9.
Họ thật sự  c.h.ế.t .
  hét lên, nhưng cổ họng như  nghẹn ,  thể phát  âm thanh.
  , bây giờ   lúc để sợ hãi.
Họ c.h.ế.t , còn bà nội thì ?
Nghĩ đến đây,  bất chợt bật dậy, lao khỏi nhà Ông ba.
Bên ngoài, trời mưa như trút nước.
Con đường đất trong làng càng thêm lầy lội vì mưa.
Hai bên đường, các căn nhà cũng đều tối om như nhà Ông ba.
   rõ đường, cứ thế loạng choạng chạy trong màn mưa.
Trong lòng,  hết cầu khấn thần Phật  đến Chúa Jesus.
Cầu xin, ai cũng … chỉ cần bảo vệ bà nội  bình an.
Lúc  lao  sân nhỏ nhà bà nội, cả    ướt sũng.
 hất tóc mái dính bết  mặt ,  về phía ngôi nhà quen thuộc.
Nơi từng bao  sáng đèn màu cam ấm áp chờ  trở về, giờ đây cũng chìm trong bóng tối.
Toàn   bắt đầu run rẩy.
 lấy chìa khóa mở cửa.
May , nội thất trong nhà vẫn y nguyên,  tường cũng   di ảnh.
  thở phào một , thì  thấy một loạt bóng nhỏ vụt qua  mặt.
 vội rọi đèn pin lên… là chuột.
Bà nội  sạch sẽ, ngày nào cũng lau nhà hai ,    chuột ?
  về hướng chuột  chạy tới.
Là chiếc tủ quần áo.
Một cái tủ gỗ du khắc hoa rộng hai mét, là đồ hồi môn của bà.
Hồi nhỏ,  thường chui  đó chơi trốn tìm với bà.
  nào bà nội cũng tìm  .
 từng giận dỗi hỏi vì  bà nội  tìm thấy.
Bà nội  xoa mũi ,  gương mặt hiền từ là những nếp nhăn dịu dàng:
“Đồ ngốc, trốn mà   trốn,  nào cũng để lộ vạt áo  ngoài. Bà  tìm thấy mới lạ!”
 lúc ,   c.h.ế.t lặng  cái tủ.
Vì một vạt áo đang thò  giữa khe cửa tủ.
Là áo hoa của bà nội.
Tim  đập dồn dập,  bước từng bước về phía tủ.
Trong đầu thầm nghĩ: Bà ơi,   bà cũng đang chơi trốn tìm với cháu ?
 hít sâu một , mở cửa tủ .
Một bộ hài cốt cứng đờ rơi thẳng xuống đất.
Trên đó mặc quần áo của bà nội, áo hoa loang lổ m.á.u khô,  n.g.ự.c còn  một vết nứt lớn.
 sững sờ  cảnh tượng  mắt.
 lúc đó, phía  chợt vang lên một giọng  quen thuộc:
“Giai Giai, cháu về  ?”
 kinh hãi  đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-noi-gia/5.html.]
Là… cái ti vi bật lên.
Trong căn phòng tối om, chiếc ti vi cũ nhấp nháy ánh sáng mờ mờ.
Trên màn hình…  đang … là bà nội.
10.
Nửa tiếng ,  vẫn còn ở trong nhà bà nội.
Nỗi đau đớn xen lẫn bàng hoàng khiến      gì.
Do dự hồi lâu,  quyết định báo cảnh sát.
Thế nhưng, ở quê sóng yếu, Wi-Fi nhà bà nội thì  cắt từ lâu.
  vòng quanh trong nhà ba , cuối cùng bắt  hai vạch sóng.
Vừa định bấm gọi, thì một tin nhắn từ em trai  hiện lên:
[Là bố g.i.ế.c bà.]
[Chạy mau, bố  chị  về nhà, đang tới g.i.ế.c chị đó.]
Thời gian gửi tin là cách đây 20 phút.
Toàn   cứng đờ.
Hai mươi phút, đủ để bố  từ thị trấn chạy về đến làng.
Ngay lúc  còn đang hoảng loạn    gì, thì ngoài cổng vang lên một tiếng “két”.
Một bóng đen bước  trong nhà.
Trong lúc hốt hoảng,  vội tìm chỗ ẩn nấp gần đó.
Bóng đen bước từng bước quanh nhà, phát  âm thanh kin kít của kim loại cào  nền gạch.
Ông  mang theo rìu.
Sau một vòng quanh nhà, bóng đen lên tiếng:
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Giai Giai, đừng trốn nữa, tao  mày đang ở đây.”
Là giọng của bố .
Ông  tiếp tục lải nhải:
“Ra đây , hôm nay Tết Trung Thu, tao đến đón mày về nhà mà.”
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, cuối cùng dừng  ngay  chỗ  ẩn nấp.
“Ngoài trời mưa, dấu chân mày… rõ lắm.”
 nín thở,  dám phát  một tiếng động.
Ngay  đó, ông  mở tủ quần áo , vung rìu c.h.é.m mạnh xuống.
Lưỡi rìu bổ trúng hài cốt của bà nội, xương khớp văng tứ tán  mặt đất.
Ông  ngẩn  trong giây lát.
 nắm bắt thời cơ, từ  gầm giường nhào , dùng chai xịt côn trùng xịt thẳng  mặt ông .
Ông  gào lên một tiếng, ôm mặt ngã  xuống đất.
 dốc hết sức lao  khỏi cửa, chạy điên cuồng giữa cơn mưa xối xả.
Trong bóng tối nơi bờ ruộng,  trượt ngã liên tục trong bùn lầy.
   dám dừng .
 cứ chạy, chạy cho đến khi kiệt sức,  chui  núp  một đống rơm.
 định gọi cảnh sát, nhưng điện thoại vẫn   sóng.
Không rõ  trốn  bao lâu, một luồng ánh sáng mạnh chiếu thẳng  mắt khiến   thể mở nổi mắt .
Là đèn pha của một chiếc xe.
Cửa xe mở ,  bước xuống là em trai .
“Chị, em đến cứu chị đây.”