“Mẹ còn bao nhiêu tiền?” Tống Sư Yểu hỏi.
Liễu Diễm lắp bắp: “Khoảng hơn một nghìn…”
Thật là nghèo.
“Đưa hết cho con.”
Càng kéo dài càng dễ sinh chuyện. Nếu Liễu Quốc Khánh  họ   xa, để phòng phong bao lì xì đến tay  bay mất,  sẽ tìm  cách  cho họ . Vì , Tống Sư Yểu   là ,  cho  khác cơ hội ngăn cản.
Tống Sư Yểu lái chiếc xe ba bánh điện của nhà, chở Liễu Diễm đến bến xe của huyện, đưa cô   mua vé xe.
Bến xe  qua kẻ , Liễu Diễm là một tâm điểm thu hút ánh . Từng cặp mắt thỉnh thoảng  lướt qua, khiến cơ bắp của Tống Sư Yểu từ từ căng cứng. Thời gian chờ xe dường như cũng  kéo dài .
Liệu  thể rời  thuận lợi ? Người    về phía họ  gọi điện thoại,  thể nào là  quen, đang báo tin cho ai đó ?
Lúc , xe  đến. Tống Sư Yểu  chút biểu cảm dắt Liễu Diễm lên xe.
Cho đến khi xe từ từ rời khỏi An Hương, cơ bắp căng cứng của Tống Sư Yểu mới dần thả lỏng.
Trên xe buýt, ở hàng ghế chéo phía  Tống Sư Yểu và Liễu Diễm, một bà thím với đôi mắt tam giác đảo qua đảo  giữa hai  con. Thấy họ  vẻ như mang theo quần áo  xa, đôi mắt bà  lóe lên ngọn lửa hóng hớt, lấy điện thoại  gọi cho ai đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-13.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Bà   nhỏ: “…Còn ai  đây nữa, chính là con hồ ly tinh trong làng , dắt theo con bé con của nó  thành phố đấy… Cả nhà đều ở trong làng, bà  xem nó  thể  nhờ vả ai ,  thấy chắc là  gặp tình nhân… Loại đàn bà   là   an phận,    cắm cho chồng bao nhiêu cái sừng …”
Người nhà quê thiếu thốn giải trí, những  nhiều chuyện và thích gây sự thì nhiều vô  kể, tốc độ lan truyền tin đồn  nhanh. Chẳng mấy chốc, tin  đến tai Liễu Quốc Khánh.
Liễu Quốc Khánh vốn đang uống  ở Trần gia,   tin, vẻ mặt đang  toe toét lập tức  đổi. Trần Lão Nhị đang rót  cho , sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Liễu Quốc Khánh và Trần Lão Nhị lập tức lái xe đuổi theo. Liễu Quốc Khánh xoay xở xin   điện thoại của bà thím  xe buýt,  gọi .
“Bà giúp  giữ con bé đó , chúng  đang  đường đến đó, đến nơi nhất định sẽ cảm ơn bà hậu hĩnh.” Liễu Quốc Khánh cúp máy, liếc  sắc mặt của Trần Lão Nhị đang lái xe. Trần Lão Nhị mặt mày dữ tợn,  hình cao lớn, một cú đ.ấ.m  thể đánh gục Liễu Quốc Khánh trông  vẻ thư sinh. Lúc , mặt  mây đen giăng kín, trông càng thêm đáng sợ.
Liễu Quốc Khánh trong lòng sợ hãi, càng hận Liễu Diễm   điều. Hắn  bụng tính toán tương lai cho cô , cô   dám dắt con gái bỏ trốn. Không ngờ con thỏ cũng  gan lớn như , giỏi thật!
Xe buýt chạy gần ba tiếng đồng hồ thì đến bến cuối.
Bến xe buýt  gần ga tàu hỏa, ngay cạnh . Lượng  ở đây  đông, dòng  chen chúc, vai kề vai. Tống Sư Yểu nắm tay Liễu Diễm  xuyên qua đám đông.
Bỗng nhiên, một bàn tay duỗi , nắm lấy tay Liễu Diễm, kéo hai  con .
Liễu Diễm giật ,  đầu  nhận  , kinh ngạc : “Thím Mai!”
Tống Sư Yểu    đến. Quả nhiên,  thể nào rời khỏi đây một cách đơn giản .