Thím Mai nghĩ đến lợi ích mà Liễu Quốc Khánh  hứa, bàn tay to thô ráp nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của Liễu Diễm,  : “Vợ thằng Thành Tài, mày dắt con gái   đấy?”
“Không   cả, chỉ là  ngoài một chuyến thôi.”
“Mày  ngoài một chuyến mà xa thế, còn   tàu hỏa,  còn mang theo hành lý, là  nhờ vả ai ?”
“   thím đang  gì…” Liễu Diễm  nắm đau, cố gắng rút tay , nhưng sức của cô    so  với một  phụ nữ nông thôn quen  việc nặng,  hề lay chuyển. Cô  khẩn khoản: “Thím Mai, thím thả    …”
Thím Mai sẽ  để món lợi đến miệng bay mất. Bà  kéo Liễu Diễm  ngoài: “Ở đây đông  quá, khó  chuyện, chúng   ngoài .”
Tống Sư Yểu  mua vé  mạng , là chuyến tàu gần nhất, sắp đến giờ ,   thể để bà  kéo Liễu Diễm  .
“Bác ơi, thả  cháu !” Tống Sư Yểu lao lên ngăn cản. Thím Mai  thèm để cô  mắt, thẳng tay tóm luôn cả Tống Sư Yểu, kéo cả hai  con   ngoài.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Khóe miệng Tống Sư Yểu nhếch lên một nụ  lạnh,  đột nhiên hét lớn: “Có bọn buôn ! Cứu mạng!”
Tiếng hét chói tai của cô bé gái vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của   trong phạm vi vài mét. Những   con nhỏ lập tức ôm chặt con , cảnh giác  về phía nguồn phát  âm thanh.
Ba  họ lập tức  vô  ánh mắt khóa chặt.
Thím Mai lúng túng, lay Tống Sư Yểu: “Mày  bậy gì thế?... Đừng  nó  bậy, tao   bọn buôn , chúng tao cùng làng, chúng nó bỏ nhà  ,  nhà nhờ tao giữ chúng nó …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-14.html.]
Cô bé gái  sức giãy giụa, giọng  trẻ con xen lẫn tiếng  nức nở, kích thích lương tâm của những  xung quanh: “Bà  bậy, cháu  quen  bà! Các cô chú cứu cháu và  cháu với!”
Mấy năm gần đây, tin tức về bọn buôn  dùng chiêu  để lừa bán phụ nữ và trẻ em  ngừng xuất hiện. Lập tức  mấy  tiến lên kéo thím Mai , tách hai bên ,  giữ chặt thím Mai .
Thím Mai tức đến hộc máu: “Các   gì ?  thật sự quen  họ…”
“Báo cảnh sát , báo cảnh sát   .”
“Có  bọn buôn   , đợi cảnh sát đến là  ngay!”
“Bà  mặt mày hung dữ,   giống  …”
Nhân lúc sự chú ý của   đều đổ dồn  thím Mai, Tống Sư Yểu kéo Liễu Diễm đang ngơ ngác suốt quá trình, nhanh chóng  ga tàu hỏa.
Thím Mai thấy , lo sốt vó. Xe riêng  giống xe buýt    dừng dừng  đường, tốc độ nhanh hơn nhiều. Liễu Quốc Khánh chỉ còn cách đây một con phố, bà   thể để   trốn thoát!
“Tránh , tránh …” Thím Mai thoát khỏi sự cản trở, đẩy    đuổi theo họ.
“Bọn buôn  c.h.ế.t  cho tao!” Một  cha  con  bọn buôn  bắt cóc  thấy động tĩnh, từ xa lao tới, tung một cú đá. Thân hình mập mạp của thím Mai lập tức ngã lăn  đất, ôm eo kêu la oai oái.
Lúc , Liễu Quốc Khánh và Trần Lão Nhị vội vã chạy tới: "Người ?”
“Ai da… Vừa mới  trong , mau  .” Thím Mai hận  thể tả. Trước đó chỉ là vì lợi ích, bây giờ bà  thật lòng  thấy Liễu Diễm và Tống Sư Yểu  bắt trở về. Họ càng  chạy, bà  càng  giữ chặt họ .