Hầu hết học sinh  đặc cách đều  nhận  sự giúp đỡ của Chu Thụ Sâm, nhưng  giờ khắc ,  ai dám  gì.
Có  gian nan lắc đầu phủ nhận, những  khác cũng theo đó lắc đầu phủ nhận.
Vượt qua  rào cản , những chuyện  đó trở nên đơn giản hơn nhiều. Đầu tiên là phủ nhận,  đó  thể  tay đánh đập, thậm chí cuối cùng bắt đầu chủ động chửi mắng, như thể   là  thể phủi sạch quan hệ với đối phương,  thể trở thành đồng lõa của kẻ bắt nạt, từ đó tránh  kẻ bắt nạt đối phó.
Những   hội học sinh điểm danh, đều  thoát . Điều đáng buồn nhất là,   tay  là những học sinh  đặc cách khác. Minh Xu và Lê Chiêu đều  bắt nạt  thảm, ngay cả   sự tồn tại mờ nhạt như Giang Bạch Kỳ cũng  thoát .
Khi Minh Xu  thấy Giang Bạch Kỳ trong phòng y tế, cô  sững sờ.
“Cậu cũng  đánh ?”
Trên khuôn mặt tái nhợt của Giang Bạch Kỳ cũng  vết bầm. Cậu cúi đầu, trông  vẻ  vui mừng,   ngẩng đầu lên,  chút biểu cảm  về phía cô, như đang hỏi   đánh  gì lạ ?
[, , ,   Minh Xu đang nghĩ gì!]
[Minh Xu: Mẹ nó,  tưởng  là một đại lão, kết quả  chỉ là một kẻ yếu đuối như ?]
[Nói thật,  cũng ngạc nhiên. Thật   vẫn luôn cảm thấy Giang Bạch Kỳ  thể là một đại lão ẩn giấu.]
[ ! Cái khí chất u ám đó, ánh mắt   quỷ dị, còn thu hút sự chú ý của Tống Sư Yểu,  tưởng    bắt nạt sẽ rút d.a.o  c.ắ.t c.ổ  khác, kết quả     xổm ôm đầu  đánh!]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Chỉ   chú ý đến      vẻ  vui mừng ? Vui mừng cái gì? Có  đang nghĩ đến cách trả thù biến thái nào đó ?]
[Tống Sư Yểu rốt cuộc khi nào mới trở về,  thật sự sắp tức đến nổ tung !! Thương Chu Thụ Sâm quá.]
[Bản tính con  thật đáng sợ, nhưng nghĩ kỹ , việc họ  như  đều  thể hiểu …]
Học viện Golden Kodola  loạn thành một mớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-70.html.]
Thang Khải mỗi ngày xử lý vết thương cho những học sinh , những chuyện “vặt vãnh” đó, ban đầu  bực bội,  đó bắt đầu cảm thấy phẫn nộ.
Nhóm học sinh  đặc cách mỗi ngày đều phản bội, công kích lẫn , hoặc vì sợ  liên lụy mà chỉ  thể chọn cách khoanh tay  .
Thang Khải: “Tống Sư Yểu ?”
Minh Xu: “Em   nữa, hình như   ngoài , vẫn  về.”
“Cô  thể gọi điện cho cô  ?!” Thang Khải .
Minh Xu: “Em, chúng em    điện thoại của cô …”
Nghĩ kỹ , họ vốn   với Tống Sư Yểu, chỉ là Tống Sư Yểu dịu dàng và  thiện,  dễ khiến   sa , họ  quên mất  cách thời gian giữa họ, cho rằng họ  quen   một thời gian dài.
“…”
Minh Xu bên   thể liên lạc với Tống Sư Yểu, Kim Ngọc  giúp cô gọi.
Việc Tống Sư Yểu  tình cờ rời   lúc   ngoài dự kiến của  , khiến    cảm giác như một cú đ.ấ.m   khí. Cậu  thậm chí còn cho rằng Tống Sư Yểu  rời  và sẽ  trở về nữa. Cho đến khi bảo vệ  xem căn hộ của cô, phát hiện một  đồ đạc vẫn còn, mèo cũng còn ở đó,   mới thở phào nhẹ nhõm.
Sự việc phát triển  ngoài dự đoán của  ,   nghĩ đến việc Tống Sư Yểu trở về  thấy cảnh tượng  sẽ lộ  biểu cảm gì, liền cảm thấy  sảng khoái.
 cô liên tiếp mấy ngày đều  trở ,   chút thách thức giới hạn kiên nhẫn của  , vì thế    gọi điện cho cô.
Tống Sư Yểu đang ăn cơm ở nhà đạo diễn Bành Gia. Bà Bành vẫn luôn  cưng chiều cô, ngày lễ tết đều bảo Bành Gia đón cô về nhà ăn cơm, tối nay cũng  cho cô một bàn đầy những món cô thích.
“Con xem con kìa,  mà gầy thế, còn gầy hơn cả mấy nữ minh tinh , gió thổi là bay, ăn nhiều .”
“Làm gì  khoa trương như , lượng cơ bắp của con còn cao hơn  ít so với những phụ nữ  vận động  ạ.” Tống Sư Yểu  chút bất đắc dĩ  bát cơm đầy ắp.
Ông Bành Gia cúi đầu ăn cơm, liếc mắt  đứa con trai ngày thường ngang ngược, lúc   lúng túng mặt đỏ bừng   một lời cúi đầu ăn cơm, vô cùng ghét bỏ, thế  mà cũng thích Tống Sư Yểu? Còn  theo đuổi? Con xứng ?