[Thương quá, đây đều là những đứa trẻ mới mười mấy tuổi thôi mà. Trường học vốn dĩ nên là một tháp ngà,  mà chúng   chứng kiến sự tàn khốc của xã hội tư bản kim tiền tối thượng ngay tại trường học. Sau  chúng sẽ trở thành  như thế nào?]
[Đây thật sự là ném nhân phẩm của họ xuống đất mà giẫm đạp.]
[Yểu Yểu mau đến đánh  !!]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Gọi Tống Sư Yểu  gì? Cô  cũng chỉ  thể bảo vệ bản , còn  thể quản  nhiều  như  ?]
Mặt Chu Thụ Sâm đỏ bừng, nhưng vẫn  lùi bước: “Hội đồng quản trị của trường  thể nào mặc kệ tỷ lệ đỗ đại học của trường !”
“A, chúng  sẽ cải cách học viện, mỗi học sinh đều sẽ  tiếp nhận nền giáo dục tinh , sẽ  còn học sinh đến đây chỉ để qua ngày nữa. Các   nghĩ rằng quyết định  của chúng , hội đồng quản trị  vui mừng ?” Khi tỷ lệ đỗ đại học  còn cần đến những học sinh  đặc cách  nữa, họ mới mặc kệ sống c.h.ế.t của những học sinh .
Môi Chu Thụ Sâm trắng bệch: "Đây   là do các  quyết định.”
“Có  do chúng  quyết định  , cứ chờ xem là .” Một giọng  lạnh lùng vang lên, tất cả   đều giật .
Phó Mỹ Linh lập tức nhường đường, Kim Ngọc  xe lăn  thư ký từ từ đẩy . Kim Ngọc  Tống Sư Yểu tấn công hai ,  thương  nhẹ,  cổ đeo nẹp, đùi  bó bột. Đương nhiên, xuất phát từ lòng tự tôn  thể xâm phạm của quý tộc,   công bố  ngoài là  ngã. Nếu để  khác  là  Tống Sư Yểu đánh,   thà nhảy lầu còn hơn.
 dù là trong bộ dạng , hiện trường cũng   ai cảm thấy  gì buồn . Khí thế của   vẫn như cũ áp đảo, cái vẻ ngạo mạn khiến  khác cảm thấy  vô cùng hèn mọn cũng  hề suy giảm chút nào.
“Chu… Thụ Sâm, đúng ? Cậu  thể chuẩn  một chút, nửa tháng ,  nên rời  .” Kim Ngọc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-67.html.]
Chu Thụ Sâm ngây .
“Cái gì? Cậu  ý gì?” Nhóm học sinh  đặc cách kinh ngạc.
“Học trưởng  …”
Kim Ngọc: “Ai  giúp    thể cùng .”
Giọng  lạnh lùng  lớn đó,  khiến  khí như đông cứng .
Kim Diệu kẹp điếu thuốc, ánh mắt xuyên qua đám học sinh  đặc cách,  về phía khu chung cư của học sinh, thầm nghĩ Tống Sư Yểu khi nào sẽ xuất hiện. Không  tại , nghĩ đến Tống Sư Yểu, vết răng  ngón tay cái  bắt đầu âm ỉ ngứa ngáy.
Nhóm học sinh  đặc cách há hốc miệng, nhưng trong lúc nhất thời  ai  thể phát  âm thanh. Không ai nghi ngờ lời  của Kim Ngọc, bởi vì   là bạo quân  một  hai của Golden Kodola.
Rời khỏi ngôi trường ? Ở ngôi trường , mặc dù con nhà giàu  ưa họ,  lúc  ngứa mắt là sẽ  lôi kéo vài cái, ăn vài cú đấm, nhưng học bổng hạng ba ở đây cũng  hậu hĩnh, học phí cũng  miễn, ăn ở thực  còn  hơn ở nhà. Học bổng của họ cũng  thể giảm bớt một chút gánh nặng cho cha . Nếu  thể  nước ngoài tuyển, chi phí du học cũng  thể  chi trả một phần, thi đỗ  các trường đại học danh tiếng trong nước, cũng vẫn  một khoản tiền thưởng xa xỉ…
Nếu là lớp 10 thì còn đỡ, nhưng lớp 11 thì ? Lớp 12 thì ? Còn  đến ba tháng nữa là thi đại học, giữa chừng từ trường quý tộc chuyển sang trường công lập bình thường,  thể hòa nhập  với tập thể mới ? Có  hỏi mãi về ngôi trường  thế nào, đãi ngộ của họ   ? Có  truy vấn tại   chuyển trường ? Thậm chí, họ  thể tìm  trường học sẵn lòng tiếp nhận họ ? Gia đình họ  thể tìm  quan hệ, đưa họ  trường  ?
Vô  vấn đề hiện , sắc mặt họ tái nhợt,  ánh mặt trời   cảm nhận  chút ấm áp nào. Chu Thụ Sâm vẫn   mặt họ, họ   thể phát  âm thanh.
Vài nữ sinh  cúi đầu nức nở.
Minh Xu tức đến nổ tung, nhảy : “Đi thì ! Cái trường rách  ai mà  ở! Các  chính là rác rưởi, một đám rác rưởi, sâu mọt của xã hội! Không chỉ là các , cha  các  cũng đều là ! Hút m.á.u của nhân dân, còn coi thường  khác, dạy  những thứ rác rưởi như các !”