Chương 3: Vẽ Đất Thành Nhà, Ba Ơi Ba!
Sau khi chạy khỏi nhà, Lâm Chi Chi mới nhận tiền để xe buýt. cô bé cũng rằng, dù xin tiền thì ba đang tức giận cũng sẽ cho cô tiền để xe.
May mắn , cô bé vẫn lén dành dụm tiền, dù chỉ là vài đồng xu lẻ, nhưng cô bé luôn nghĩ rằng ngày sẽ cần đến, và vì thế cô bé dám tiêu.
Chi Chi thở dài, quyết định đến tìm giáo viên chủ nhiệm của để xin giúp đỡ.
Cô bé nhớ rằng cô giáo Dương sống ở một khu chung cư cũ gần đó. Cô giáo về cảnh của Chi Chi, đồng cảm, và từng nắm tay cô bé rằng nếu chuyện gì, hãy đến tìm cô giáo giúp đỡ.
"Chi Chi?" Cô Dương chuẩn khỏi nhà, tay xách túi và chìa khóa xe, thì thấy Lâm Chi Chi cửa, mặt cô giáo lộ một nụ bất ngờ: “Sao em ở đây cửa nhà cô thế ? Em ăn sáng ?"
Nói xong, cô giáo đưa cho cô bé hộp sữa: "Này, cô mang sữa cho em đây."
Cô Dương cảnh của Chi Chi, ba cô bé trọng nam khinh nữ, kiểu ba như thế cô cũng gặp ít, nhưng khi cô phát hiện đứa trẻ đôi khi đến trường với bụng đói, cô khỏi cảm thấy tức giận.
khi gọi điện cho ba của Chi Chi, họ lấy những lý do như "con bé thích ăn": “nhà tiền" và "lười nấu ăn" để trả lời qua loa.
Cô giáo thương cho đứa trẻ , mỗi ngày đều mang cho nó một hộp sữa.
Lâm Chi Chi ôm lấy hộp sữa ấm áp, cảm động đến mức . Cô bé cảm thấy rằng trong thế giới , chỉ cô Dương là duy nhất đối xử với .
Chi Chi kể cho cô Dương chuyện xảy sáng nay. Nghe xong, cô giáo Dương cảm thấy thật khó tin.
“Ba em thật quá đáng, như chẳng là vu oan cho em ? Vết tát mặt em là do đánh ?”
Cô Dương tức giận đến mức run rẩy. Không , lẽ cô chuyện với ba của Chi Chi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Là một giáo dục, cô Dương hiểu rõ những sự việc như thế sẽ ảnh hưởng thế nào đến tâm lý và tinh thần của một đứa trẻ. Chi Chi luôn là một đứa bé ngoan ngoãn và hiểu chuyện, thể ăn cắp tiền mà thừa nhận, hơn nữa, cô bé chỉ mới 10 tuổi mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ba-toi-la-long-ngao-thien-trong-tieu-thuyet-nam-sinh/chuong-3.html.]
“Thế nhé, em cứ học với cô .” Cô đồng hồ : “Tối nay em đừng về nhà nữa, mấy ngày tới cứ ở nhà cô, cô sẽ chuyện với ba em.”
Lâm Chi Chi gật đầu: “Cảm ơn cô Dương.”
Cô Dương thở dài trong lòng, kìm mà cảm thán "Thật là tội nghiệp" lái xe đưa Chi Chi đến trường.
Buổi trưa, cô Dương đưa cô bé ăn tại căng tin.
Tối hôm đó, Lâm Chi Chi ngủ nhà cô Dương. Nhà cô Dương ba phòng, còn một phòng nhỏ hơn dành cho giúp việc, dù đến 100 mét vuông, nhưng ở thành phố A thì cũng coi là khá rộng rãi.
“Chi Chi, đây là món sữa trứng hai lớp cô , em thử xem ngon nhé.”
Cô Dương bưng món sữa trứng hai lớp đến đặt mặt Chi Chi và con trai cô.
Con trai cô Dương, tên mật là Tiểu Béo, hề ngại việc một cô bé lạ mặt ở nhà . Cậu bé còn rộng lượng chia sẻ đồ ăn vặt của với cô bé.
“Mau ăn , món tráng miệng ngon lắm đó.”
Lâm Chi Chi múc một thìa sữa trứng, hương vị thơm ngon ngọt ngào, cô bé nhanh chóng ăn hết.
Cô Dương thu dọn bát đĩa dặn dò hai đứa trẻ: “Ăn xong nhớ bài tập nhé.”
Sau khi ăn xong, cả hai bàn và bắt đầu bài tập.
Không vì quá mệt mỏi thế nào, Lâm Chi Chi một lúc thì bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Cô bé mơ thấy cuốn tiểu thuyết “Giả Thiên Kim Cá Chép May Mắn”. Cô bé chỉ thể thấy nội dung của cuốn sách, mà còn thấy cả ý kiến và bình luận của độc giả, giống như những dòng bình luận nổi màn hình.
Dù cuốn tiểu thuyết kết hợp với tiểu thuyết nam “Công Tử Hào Môn Mạnh Nhất” để tạo nên thế giới hiện tại, nhưng câu chuyện vẫn phát triển theo góc nữ chính. Ngoài việc thêm chi tiết rằng ba của nữ chính Cố Khánh Khánh là nhân vật Long Ngạo Thiên, các tình tiết và cốt truyện khác của cuốn sách đổi, thậm chí còn giúp Cố Khánh Khánh thêm một “bàn tay vàng” để cô bé dựa ba đại gia Cố Cảnh Hằng mà “ im hưởng lợi.”
“Một câu tóm tắt: Giả Thiên Kim lộ phận, cùng với chồng hào môn bước lên con đường ‘ im hưởng lợi’.”