn.
Bây giờ cũng gần một giờ sáng , Triệu Nghệ Nam đang một ghế sô pha trong phòng khách, là đang suy nghĩ điều gì. Tưởng Thư Hàm trông thấy bóng ghế sô pha, suýt chút nữa dọa sợ tới nỗi hét lớn, cô bé vội hỏi: "Mẹ, đêm hôm khuya khoắt, ở đây cái gì ?"
Lúc , Triệu Nghệ Nam mới thấy cô bé, thẳng dậy: "Thế con xuống đây gì?"
"Con, con khát nước, xuống lấy chút nước uống." Tưởng Thư Hàm chỉ thể tìm một cốc nước rót cho ít nước lạnh, xuống ghế sô pha: "Thì cũng ngủ , con còn tưởng chẳng hề để ý tới bất cứ điều gì nữa đấy."
Triệu Nghệ Nam mím môi, tiếng nào, Tưởng Thư Hàm nhấp một ngụm nước tiếp tục mở lời: "Mạnh Xán Nhiên nhờ con cho , hãy cẩn thận, lỡ ba con đang âm thầm chuyển nhượng tài sản hôn nhân đấy. Nếu như cứ tiếp tục như , cho dù giả vờ như thì ba con cũng nhất định sẽ ly hôn với sự xúi giục của Tào Lệ Na thôi, tới khi đó sẽ gì trong tay cả, đến Tưởng Văn Kiệt cũng sẽ bọn họ dạy cho thành đứa trẻ hư hỏng."
Triệu Nghệ Nam ngạc nhiên khi cô bé tự với điều , cô tài nào nhớ rõ là mối quan hệ giữa hai bắt đầu trở nên xa cách kể từ khi nào: “Con vẫn còn là học sinh, con cần lo lắng về những chuyện , chính sẽ tự giải quyết chúng."
Nghe cô như , Tưởng Thư Hàm lập tức bật dậy khỏi ghế sô pha: "Tùy . Dù thì đến khi đại học , con sẽ dọn khỏi nhà, đối xử với ai trong cái như thế nào thì cũng cứ việc! Con cũng gọi Tào Lệ Na một tiếng !"
Nói xong, cô bé giận sôi cả , lên lầu, nửa chừng dừng , đầu về phía Triệu Nghệ Nam đang ở trong phòng khách.
Cô vẫn yên đó, một , màn đêm vô tận tựa như đại dương mênh m.ô.n.g và sâu thẳm, chỉ phút chốc nữa thôi sẽ nuốt chửng cô .
"Mẹ." Tưởng Thư Hàm gọi cô . Triệu Nghệ Nam ngẩng đầu lên, thấy cô bé : “Nếu như ly hôn với ba , con sẽ sống với .”
Hai ngày , Kim Mê mới chạy bộ buổi sáng trở về, nhận tin nhắn của Tưởng Thư Hàm: [Mau mau mau, em đuổi tới công ty !]
Ngay từ thời điểm bắt đầu, công ty là do Triệu Nghệ Nam và Tưởng Kỷ Minh cùng thành lập nên. Tuy nhiên, trong suốt mấy năm qua, Triệu Nghệ Nam vẫn luôn quanh quẩn bên gia đình của , cho nên lâu lắm tới công ty. Hôm nay, cô đột ngột đến công ty, chắc chắn là đang định chuyện lớn gì đó!
Kim Mê kích động, vẻ mặt kinh ngạc, vội nhắn hỏi Tưởng Thư Hàm: [Địa chỉ của công ty đó là gì? Chị tới đó ngay đây!]