Cô nhét quyển sổ tay trở   tay ,  chăm chú  mắt : “Cậu là sự tồn tại đặc biệt nhất, lấp lánh nhất  thế giới , trong mắt    ai thu hút ánh mắt của  hơn .”
 
Giang Bạch Kỳ   mắt cô, cảm thấy bản thânđã sa , sắp ngập đến mũi.
 
  vẫn còn một chút lý trí. Cậu cảm thấy so với thứ mờ ảo, quá mộng ảo như một bong bóng đó, những thứ  thể sờ ,  bằng chứng thực tế  lẽ  hơn. Cậu sẽ   cảm giác sợ hãi vì  thể nắm bắt ,  cũng  ngại.
 
“  thấy .” Cậu bỗng nhiên .
 
Tống Sư Yểu sững : “Cái gì?”
 
Giang Bạch Kỳ: “Trước khi cô đến Học viện Golden Kodola, email mà thầy giáo của cô  gửi cho cô. Ông  bảo cô tìm cách lấy  thứ ông   từ tay . Cô vốn dĩ  định nhận lời mời của hiệu trưởng,  khi nhận  email mới trả lời khẳng định với hiệu trưởng.”
 
Đây là những gì Giang Bạch Kỳ  vô tình  thấy khi hộ tống Tống Sư Yểu  mạng. Cùng với suy đoán của   khác biệt mấy, Tống Sư Yểu chính là vì những thứ trong tay  mà đến.
 
“Người  , thực  cũng là một màn kịch mà các   thiết kế, để dẫn  .” Giang Bạch Kỳ  Tống Sư Yểu, đôi mắt xám xịt to lớn trông  bình tĩnh, nhưng  sự bình tĩnh đó  cất giấu một thứ gì đó điên cuồng. Và   rõ ràng  thấy sự  đổi của , tỉnh táo   trầm luân .
 
Cậu si mê ánh mắt của cô, say mê cảm giác  cô chú ý. Dù  thì mặt trời luôn sẽ chiếu rọi những  khác,  chỉ cần  thể luôn là một trong  đó là . Ít nhất nguyện vọng như ,  thể thực hiện   ?
 
Tống Sư Yểu  , chợt im lặng.
 
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Trời ơi????]
 
[Tình yêu tuyệt mỹ đột nhiên lật ngược???]
 
[A a a a a a,  thể nào!!!]
 
[Tống Sư Yểu  tự nhận !]
 
[ kinh ngạc!]
 
[Ha ha ha ha ha ha,   mà, Tống Sư Yểu chắc chắn  thể nào thật sự thích Giang Bạch Kỳ! Quả nhiên như !]
 
[Tiểu tro bụi thật đáng thương,  tra nữ lừa gạt tình cảm.]
 
Tổ chương trình: ??? Chúng  cũng sợ ngây !
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-118.html.]
Thay vì nghĩ rằng cô đang   vì  tỏa sáng một cách khó hiểu, thì việc cô  chăm chú  món đồ  tay  hiển nhiên hợp logic hơn nhiều.
 
Tống Sư Yểu cụp mắt, mím chặt môi. Một lúc lâu , cô ngước lên  , : “Thứ chúng   bây giờ là một món đồ khác.”
 
[!!! Cô  thừa nhận ! ]
 
[ Oa hu hu hu,   đây hu hu hu ]
 
[ C.h.ế.t tiệt,  đang xem show thẩm phán mà   tình yêu hành hạ thế !! ]
 
Giang Bạch Kỳ cảm thấy  hụt hẫng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Như  cũng ,  sẽ  cần  lo  lo mất nữa.
 
“Thứ gì?”
 
“Trước con côn trùng máy,    một chiếc mũ giáp. Chúng   công nghệ lõi của thứ đó.”
 
“Được.” Giang Bạch Kỳ  chút do dự, lôi  từ một góc bản vẽ thiết kế nhàu nát cùng một chiếc USB. Cậu đưa chúng cho Tống Sư Yểu: "Để trao đổi, dù cô  ,  cũng   theo cô.”
 
Tống Sư Yểu   với ánh mắt phức tạp một lúc,  cầm lấy đồ và    lên.
 
Giang Bạch Kỳ  theo bóng lưng cô, cảm giác như thể    sai điều gì khiến Tống Sư Yểu tức giận. Cậu há miệng nhưng   nên lời, chỉ  thể ngây   đó  cô khuất dạng.
 
Trên lầu, gia đình ba  vẫn còn căng thẳng, ló đầu  xuống tầng hầm. Khi thấy Tống Sư Yểu  lên, họ rõ ràng  thả lỏng hơn một chút, nhưng vẫn vô cùng lo lắng.
 
“Cô Tống… Cô, cô  nó bắt cóc ?”
 
Tống Sư Yểu kinh ngạc tột độ, biểu cảm  phần cứng ngắc: “Cái gì?”
 
Mẹ Giang trông  mất tự nhiên, tay nắm chặt điện thoại: “Cô, cô đừng lo. Nếu nó  gì   với cô, chúng  sẽ giúp cô.”
 
“Xin đừng  bừa.” Tống Sư Yểu nghiêm mặt. “A Kỳ  ,    bắt cóc cháu,    giúp đỡ cháu.”
 
“Vậy ? Thế thì  .” Họ thở phào nhẹ nhõm.
 
Tống Sư Yểu tạm thời  để ý đến họ. Cô lấy điện thoại  gọi, đợi một lúc  cửa Giang gia thì một chiếc xe chạy tới.
 
“Tiến sĩ Tống.” Một  đàn ông mặc vest đen bước xuống.
 
Tống Sư Yểu đưa đồ cho  : “Người  thương lúc nãy  ?”