Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Con phố dài vốn dĩ  sáng đèn đường đột nhiên tắt ngấm. Xung quanh chìm  bóng tối, Tống Sư Yểu chỉ  thể  thấy tiếng thở và nhịp tim của . Còn  tiếng bước chân càng lúc càng gần phía . Tất cả những điều  vốn dĩ   trong kế hoạch, nhưng trong lòng cô vẫn  kiểm soát  mà dâng lên một cảm giác sợ hãi.
 
Trong đầu cô hiện lên cảnh tượng cuối cùng mà   gặp  ở kỳ  của kiếp . Tên sát nhân biến thái đó  bắt cô, tra tấn cô như thế nào, con d.a.o nhỏ cắt qua cơ bắp của cô đau buốt, m.á.u tươi chảy , nụ  vặn vẹo, ghê tởm đó…
 
Lúc đó nội tâm cô đang kêu gọi một cái tên…
 
Đầu  chút choáng váng, cô thở   , cũng bắt đầu ù tai. Tiếng bước chân đó như  ở ngay  lưng, gần trong gang tấc. Người đó như  vươn tay , sắp nắm lấy tóc cô.
 
“A Kỳ! A Kỳ!!” Tống Sư Yểu hét lớn.
 
Trong bóng tối, con bọ cánh cứng  bầu trời bỗng nhiên vỡ tung, phân thành mấy chục con bọ cánh cứng nhỏ, như một đàn ong b.ắ.n về phía khuôn mặt của  đàn ông đó.
 
“A!!” Phía  truyền đến tiếng la hét đau đớn của  đàn ông.
 
Ánh đèn sáng lên, Tống Sư Yểu  đầu , thấy  mặt  đàn ông đó  một đám bọ cánh cứng nhỏ như đàn ong bao phủ. Miệng của những con sâu đó  những lưỡi d.a.o tròn nhỏ xảo nhưng sắc bén, một miếng c.ắ.n là một miếng thịt. Trong chớp mắt,  mặt   m.á.u tươi đầm đìa,   còn một miếng thịt lành lặn nào.
 
Mi mắt    c.ắ.n xuyên, tròng mắt cũng  c.ắ.n hỏng, đang  lăn  bò la hét bỏ chạy.
 
[Trời ơi, trời ơi, trời ơi!!!]
 
[666666666!!]
 
[Thì  là ,  hổ là  đàn ông mà Tống Sư Yểu để ý!!]
 
[Đỉnh quá,   một con!!!]
 
[  bao giờ chê con sâu lớn lên ghê tởm nữa,  một con như  bên , quá  cảm giác an  !]
 
Tống Sư Yểu thở dốc vài , nuốt nước bọt, giọng   chút run rẩy: "A Kỳ, đủ .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-116.html.]
 Giang Bạch Kỳ vẫn mặc kệ những con bọ cánh cứng nhỏ đó  gặm một lúc, mới bảo những con sâu đó bay trở về.
 
Những con bọ cánh cứng nhỏ từ  khuôn mặt  trở nên gồ ghề, m.á.u thịt bầy nhầy bay lên,  tổ hợp thành con bọ cánh cứng lớn.    dính máu, nó bay  một vũng nước nhỏ bên đường lăn lộn hai vòng, mới bay đến  mặt Tống Sư Yểu.
 
Tống Sư Yểu nâng nó  lòng bàn tay, ôm  trong ngực, tay vẫn còn run nhẹ.
 
Tất cả những điều  nhanh đến  thể tưởng tượng. Tống Sư Yểu vịn tường  dậy. Con bọ cánh cứng từ  tay cô thoát , bay lên cao kiểm tra xung quanh một lượt, mới bay xuống, đậu  vai Tống Sư Yểu.
 
“Cô   ở đây?” Giọng  khàn khàn của Giang Bạch Kỳ từ con bọ cánh cứng truyền , cất giấu một chút vui mừng  dễ phát hiện.
 
“ , A Kỳ vẫn luôn ở bên cạnh .” Tống Sư Yểu   rời .
 
“…Không báo cảnh sát ?” Giang Bạch Kỳ xoa xoa đôi tai nóng bỏng, trái tim bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng, chỉ còn  một chút lệ khí  mới bộc phát  khi  thấy Tống Sư Yểu  tấn công.
 
“Không .”
 
Không ?
 
“A Kỳ,   thể  ngoài  ?” Tống Sư Yểu : “  gặp .”
 
Giang Bạch Kỳ ngây , nhận  trong giọng  của cô che giấu một chút run rẩy, trái tim như  kim châm. Đợi đến khi  phản ứng ,   trèo tường rời khỏi trường học.
 
Golden Kodola cách vị trí của Tống Sư Yểu hơn hai giờ  xe. Giang Bạch Kỳ suốt đường  lo lắng cho Tống Sư Yểu, Tống Sư Yểu cũng vẫn luôn  ở trạm xe buýt chờ .
 
Từ xa, Giang Bạch Kỳ   thấy thiếu nữ gầy yếu, tinh tế đang  ở đó. Cô cúi đầu, chiếc cổ trắng nõn, yếu ớt, như thể  dễ dàng  thể bẻ gãy, khiến   từ đáy lòng dâng lên một nỗi thương tiếc. Như thể  linh cảm, cô ngẩng đầu lên, mong đợi  về phía .
 
Như mũi tên của Cupid, trong khoảnh khắc đó  b.ắ.n trúng .
 
Tống Sư Yểu thấy  xuống xe, lập tức  dậy chạy tới, nhào  lòng , ôm chặt lấy .
 
Cả  Giang Bạch Kỳ cứng đờ, hai tay khẽ giơ lên     , trái tim như  nhảy  khỏi cổ họng.
 
Ánh hào quang   cô dường như cũng bao phủ lấy Giang Bạch Kỳ. Thiếu niên trông  vẻ âm u, cảm giác tồn tại  thấp, xám xịt  dường như cũng bắt đầu tỏa sáng.