10.
 
Dưới ánh hoàng hôn, bà cụ nháy mắt với : 
" bảy mươi ,  còn  bệnh tim, cao huyết áp, hiểu ?"
 
editor: bemeobosua
 
Trong  khí căng thẳng đó,  suýt bật  thành tiếng. Gã đàn ông phòng 901 vùng vẫy kịch liệt, gào lên: 
"Hôm nay bà  đá/nh ch/ết  thì  cũng  ! Con nhỏ  sống chung với hai thằng đàn ông! Chắc chắn là  khách! Không thì   tụi nó bảo vệ nó như thế?!"
 
Hai tay bà cụ cùng lúc vung lên, chát chát chát chát, giáng thêm mấy cái tát nữa.
"Mày dám tung tin đồn về con gái tao như thế, hôm nay tao  đá/nh ch/ết mày cũng chẳng ai   gì!
 
Con trai tao đưa đón con gái tao   thì ? Tao hỏi mày thì ?
Nếu   cái thằng 'que tăm' như mày ngày nào cũng cởi quần  cửa nhà tao, con gái tao     cũng nơm nớp lo sợ ?
 
Nói chúng tao đá/nh  ? Chuyện mày nửa đêm đá/nh con gái tao trong khu chung cư,  mày   ? Hả? Có  mày nghĩ con gái tao hiền lành, cả nhà tao sẽ chiều theo mày hả?"
 
Bà  đánh  chửi,  năng cực kỳ rành mạch,  hề vấp váp. Những  vây xem  rõ mồn một:
 
Một là, thằng đàn ông đang  đá/nh là kẻ  tung tin đồn. Hai là, đây là một gia đình, trong nhà còn  một bà cụ,     chuyện bán mua gì hết. Ba là, thằng đàn ông  đá/nh ngày nào cũng cởi quần  bẩn mắt cô gái nhỏ, nên hai  trai trong nhà mới đưa đón cô  .
 
Bà cụ thấy những  hóng chuyện  hiểu rõ, bèn ngừng tay. Bà bình tĩnh vuốt tóc,  dáng như tổ trưởng dân phố, than thở với  .
 
"Con gái  tính cách nhút nhát, từ khi cái thằng hàng xóm  chuyển đến, nó chất đủ thứ rác rưởi  hành lang. Cái tủ giày còn đặt sát ngay khe cửa nhà  nữa chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-quai-nhan-dai-chien-hang-xom-khon-nan/chuong-10.html.]
Con gái  chỉ bảo nó dịch  một chút thôi, thế mà nó  lắm, chửi rủa ầm ĩ, cái gì bẩn thỉu thối tha cũng đổ lên đầu con gái !  là ức h.i.ế.p con gái  sống một  mà!
 
Đặt tay lên n.g.ự.c mà  xem, nhà ai mà   con gái, cháu gái? Con gái chúng  sống một  là  chịu ấm ức ? Vì  chứ?!
 dẫn hai đứa con trai  về sống, ôi trời đất ơi, đúng lúc  gặp  cái con s/úc vậ/t  cởi quần  mặt con gái !
 
  thẳng ,   cái trò đó với con gái , bà già  mà cầm d/ao chặt phăng 'cái của nợ' của   cũng chẳng  ! Mọi   xem,  đúng lý ?!"
Bà cụ thao thao bất tuyệt, cứ như đang diễn thuyết . Mấy bà cụ chuẩn   nhảy quảng trường đều đồng cảm:
 
"Trời đất ơi, cái thằng khốn nạn ,  đ/ánh ch/ết cũng đáng đời!
Nếu cái thằng ch/ó m/á  mà dám  thế với cháu gái ,  nhất định sẽ gi/ết ch/ết nó!"
Gã đàn ông phòng 901   đại ca xăm trổ ghì chặt xuống bàn đá granite, mặt đỏ tía tai, vùng vẫy kịch liệt.
 
"Đ.M con  già ch/ết t/iệt! Bà đặt điều giỏi thật đấy! Bà với con đ/ĩ con bà là cùng một loại, hồi trẻ chắc chắn cũng…"
Nói thì chậm mà xảy  thì nhanh, bà cụ  giáng thêm một cái tát nữa, quát lên đầy uy lực:
 
"Mày sống  dài bằng cái chân tao, mà dám ở đây  năng lung tung với tao!
Dám khoe khoang  mặt tao! Mày  cái mặt to lắm hả? Tao sẽ đ/ánh cho cái mồm thối của mày sưng vù lên!"
 
Lần , đến lượt  đại ca xăm trổ  ôm lấy cánh tay bà, ngăn bà đừng đ/ánh nữa.
Gã đàn ông phòng 901 lăn lê bò lết trốn  góc, run rẩy định móc điện thoại : 
"Bà già   th/ần k/inh ,  sẽ báo cảnh sát!"
 
Ngay lập tức, tiếng còi cảnh sát vang lên từ ngoài khu chung cư, gã đàn ông phòng 901 lộ rõ vẻ mặt mừng rỡ.
Cậu em u ám nhét điện thoại  túi quần, bình thản : "Xin , họ đến bắt  đó."