Họ ngại  dám  tay, hy vọng Chu Thụ Sâm  thể tự  rời , vẻ mặt giãy giụa như đang  chúng  cũng   cách nào khác.
Chu Thụ Sâm  những  bạn học ngày xưa cùng chơi bóng, học tập, mặc dù gia đình  khó khăn, nhưng cha  từ nhỏ  dạy    một  chính trực, dũng cảm và lương thiện. Cậu  trong phạm vi năng lực của , cố gắng hết sức giúp đỡ tất cả các bạn học đến xin giúp đỡ, chỉ vì nghĩ đến lúc  bất lực,  mong  một  như  đến giúp đỡ   bao.
 bây giờ,  vẫn là  bất lực  đợi  sự giúp đỡ,  chỉ  đợi ,  còn nhận  sự phản bội, chế nhạo của những    từng giúp đỡ, lộ  vẻ mặt xin  bất đắc dĩ đó, là hy vọng   thể tha thứ, thậm chí là thông cảm một chút, đừng  khó họ? Chuyện  đến nước , chẳng lẽ  còn  quan tâm đến cảm xúc của các , thông cảm cho sự bất đắc dĩ của các  ?!
Trên mặt Chu Thụ Sâm lộ  một nụ  tái nhợt, một ngọn lửa giận cũng từ đáy lòng dâng lên,  thứ gì đó đen tối lan tràn, che khuất đôi mắt .
“Không,   , dựa  cái gì mà   ? Ít nhất  còn  thể ở đây nửa tháng, dù là Kim Ngọc cũng  bảo  lập tức rời !” Chu Thụ Sâm  dậy giận dữ , quật cường    dựng  bàn ghế của .
Thái độ của   chọc giận  trai : "Được lắm! Mày giỏi! Để xem mày giỏi  đến khi nào! Này, mấy  các  ngẩn   gì? Đồ vô dụng, như  mà còn  ở  trường  chó săn cho tao ? Ông đây cần chúng mày  gì?”
Mấy học sinh  đặc cách  mắng, mặt đỏ bừng, cũng  chút bất mãn với Chu Thụ Sâm, lập tức tiến lên lôi kéo .
“Chu Thụ Sâm, đừng ép chúng , mau  !”
“Buông  !”
Họ kéo Chu Thụ Sâm  khỏi lớp. Chu Thụ Sâm liều mạng giãy giụa, tròng mắt đỏ bừng, như thể   thoát khỏi   là những bàn tay , mà là vận mệnh đang   nghẹt thở.   giãy giụa  , từ lớp học đến hành lang, suốt đường    vây xem.
“Các   gì ? Mau buông Thụ Sâm !” Có học sinh  đặc cách kinh ngạc, phẫn nộ ngăn cản.
“Đừng tự lừa  dối  nữa, sự việc   đường cứu vãn, Tống Sư Yểu  về đơn vị , cô  sẽ  trở về nữa!”
“Chúng   sớm  vứt bỏ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-73.html.]
“Không thể nào! Chị  vì chúng   đến phòng hiệu trưởng và hội học sinh, chị   thể nào cứ thế rời …”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Sự thật chính là như ! Ai  bằng chứng cô  sẽ trở về? Ngược  là việc cô   rời  nhiều ngày, chúng   tận mắt  thấy!”
“…”
Mặc dù    tin, nhưng càng nhiều  vẫn là tin. Họ  luôn chờ đợi, luôn chờ đợi, nhiều ngày như ,   nửa điểm tin tức của Tống Sư Yểu. Họ   hành tung của cô, thực tế cũng   tư cách  hành tung của cô. Có lẽ chỉ là họ đơn phương coi   là đấng cứu thế, nhưng    để họ  lòng.
“Huhu… Đừng như …”
“Chính vì  những kẻ khúm núm nịnh bợ như các , họ mới  thể  chúng    xương sống, mới  thể coi thường chúng !”
“Các   xương sống, các   tiền đồ, tại   mau ,  ăn vạ ở đây ?”
“Mau  , chúng   cần xương sống, bây giờ xương sống đáng giá mấy đồng. Nếu  thể đổi lấy việc    thành công, cho cha   sống những ngày tháng  , bây giờ quỳ xuống  cũng nguyện ý!”
“Tao đ**  mày…”
Tình hình một  hỗn loạn, mất kiểm soát, từ khu dạy học đến sân thể dục, càng ngày càng nhiều học sinh  đặc cách tham gia  đó. Ban đầu là vì Chu Thụ Sâm,  đó   tại   phát triển thành đánh hội đồng. Lê Chiêu và Minh Xu cũng  liên lụy trong đó. Giang Bạch Kỳ lảng vảng bên ngoài đám đông,  chen  cũng  chen  . Thế giới nhỏ bé u ám của  dường như  hợp với bên .
[Đừng đánh nữa huhuhu…]
[Khóc c.h.ế.t  , Yểu Yểu mau đến , họ thật sự sắp sụp đổ .]
[Lũ trẻ ngốc, các  vốn   chị Tống của các    gì cho các , mau dừng tay .]