Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:42:07
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là điểm mà nàng nghĩ mãi thông.

Ngô Ngọc Nương do dự mở lời: “Liệu Trương Hi... xảy chuyện gì ?”

Đó là phản ứng theo bản năng của Ngô Ngọc Nương.

Nếu Trương Hi xảy chuyện, bà tìm hai đứa cháu gái gì?

Chu Kiều Kiều chấn động trong lòng.

, liệu Trương Hi xảy chuyện ?

Chu Kiều Kiều rửa bát xong liền xoay cửa.

“Tỷ tỷ, tỷ đấy? Ta cùng tỷ.”

Mặc Ngọc đúng là kẻ bám .

Chu Kiều Kiều bước cửa, đ.á.n.h thấy mà đuổi theo.

Cười hì hì nhất quyết đòi theo nàng.

Chu Kiều Kiều: “Ta tìm Tần đại ca chút việc, ngươi về .”

Mặc Ngọc: “Hả? Ta thể cùng tỷ ? Ta cảm thấy Tần Hiệu úy chắc sẽ đến mức gặp nhỉ.”

Chu Kiều Kiều: “...” Thôi , nàng cũng ngăn cản thế nào, đành dẫn cùng.

Khi Chu Kiều Kiều tìm thấy Tần Hữu ở doanh trại tân binh, đang huấn luyện tân binh.

“Chu nương tử, Tần đại ca đang bận, là ngươi qua lều bên đợi một lát.”

Chu Kiều Kiều gật đầu, cảm tạ binh lính dẫn đường.

Lúc mới cùng Mặc Ngọc sang phía cái lều.

Ngồi trong lều, Mặc Ngọc chán nản khoanh tay n.g.ự.c Tần Hữu luyện binh.

Thỉnh thoảng bình phẩm đôi câu: “Tần đại ca vẫn quá nhân từ với đám , bộ tấn căn bản ...”

Chu Kiều Kiều liếc xéo .

Ánh mắt như : Giỏi thì ngươi lên .

“Tỷ tỷ, tỷ như ?”

“Ta võ công ngươi , nhưng những tân binh đều xuất là bách tính bình thường, họ từng trải qua huấn luyện chính thống, bây giờ mới chỉ là bắt đầu mà thôi.”

Cho nên ơn chuyện đừng thẳng quá.

Đừng tổn thương khác quá.

Mặc Ngọc gật đầu: “Ta , nhưng chính vì họ là lính, là bách tính bình thường, huấn luyện chính thống, mới mong họ thể yêu cầu bản nghiêm khắc hơn.”

Chu Kiều Kiều gì nữa.

Nhìn Mặc Ngọc với ánh mắt thâm sâu.

Nàng cũng hiểu ý của Mặc Ngọc.

Dưới yêu cầu nghiêm khắc, cơ hội sống sót của họ chiến trường mới cao hơn.

Vừa , là nàng quá thiển cận.

Nàng đầu tiếp tục về phía Tần Hữu.

Tần Hữu về phía từ bao giờ, Chu Kiều Kiều mỉm với .

Tuyền Lê

Tảng băng mặt Tần Hữu tan chảy, tuy chỉ là nụ mỉm, nhưng vô cùng dịu dàng.

Một nén hương , Tần Hữu mới tới.

Ánh mắt luôn đặt Chu Kiều Kiều, từng liếc Mặc Ngọc lấy một cái.

“Sao nàng tới đây?”

Tần Hữu chuyện với Chu Kiều Kiều một cách tự nhiên như chào hỏi bạn cũ.

Chu Kiều Kiều thẳng vấn đề: “Ta nhờ giúp một việc.”

Tần Hữu chút suy nghĩ gật đầu ngay: “Nàng .”

Chu Kiều Kiều: “Huynh thể giúp điều tra chuyện trong phủ Vương viên ngoại ?”

Mặc Ngọc nghi hoặc.

Vương viên ngoại là ai?

Tại tỷ tỷ điều tra chuyện trong phủ ?

Tần Hữu .

Hắn chỉ suy nghĩ một chút liền : “Không vấn đề gì, sẽ báo tin cho nàng sớm nhất thể.”

Chu Kiều Kiều rời .

Mặc Ngọc chậm hơn nàng một bước.

Tần Hữu dùng âm lượng chỉ Mặc Ngọc thấy bất ngờ một câu: “Mặc công t.ử theo bên cạnh Thượng Quan tiểu thư?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-409.html.]

Mặc Ngọc đang thì khựng , hồn, thản nhiên : “Bây giờ theo tỷ tỷ thâm sơn săn thú, đương nhiên luôn theo sát bên cạnh tỷ tỷ .”

Lông mày Tần Hữu bất giác nhíu , đáy mắt phủ một tầng sương lạnh.

Mặc Ngọc như nhận , còn đắc ý : “Bây giờ là trợ thủ của tỷ tỷ, tỷ tỷ rời xa .”

Câu ‘tỷ tỷ rời xa ’ như một cái gai, đ.â.m tim Tần Hữu.

Hắn Mặc Ngọc với ánh mắt ngày càng lạnh lẽo.

Mặc Ngọc còn : “Chúng đây.”

Hắn vẫy tay từ biệt.

Tần Hữu bóng lưng , trong lòng chỉ hận thể bắt Mặc Ngọc đ.á.n.h cho một trận tơi bời.

.

Rời khỏi doanh trại tân binh, Mặc Ngọc đuổi theo Chu Kiều Kiều.

“Tỷ tỷ, giúp tỷ một việc, thành công tỷ cảm kích thật đấy, hoặc là... tỷ cũng báo đáp bằng cách tương tự là .”

Chu Kiều Kiều nghi hoặc.

Nàng chẳng mong chờ tên ngốc việc gì.

Hai ngày tiếp theo trôi qua yên ả.

Chuyện dư tửu hậu của Chu Gia thôn hai ngày nay chính là việc chồng cũ của Chu Kiều Kiều đến gây rắc rối.

Mọi đều hẹn mà cùng lão thái thái, nhao nhao Chu Kiều Kiều xui xẻo, gặp tên trượng phu chồng như .

Chu Kiều Kiều cũng nhận tin, lão thái thái đ.á.n.h ba mươi gậy xong đuổi đến hầm mỏ, hai ngày nay còn đang phát sốt...

Nhiều hơn nữa thì nàng .

Điều nàng là, vết thương của lão thái thái thối rữa, chảy mủ, đại phu kết luận sống bao lâu nữa.

Không sống quá hai ngày.

trong tình trạng như , bà vẫn lùa việc, .

Những chuyện , Chu Kiều Kiều đều .

Một ngày nọ, Chu Kiều Kiều tưới nước cho dâu tây xong, liền thấy tiếng Chu phụ gọi Tần Hữu bên ngoài: “Tần Hiệu úy, ngài đến tìm Kiều Kiều ?”

Tần Hữu: “Vâng, Chu đại thúc, Kiều Kiều nhà ?”

Chu Kiều Kiều lập tức chạy chậm ngoài.

Tần Hữu đến tìm nàng, chắc chắn là vì điều tra chuyện nội trạch Vương viên ngoại.

“Tần đại ca.”

Nàng ở cửa gọi một tiếng.

Tần Hữu đầu, mỉm dịu dàng với Chu Kiều Kiều: “Kiều Kiều, chúng ngoài dạo chút .”

Chu Kiều Kiều đang định đồng ý, Mặc Ngọc từ tầng hai phi nhảy xuống, bên cạnh Chu Kiều Kiều, nũng : “Tỷ tỷ, cũng cùng tỷ.”

Mặt Tần Hữu lập tức xị xuống.

Tên nhóc , gì?

Lông mày Chu Kiều Kiều nhíu chặt thành chữ Xuyên (川): “Ngươi bệnh ?”

Mặc Ngọc nũng nịu huých huých cánh tay Chu Kiều Kiều: “Tỷ tỷ, tỷ thể như ? Chẳng tỷ cũng mang theo ? Ta cũng là lo cho sự an của tỷ, dù võ công của Tần Hiệu úy bằng , theo tỷ mới bình an .”

Hắn còn ở góc độ Tần Hữu thấy sức nháy mắt với Chu Kiều Kiều.

Ý tứ thể hiện quá rõ ràng: Tỷ tỷ, phối hợp , phối hợp với mà.

Chu Kiều Kiều thèm quan tâm nhiều thế, trực tiếp vạch trần kế hoạch của , nhạt giọng : “Ngươi ở nhà cho , phát điên cái gì?!”

Dứt lời, sang với Tần Hữu: “Đi thôi.”

Tần Hữu gật đầu.

Ánh mắt g.i.ế.c dành cho Mặc Ngọc giấu .

Mặc Ngọc khẽ than trong lòng.

Tỷ tỷ a tỷ tỷ, sự thông minh của tỷ mất ? Tỷ phối hợp thế , bao giờ mới hạnh phúc đây.

Hắn , giữa Tần Hữu và Chu Kiều Kiều sớm là ‘tình thuần khiết’.

Chu Kiều Kiều và Tần Hữu dọc theo bờ ruộng đến ngọn núi nhỏ đối diện.

Lúc hoàng hôn buông xuống, bên ai.

Cũng khá yên tĩnh, thích hợp để hai chuyện.

Chu Kiều Kiều xuống tảng đá lớn bên cạnh, tảng đá mặt trời phơi cả ngày nóng, nàng lập tức dậy.

Phù phù hai tiếng, khẽ mắng: “Sao nóng thế ...”

Bình tâm trạng xong nàng hỏi: “Thế nào ?”

Vẻ sương lạnh do Mặc Ngọc chọc giận mặt Tần Hữu biến mất, đó là vẻ đành lòng, do dự một lúc mới : “Nàng... Trương Hi rốt cuộc cũng là nhi t.ử của nàng, nàng chắc chắn sẽ đau lòng, nhưng... Hy vọng nàng thể bình tĩnh một chút, ván đóng thuyền, nàng đau lòng hơn nữa cũng đổi sự thật.”

Loading...