BA MẸ CHỈ THƯƠNG EM GÁI, TÔI NHƯỜNG EM CHĂM BA MẸ KHI VỀ GIÀ - 1

Cập nhật lúc: 2025-12-10 15:06:51
Lượt xem: 219

 

Vào ngày sinh nhật , xoay như con từ sáng đến tối, chuẩn cả bàn tiệc lớn để khoản đãi họ hàng.

 

Trong lúc ăn, định múc thêm cơm, lập tức giữ tay bà :

 

“Đã dặn bao nhiêu , mỗi bữa chỉ ăn nửa bát thôi.”

 

Mẹ liền sang kể khổ với họ hàng, trách rằng hứa sẽ phụng dưỡng, mà chẳng cho bà ăn no bao giờ.

 

Ba đưa tay nhận ly rượu trắng từ chú, lập tức chạy qua giật lấy ném thùng rác.

 

“Ba mới lén uống rượu tháng nhập viện, tốn cả đống tiền, ba quên ?”

 

lúc đó, em gái xuất hiện, nhẹ:

 

“Chị lúc nào cũng lo chuyện bao đồng. Ba lớn tuổi , còn ăn uống là phúc. Điều quan trọng nhất là họ vui vẻ ?”

 

“Chị , hôm nay sinh nhật , chị đừng nghiêm khắc quá.”

 

Chỉ một câu , lập tức trở thành tâm điểm chỉ trích.

 

Họ hàng đồng loạt về phía , ánh mắt khó chịu.

 

Ba một lời bênh vực, chỉ nắm tay em gái , mãn nguyện.

 

“Vẫn là con bé hiểu chuyện, quan tâm ba . Còn con, việc gì cũng chen , quản còn hơn mấy bà tổ trưởng dân phố.”

 

Lòng của bỗng chốc bóp méo thành sự tọc mạch.

 

Nhìn những gương mặt lạnh nhạt , tim nghẹn , chẳng còn lời nào để .

 

Thôi kệ, nếu trong mắt họ sự quan tâm của là dư thừa, thì cơ thể của họ, họ gì tùy họ.

 

 

“Ba lớn tuổi , ăn thêm chút cơm, uống vài chén rượu thì gì sai chứ?”

 

“Con sẽ lo cho tuổi già của ba , nhưng ? Cái cấm, cái cho đụng , quản chúng chẳng khác nào quản phạm nhân!”

 

“Còn em con thì khác, đến chơi còn mua chuối chín mềm cho , mua rượu trái cây ướp lạnh cho ba, chiều cho đỡ thèm!”

 

Ba cũng phụ họa, giọng đầy trách móc:

 

đó! Ba là cha con, con rối để con điều khiển cũng .”

 

“Đến ăn uống cũng quản, du lịch cũng cho, sống còn gì vui?”

 

siết chặt chiếc tạp dề, móng tay bấu lòng bàn tay đau rát, nhưng vẫn cố bình tĩnh giải thích:

 

“Mẹ , chỉ vì ăn một quả chuối mà đường huyết tăng vọt, choáng đến mức nổi, nửa đêm còn viện truyền dịch. Mẹ quên cảm giác ?”

 

“Còn ba, rượu trái cây tuy nhẹ nhưng vẫn là rượu. Ba dị ứng mơ, hôm đó phát cơn đau thắt ngực, viện hơn chục ngày. Con thức trắng cả đêm trông ba, dám chợp mắt.”

 

“Tiền nong quan trọng, nhưng ba đau đớn như , con xót lắm!”

 

Dì cả vội lên tiếng hòa giải:

 

“Nguyệt Lê cũng lý. Sức khỏe là vốn quý, kiêng khem là chuyện bất đắc dĩ. Con bé chỉ cho hai bác thôi, đừng trách nó.”

 

Mấy họ hàng cũng lượt phụ họa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-me-chi-thuong-em-gai-toi-nhuong-em-cham-ba-me-khi-ve-gia/1.html.]

 

Hôm nay là sinh nhật , cũng khí nặng nề.

 

hiệu cho em gái Tô Lôi — đặt một chiếc vòng vàng cho ở tiệm vàng, mấy hôm bận chuẩn tiệc nên nhờ nó lấy giúp.

 

Thế nhưng ba chẳng buồn để ý lời bênh vực của ai.

 

Mẹ gạt tay dì cả, chằm chằm , giọng gắt gỏng hơn:

 

“Con bớt vu oan cho em gái ! Người già ai mà chẳng chút bệnh vặt?”

 

“Con chỉ sợ ba tiêu hết tiền dưỡng già, còn lợi lộc gì cho Con thì !”

 

Nói xong, bà còn sang họ hàng:

 

“Nó từ nhỏ chẳng ai ưa, giờ ba già , nó cố tình kiếm chuyện để trả thù! Tâm địa đen tối đến đáng sợ!”

 

Ba tiếp lời, thở dài:

 

“Vẫn là Lôi Lôi , hoạt bát vui vẻ, ngày nào cũng tìm cách chúng . Còn nó thì ? Suốt ngày càm ràm, phá hỏng tâm trạng của chúng !”

 

tức đến run cả , ngờ họ nghĩ về như .

 

Vừa định mở miệng phản bác, thì thấy Tô Lôi nở nụ ngọt xớt, nép sát , lấy từ túi một hộp trang sức:

 

“Mẹ đừng giận nữa. Con thích vàng, nên con tỷ mẩn mua tặng một chiếc vòng. Mẹ đeo chắc chắn lắm.”

 

mở hộp — chính là chiếc vòng đặt.

 

Họ hàng lập tức xúm :

 

“Tô Lôi đúng là hiếu, bây giờ vàng đắt đỏ lắm, chắc tốn ít tiền !”

 

“Chị thật phúc, con gái tâm lý như .”

 

Nhìn chiếc vòng, m.á.u trong như sôi lên.

 

“Tô Lôi! Cái vòng đó là đặt! nhờ cô lấy giúp, cô dám là cô mua?!”

 

Tô Lôi lập tức đỏ mắt:

 

“Chị… đây là tiền lương em để dành mấy tháng mới mua tặng . Sao chị vu oan cho em?”

 

Mẹ ôm chặt lấy Tô Lôi, trừng mắt :

 

“Mày thôi bịa đặt ! Màylà đàn bà chồng bỏ, đuổi khỏi nhà tay trắng, việc , mỗi tháng còn ăn bám tiền hưu của chúng tao, lấy tiền mua vàng?”

 

“Chỉ Lôi Lôi là thương ba , chịu bỏ tiền mua quà. Còn Mày? Ngoài càm ràm thì Màylàm gì?”

 

Từng lời như mũi d.a.o tẩm độc đ.â.m thẳng tim — đau rát, tê dại.

 

Tô Lôi ngày nào đến đây cũng chỉ ăn .

 

bảo ba kiêng khem, còn cô chẳng bao giờ bận tâm.

 

Đến ngày ba nhận lương hưu, cô chạy đến nhanh như chớp.

 

Lần nào cũng xách theo túi táo dập mua giảm giá, vài trái chuối mềm nhũn, đôi ba câu ngọt như mật là dụ ba đưa gần hết tiền hưu.

 

 

Loading...