ngoài rìa đám đông, một luồng giận dữ lạnh lẽo cuộn trào trong cuống họng. Ông  cứ nghĩ  vẫn  thể giống như hai mươi năm qua, vững vàng   bờ, lạnh lùng  hai  con chúng  giãy giụa cắn xé  trong bùn lầy,  ông    mặt đóng vai ' ' bất đắc dĩ ? Đừng hòng.
 lúc , cánh cửa lớn  một nhóm cảnh sát đẩy .
"Lâm Kiến Quốc,   tố cáo ông trốn thuế, tham gia  vụ án lừa đảo kinh tế nghiêm trọng, xin mời ông  cùng chúng  để phối hợp điều tra."
Lâm Kiến Quốc đầy kinh ngạc: "Không thể nào! Ai  tố cáo ?"
"Chúng   đủ chuỗi bằng chứng, chắc hẳn  tố cáo  âm thầm điều tra ông từ lâu ,  thể sai ."
Ánh mắt Lâm Kiến Quốc xuyên qua đám đông,   đầy phức tạp. Ông   đưa  điều tra,  phụ nữ trẻ  thấy tình hình  , lập tức bỏ mặc ông  rời .
Mẹ   như thể đột nhiên tìm thấy một chỗ để trút giận, túm lấy cánh tay .
"Lâm Vãn, là mày ! Đồ  chổi nhà mày! Mày  hủy hoại ông , mày  hủy hoại nguồn nuôi dưỡng tinh thần cuối cùng của tao! Mày  tao sống  đây? Sao mày   c.h.ế.t !"
Cứ như thể đang  với , nhưng   cho cả thế giới .
"Tao hận mày, tao hận tất cả chúng mày! Nếu tao  kết hôn và sinh  mày, bây giờ tao  vui vẻ hưởng thụ cuộc sống , cũng sẽ  biến thành bộ dạng      ngợm !"
Nước bọt của bà  b.ắ.n tung tóe  mặt . Xung quanh là sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc, tất cả ánh mắt đều đổ dồn  hai  con 'điên khùng' chúng .
 
 giơ tay nhẹ nhàng đẩy bà  , giọng  bình tĩnh lạ thường: "Vậy là con   ? Con chỉ  khéo   sinh , con   ?"
Bà  cứng đờ, cảm xúc  cắt đứt, vẻ mặt đờ đẫn và hoang mang  .
"Mẹ, con sẽ mãi đồng cảm với , bởi vì  là  của con, bởi vì  thật sự   khổ cực để nuôi nấng con.  con đồng cảm với ,   nghĩa là con  thể chấp nhận  , con  thể chấp nhận việc   đây vì  trút bỏ những ấm ức của  mà tìm  cách hủy hoại con, biến ngày sinh nhật của con thành ngày khốn khổ trong cuộc đời của ."
"Con càng  thể chấp nhận, tất cả những đau khổ   chịu đựng từ bố đều trút hết lên đầu con! Vì  hận con đến ,  thì chúng  chính thức cắt đứt quan hệ, từ nay về   tự do , con cũng tự do ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-me-kho-so-nuoi-con-cua-toi/chuong-7.html.]
Bà  thất thần  ,   lâu, cứ như  đầu tiên thực sự  rõ mặt con gái . Cuối cùng, bà  đột ngột   , như một con rối  rút hết linh hồn, lảo đảo bước  lao  ngoài.
Đó là  cuối cùng   thấy bà  trong trạng thái tỉnh táo.
Bố   kết tội trốn thuế với  tiền lớn, mất chức vụ,   tù vài tháng. Khi ông   tù, bên ngoài  sớm  đổi  bộ. Người phụ nữ trẻ vẫn dựa dẫm  ông    ôm  tài sản ít ỏi còn  của ông  mà biến mất  một dấu vết. Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi tất cả những gì ông  dùng để duy trì thể diện và cảm giác ưu việt,  tan thành mây khói.
Ông  lê tấm  mệt mỏi và dáng vẻ tiều tụy,  một ngày mưa tìm đến bên ngoài quán cà phê nơi   thêm. Giọng ông  khàn khàn, mang theo vẻ mệt mỏi nặng nề, cố gắng nặn  một nụ : "Vãn Vãn, bố   ,  đây là bố  ,  bỏ bê hai  con con…  bố chỉ là một  cha   thể hiện tình cảm thôi mà! Suy cho cùng chúng  vẫn là một gia đình, vẫn là m.á.u mủ ruột rà mà... Sau  bố sẽ..."
 gạt tay ông  : "Lâm Kiến Quốc, ông  quản vợ của , dựa   mà bắt  khác quản giúp bố? Ngày nào cũng chiến tranh lạnh,  áp lực đều dồn lên vai con, còn bố   một gia đình nhỏ ấm cúng bên ngoài,  còn con thì ?"
Dưới mưa sắc mặt ông  trở nên trắng bệch, chỉ còn  sự thảm hại và  hổ.
"Giờ ông   dồn đến đường cùng, tiểu tam  bỏ chạy mới nhớ đến đứa con gái  của  ? Nhớ đến việc  thể hiện tình cảm 'máu mủ ruột rà'  ? Muốn   dưỡng lão sống chung  ? Không  cửa . Bố  tìm tiểu tam của bố , con  gửi địa chỉ nhà cô  cho bố , chúc hai  trăm năm hạnh phúc."
Nói xong,    đẩy cửa bước  quán, cắt đứt ánh mắt oán độc và tuyệt vọng của ông  ngay lập khắc.
Vài ngày ,  đang ở thư viện vùi đầu  những cuốn sách chuyên ngành dày cộm, màn hình điện thoại sáng lên, là tiêu đề của một thông báo tin tức.
Lâm Kiến Quốc cùng tiểu tam gặp tai nạn giao thông.
Ngón tay  khựng  một giây,   vô cảm lướt qua.
Một tuần nữa  trôi qua, một gói hàng chuyển phát nhanh bình thường   thông tin  gửi  chuyển đến ký túc xá của . Là "Thỏa thuận cắt đứt quan hệ cha  - con cái". Bên cạnh, còn  một hộp đựng trang sức gấp gọn. Bên trong, sợi dây chuyền vàng từng gây  vô  sóng gió cùng với một mẩu giấy nhỏ,  đó chỉ  một câu.
 
"Mẹ tự do , con cũng tự do ."
Không  niềm vui sướng tột độ vì trút  gánh nặng, cũng   cảm giác hả hê vì báo  thù. Cuối cùng  cũng hiểu ,  thực sự  thể hận bà ,  phụ nữ  sinh   và cũng hận .  cũng  bao giờ  thể  gần bà , ngọn lửa từng cố gắng thiêu rụi  cùng với nó.
 cầm bút lên, ký tên .