“Vẫn  cầu xin tha thứ ?” Kim Diệu nheo mắt, đưa tay sang một bên. Bàn tay thon dài, mạnh mẽ đó, nếu nắm chặt  thể bao trọn bàn tay của một cô gái, là một bàn tay trông   dáng bạn trai. Tuy nhiên,  bàn tay đó,  nhanh    nhặt bóng cung kính đặt lên một quả bóng tennis.
Nước mắt Minh Xu chảy càng nhiều hơn. Cô   xin tha, thực sự  xin tha, nhưng chỉ cần một cái quỳ , sự nghiệp thần tượng của cô  sẽ kết thúc. Vì   thể xin tha, đánh c.h.ế.t cũng  thể xin tha, huhuhu…
Kim Diệu  lạnh một tiếng, ném quả bóng lên trời, vung vợt mạnh mẽ, đánh về phía Minh Xu. Nếu xương cốt  cứng như , thì cứ đánh gãy .
Minh Xu    thể cử động, giơ tay che  mặt, tuyệt vọng nhắm mắt . Khán giả trong phòng phát sóng cũng  dám xem, cảnh tượng  quá tàn nhẫn. Màn hình của những khán giả vị thành niên   hệ thống tự động  mờ.
“Bốp!”
Quả bóng tennis màu vàng và giỏ đựng bóng va chạm     trung, nửa giỏ bóng tennis văng tung tóe.
Minh Xu mở mắt , trong đôi mắt đẫm lệ phản chiếu hình ảnh chiếc giỏ bóng  lật nhào   trung, cùng với những quả bóng nhỏ bay lả tả như những cánh hoa.
Cô như cảm nhận  điều gì đó,  đầu  về phía giỏ bóng bay tới. Dưới ánh nắng chói chang, một thiếu nữ thu chân , duyên dáng yêu kiều, nhưng  ngầu  thể tả.
Minh Xu ngây , nước mắt chảy dài  má, trái tim đập thình thịch.
[A a a a a a a a a a!!]
[A a a a a a,  điên  a a a a!]
[Trời ơi trời ơi trời ơi!!! Ngầu c.h.ế.t mất!!]
[A a a a a a a a a a a a]
[A a a a a a a a a a, Tống Sư Yểu g.i.ế.c  !!]
Trong phòng phát sóng trực tiếp, những tiếng la hét điên cuồng tràn ngập màn hình.
Khi  cách giữa hai  thật trong thế giới ảo đến một mức độ nhất định, các phòng phát sóng của họ sẽ hợp nhất thành một, chia sẻ khán giả với , đồng thời góc  phát sóng cũng sẽ trở nên rộng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-35.html.]
Tất cả khán giả trong phòng phát sóng lúc nãy đều  thấy  khoảnh khắc Kim Diệu vung vợt, Tống Sư Yểu  phản ứng nhanh chóng và dứt khoát như thế nào, đột ngột xoay  đá, đá bay chiếc giỏ tennis bên cạnh , chặn  quả bóng tennis chí mạng .
Dưới ánh mặt trời, cô ngầu đến mức bay lên.
Hiện trường im lặng trong giây lát. Mọi  cuối cùng cũng phản ứng , ánh mắt đồng loạt chuyển về phía lối  sân bóng. Nhìn thấy  đó  là Tống Sư Yểu, lập tức  một trận xì xào bàn tán.
“Là Tống Sư Yểu!”
“Cô   định xen  chuyện của  khác chứ?”
“Cô  chỉ là khách ở trường chúng ,  tư cách gì mà quản chuyện của trường chúng ?”
“Nếu Kim Diệu đánh cô  thì    nhỉ?”
“Cô  xong , dù là thành viên của đội Olympic Award cũng  thể đấu   với một thế lực tư bản khổng lồ như Kim gia.”
“…”
Các thành viên đội cổ vũ  đẩy , vì  tận mắt chứng kiến cú đá của Tống Sư Yểu, vẫn còn đang trong trạng thái ngây ngất vì vẻ ngầu của cô. Họ há hốc miệng, sùng bái và kính sợ  bóng lưng Tống Sư Yểu,  tham gia  hàng ngũ xì xào bàn tán.
Tống Sư Yểu bước  sân tennis. Lê Chiêu co vai, như một cái đuôi nhỏ theo  cô. Nhìn bóng lưng ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c của Tống Sư Yểu, cô  sùng bái   lo lắng, thật sự sẽ   chứ? Những ánh mắt b.ắ.n tới từ xung quanh như những cây kim,  hề  thiện, còn  Kim Diệu…
Tống Sư Yểu  đến  mặt Minh Xu, quan tâm hỏi: “Sao ? Còn   ?”
Minh Xu  Tống Sư Yểu, nước mắt chảy càng nhiều hơn,   nên lời,  gật đầu   lắc đầu.  ai cũng  thể thấy  cô vui mừng đến mức nào khi Tống Sư Yểu xuất hiện.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tống Sư Yểu  về phía Lê Chiêu: “Lê Chiêu, em đưa bạn  đến phòng y tế .”
Lê Chiêu gật gật đầu, lập tức  đỡ Minh Xu.
“Đứng .” Phía  truyền đến giọng  khàn khàn, lạnh lùng của một thiếu niên: " cho phép cô    ?”
Tống Sư Yểu  đầu, đối diện với đôi mắt màu hổ phách như chim ưng của Kim Diệu,  thấy bên trong là ánh sáng kiệt ngạo khó thuần như của một loài động vật hoang dã.