Bạch Chi - 2

Cập nhật lúc: 2025-10-27 15:25:37
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì cô chỉ một trong làng, còn trốn trong khu nhà giáo viên, ban ngày ngoài nên chẳng ai .

Nhà chắc cũng chẳng thèm để ý còn sống .

Thiến Thiến là cô gái lý tưởng, nếu chẳng đến nơi hẻo lánh dạy học.

Khi từng học, cô tranh thủ buổi tối dạy chữ cho .

học say mê, vì cơ hội quá quý.

học nhanh, đến mức cô khen nếu học sớm, hẳn thể trường , thể đại học.

ngượng ngùng nhưng mạnh dạn .

“Cô đặt cho em cái tên mới ?” Cô vui vẻ đồng ý.

cũng định bảo em đổi, cái tên Chiêu Đệ xui lắm. Để nghĩ xem.”

Ánh mắt cô dừng ở chùm hoa chi tử ngoài cửa sổ, mỉm .

“Gọi em là Bạch Chi nhé, chữ ‘Chi’ trong hoa chi tử, sạch sẽ , hợp với em.”

khẽ trong miệng, Bạch Chi, thật sự là cái tên .

cảm động, định hôm núi săn ít đồ về món ngon cảm ơn cô.

khi về đến đầu làng, thấy mấy bà già tán chuyện khanh khách.

“Ơ kìa, chẳng con Chiêu Đệ nhà họ Bạch ?” Một bà ghé sát tai nhỏ.

“Nghe tin , con trai ông Vương ở cuối làng sắp lấy vợ đấy.”

ngạc nhiên, vì ai cũng kiêu ngạo, khinh thường gái làng, giờ chịu cưới? Thấy tò mò, bà hạ giọng.

“Cô dâu chính là cô giáo mới đến dạy trong làng đó.”

sững , cô giáo mới đến, chẳng chỉ Tống Thiến Thiến ? lấy chồng.

Tay chân lạnh toát, cứng đờ, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành.

Mấy bà già vẫn thao thao bên tai .

Lee Quynn

“Con bé đó khác mấy đứa tiện nữ trong làng, khi dạy từng là sinh viên đại học, học thức, sinh con trai chắc chắn thông minh hơn . mà con thì chẳng đắn, ngày nào cũng để hở tay hở chân, mấy gã đàn ông trong làng chớp mắt, cũng chẳng định quyến rũ ai.”

Giọng bà chua loét, rõ ràng là vì chồng cũng trong những kẻ quyến rũ đó.

Không nghĩ tới chuyện gì, bà bỗng lạnh lẽo đầy khoái chí.

“Cho đáng đời, ai bảo cô ngày nào cũng vẻ quyến rũ, để mắt tới cũng đáng. Chiều nay Vương Ma Tử dẫn con trai tới tìm cô , giờ chắc cũng xong chuyện. Ai chẳng Vương Ma Tử giỏi hành hạ đàn bà, đợi xem cô dâu nhà họ Vương còn quyến rũ ai nữa.”

Thứ tay rơi đầy đất mà chẳng để tâm, chỉ hoảng hốt chạy thẳng về phía trường học.

Giờ chỉ mong Tống Thiến Thiến bình an vô sự hiện mắt .

khi thấy đám đông vây kín quanh trường, đến muộn.

chen qua đám , và cảnh tượng mắt khiến tim lạnh toát, Tống Thiến Thiến quần áo rách nát, tím bầm, ngã gục đất, tóc rối bù, mặt sưng húp.

thấy cô, và cô cũng thấy .

Gương mặt vốn xám ngoét của cô thoáng chốc run rẩy, cô bật , dùng tay che mặt.

“Đừng , đừng , đừng .”

Đám xung quanh bật ha hả, chỉ trỏ, chế nhạo.

“Yo, còn hổ cơ .”

“Cô giáo đấy , cũng chỉ là đồ rẻ tiền thôi.”

còn dạy con trai .

“Hổ Tử, cô giáo mày kìa, học cao mà đê tiện như thế đấy.”

Đứa nhỏ bắt chước lớn, lặp mấy câu tục tĩu.

phát điên, lao tới, đẩy ngã hai cha con Vương Ma Tử, ôm chặt Tống Thiến Thiến lòng.

Ngước lên đám cợt, thấy trong đó học sinh của cô, phụ , từng cô giúp đỡ.

Bọn họ đó, mà là lũ súc vật.

Một né ánh của , khác đỏ mặt tức giận mắng nhiếc om sòm.

Vương Ma Tử bước tới, giọng lạnh lẽo.

“Con nhà họ Bạch, mày gì?” gằn từng chữ.

“Làm việc thất đức như , sớm muộn gì cũng gặp báo ứng.”

Hắn bật lớn.

“Báo ứng ? Nửa phụ nữ trong làng đều thế, mày thấy ai báo ứng ? Thôi nể mày còn nhỏ nên tao bỏ qua.

nếu còn dám xen thì tao đ.á.n.h gãy chân mày.”

Nói xong vươn tay định kéo Tống Thiến Thiến khỏi .

cố giấu cô , nhưng cô đột nhiên vùng vẫy kéo mất.

định lao theo, thì cô đầu, mắt đẫm lệ khẽ thành tiếng.

“Đừng , đừng lo, mau chạy!” ánh mắt cô như van nài.

“Cứu .”

thể bỏ mặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-chi/2.html.]

lúc định xông lên, một giọng chế nhạo vang lên.

“Vợ nhà họ Bạch tới .

Xong đời con ranh .”

Ngay đó, da đầu đau nhói, tóc kéo mạnh, cánh tay vặn xoắn, tím bầm tức thì.

đau đến méo mặt, nước mắt trào .

Mẹ phía , gào lên.

“Con tiện , mấy hôm nay về hầu hạ thì thôi, còn dám xen chuyện khác, chắc là ngoài học thói hư, tao lập tức gả mày !” hét.

“Con lấy chồng!” Bà nhếch mép lạnh, bóp chặt cổ cho đến khi nghẹt thở mới buông .

ngã sụp xuống, ho sặc sụa, ngẩng đầu thì giọng bà lạnh như băng.

“Không lấy cũng lấy! Mày là do tao sinh, mạng mày là của tao, cả đời tao. Cho dù mày c.h.ế.t  hôm nay cũng trả hết ơn sinh thành của tao.”

nhốt .

Mẹ đợi khi nhà họ Vương xong đám cưới thì đến lượt nhà , bà “đặt” cho và Ngũ Nha “một mối ”.

Ngũ Nha gả cho một lão già tiền trong làng, bà nó sẽ “hưởng phúc”.

Ngũ Nha mới mười ba tuổi, vẫn còn trẻ con.

Sao bà nỡ để nó một lão già bẩn thỉu chà đạp? Nghe hỏi bà đảo mắt, giọng khinh khỉnh.

“Già lấy trẻ thì ? Lão đó tiền, chịu trả hai vạn, đủ tiền cưới vợ cho Kim Bảo .”

Rồi bà , như sợ ghen tỵ.

“Mày cũng chẳng tệ, trả một vạn rưỡi, chỉ kém năm nghìn thôi.

Người cưới mày về cho con trai góa phụ Hòa, con nó ngốc, nhưng mày cưới về nhớ mang ít của hồi môn cho nhà.”

gã ngốc đó, từng thông minh nhưng ngã đập đầu khi đẩy bạn gái xuống núi, giờ điên độc.

lạnh bật chua chát, c.ắ.n mạnh tay bà đang định tát .

Máu  tanh lan trong miệng, bà đau đến méo mặt, định tát nhưng kìm xuống vì sợ thương quá nặng, cưới nữa.

Không khí đông cứng, cha xem kịch vui hờ hững lên tiếng.

“Thôi, chuyện cưới xin định, từ giờ ở yên trong nhà đừng ngoài.”

Họ nhốt trong phòng, khóa trái mang chìa .

Để trả thù, cắt khẩu phần ăn, mỗi ngày chỉ nhét qua khe cửa một bát cháo loãng, đủ để c.h.ế.t  đói.

Vài ngày đói lả.

Nửa đêm Ngũ Nha gõ khẽ cửa, lén đưa ít đồ ăn giấu .

vội ăn, từng vụn nhỏ rơi xuống tay cũng nhặt lên bỏ miệng.

Khi ăn xong, nó khẽ.

“Chị, đợi em gả , em sẽ đón chị, đ.á.n.h nữa.”

nghẹn ngào.

“Là chị vô dụng, xin em.”

Nó chỉ .

Mấy đêm liền nó vẫn lén mang đồ cho .

Cho đến hôm đó, thấy tiếng quen thuộc bên ngoài, là Tống Thiến Thiến.

ngoài cửa, gầy yếu đến mức gió cũng thể thổi ngã.

Thấy , cô , ánh u buồn trong mắt tan đôi chút.

bỗng ngỡ như trở về đầu gặp cô.

, mai là ngày cưới cô.

Vương Ma Tử cho phép ngoài hít thở để cô “ngoan ngoãn gả”.

hỏi bỏ trốn, nhưng kịp hiểu rằng thể trốn.

Làng xe ngoài, hơn nữa của Vương Ma Tử khắp nơi, cô mà chạy sẽ bắt ngay.

cúi đầu, nghẹn giọng.

“Xin , em cứu cô.”

Cô bỗng nổi giận, đập mạnh cửa mắng.

“Giả nhân giả nghĩa! Mày cùng một giuộc với bọn họ!” Mấy cạnh xông tới kéo cô .

Lúc đó mới thấy đằng cửa còn nhiều đang theo dõi.

Trong đó cả đamg khoanh tay nhạt.

“Giả vờ bụng, xem kìa, nó cần mày.”

nắm chặt thứ trong tay, đó là một cây kéo nhỏ sắc bén.

Đó là thứ Tống Thiến Thiến lén nhét n.g.ự.c khi kéo , cô lấy bằng cách nào, nhưng chắc chắn khó khăn.

Trước khi lôi , cô ghé sát cửa, thì thầm.

“Hãy chạy , sống cho .”

Loading...